Trong một khách sạn, có hai người đang bị thương trở về phòng của mình.

Vị Sử thi cường giả của Trương gia có Trị liệu thuật rất mạnh, nhưng không thể nào hoàn toàn chữa trị vết thương trong nội tạng và xương cốt của bọn hắn, coi như bọn hắn dùng năng lực khôi phục của bản thân, sợ mất ít nhất mười ngày nửa tháng mới khỏi.

Chu Văn nằm trên giường, một tay cầm điện thoại, một tay cầm Hoàng Kim Táo, chụp ảnh Hoàng Kim Táo.

Mặc dù nó là lễ vật Thần ban, có điều cái đồ chơi này không hề có sách hướng dẫn, mà Kim ảnh kia không nói cho Chu Văn khỏa Hoàng Kim Táo này có tác dụng gì, cho nên Chu Văn chỉ có thể chậm rãi nghiên cứu.

May mắn Chu Văn có điện thoại thần bí, dùng công năng của nó kiểm tra tư liệu liên quan của Hoàng Kim Táo, chỉ thấy trên màn hình di động xuất hiện tư liệu của nó.

Hoàng Kim Táo: Yêu Đàn Thần Tộc chí bảo, có tác dụng cải biến Mệnh cách một cách ngẫu nhiên.

Chu Văn nhìn tư liệu chú giải, không khỏi ngẩn ra, không nghĩ trên thế gian này có vật kỳ diệu như vậy, có thể sửa đổi Mệnh cách.

Năng lực của Hoàng Kim Táo không nghi ngờ có thể cải biến Mệnh cách rác rưởi khác, cho kẻ đó có cơ hội dục hỏa trùng sinh, nhưng Chu Văn rất hài lòng Mệnh cách của mình, nên không có ý định thay đổi, nên Hoàng Kim Táo đối với hắn không có tác dụng gì.

Chu Văn suy nghĩ một chút, trước tiên đem Hoàng Kim Táo thu lại trong Không gian hỗn độn, mặc dù thứ này không có tác dụng gì đối với hắn, có điều nó có giá trị rất lớn, đối với một số người, nó còn giá trị hơn trứng Thần thoại Phối sủng.

Mệnh cách không phải thứ con người có thể khống chế, nó liên quan trực tiếp đến Nguyên Khí quyết và tốt chất thân thể của mỗi người, cho nên Mệnh cách là biến số cực lớn.

Coi như luyện được đỉnh cấp Nguyên Khí quyết, điều kiện bản thân cũng rất tốt, nhưng không hoàn toàn chắc chắn Mệnh cách có vô dụng hay không.

Tựa như một vị tiền bối Độc Cô gia, tự nhiên hắn tu luyện Nguyên Khí quyết tốt nhất, tố chất thân thể được di chuyền từ Độc Cô gia, tự nhiên không kém.

Mà từ nhỏ thiên phú người kia vô địch, học cái gì biết cái đấu, được Độc Cô gia coi thành hi vọng chấn hưng gia tộc, bỏ ra đại lượng tài nguyên bồi dưỡng.

Kết quả khi hắn ngưng tụ Mệnh cách, Mệnh cách hắn ngưng tụ ra gọi là Vô Sát Thần.

Lúc đó tất cả mọi người cảm thấy, tên Mệnh cách ngưu bức vậy, khẳng định cực mạnh, nhưng kết quả phát hiện, người có Mệnh cách này, vô luận dùng kỹ năng hoặc vũ khí gì, không thể nào làm bị thương đối thủ của mình.

Mệnh cách khiến hắn không giết được bất luận người nào, thậm chí còn không thể đả thương người, ngay cả Dị thứ nguyên sinh vật yếu nhất, hắn cũng không giết được, như vậy không phải phế đi thì gì.

Trường hợp như vậy, không hiếm thấy trong Lục đại gia tộc anh hùng, mặc dù hiếm gặp trường hợp cực đoan như vậy, nhưng không thiếu người hi vọng cải biến Mệnh cách của bản thân.

Chu Văn nghe còn nghe A Sinh nói, Tạp Bội gia tộc còn có một người có Mệnh cách xui xẻo.

Nếu đem Hoàng Kim Táo bán cho một người như vậy, sợ dùng trứng Thần thoại Phối sủng ra đổi, người kia cũng không tiếc.

Trước khi đấu giá hội bắt đầu, Chu Văn không có chỗ nào đi, ngay tại gian phòng của mình an tâm nghỉ ngơi, sau đó không ngừng cài quái.

Sau khi đánh một trận với Lục Dực Hắc Long, Thạch Khải bị đánh nát, Biến dị Thạch Si tự nhiên tử vong, Chu Văn thiếu một kiện phòng ngự trọng yếu, chỉ có thể đi cày Si bình thường, làm một kiện áo giáp khác, tuy không thể mạnh bằng Biến dị Thạch Si, nhưng hắn không có biện pháp khác, không có Thạch khí kia, hẳn không thể xuất hiện đầu Thạch Si khác.

Nếu như không có Thạch Khải, thời điểm chiến đấu cùng Lục Dực Hắc Long, hắn đã sớm chết.

Mang theo Tiểu lão hổ tiến vào Viễn cổ chiến trường hai ngày, vẫn không thể tuôn ra một khỏa trứng Phối sủng Si.

Tiểu lão hổ khiến tỉ lệ rơi đồ cao hơn chút, thế tuôn ra đồ vật gì, không thể khống chế được, không giống Vương Lộc muốn cái gì có cái đó.

-Đấu giá hội sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi.

A Sinh gọi Chu Văn tham gia đấu giá hội.

Chu Văn đi theo A Sinh đến đấu giá hội, cầm sổ đấu giá hội lên xem, ngoài Ẩn Hình Y ra, đấu giá hội còn không ít đồ tốt.

Mặc dù không có trứng Thần thoại Phối sủng, có điều có không ít trứng Sử thi Phối sủng, ngay cả trứng Phối sủng Thiên sứ cũng có.

Trong đó khiến Chu Văn kinh ngạc nhất là trứng Phối sủng Tinh tọa.

-Xem ra chúng ta rất hữu duyên, không nghĩ nhanh như vậy có thể gặp mặt.

Chu Văn đang xem vật phẩm đấu giá, có người đi tới, ngồi cạnh hắn nói.

-Lý Mặc Bạch?

Chu Văn quay đầu nhìn lại, phát hiện người tới lại là Lý Mặc Bạch.

Có điều hắn quan sát tỉ mỉ Lý Mặc Bạch vài lần, lại thấy tựa hồ có chút không đúng, khí tức trên người hắn rất yếu, cơ hồ không khác người bình thường không tu luyện.

-Lý Huyền không có nói cho ngươi biết sao? Tu vi của ta đã phế đi.

Lý Mặc Bạch lạnh nhạt nói.

-Hôm thọ yến sao?

Chu Văn hơi kinh ngạc đánh giá Lý Mặc Bạch hỏi.

-Nguyên bản ta muốn lợi dụng Mệnh hồn của mình, xúc tiến Lý Huyền trưởng thành, kết quả tiểu tử kia quá mềm lòng, thất bại.

Lý Mặc Bạch nói một thoáng sự tình hắn dùng Mệnh hồn Tà Vương Cổ hỗ trợ Lý Huyền tấn thăng Sử thi.

Chu Văn không tin tưởng lời Lý Mặc Bạch lắm, nhìn hắn nói:

-Nói như vậy, ngươi hành động cũng chỉ vì Lý Huyền? Lời này của ngươi có chút sai sai? Tại Quy Đức cổ thành, Lý Huyền suýt chút nữa đã chết.

Lý Mặc Bạch lạnh nhạt nói:

-Không nói muốn tốt cho hắn, ta có mục đích riêng của bản thân, hắn đối với ta mà nói, cũng chỉ là một công cụ, đáng tiếc mọi việc không tuân theo tính toán của ta. Chuyện diễn ra tại Quy Đức cổ thành, chẳng lẽ không biết Từ Miên Đồ là người của ta? Nếu khi đó ta muốn bọn hắn cùng nhau đối phó đệ đệ ngu xuẩn kia, ngươi cảm thấy hắn có thể sống đến bây giờ sao?

Chu Văn lập tức khẽ giật mình, lời Lý Mặc Bạch có chút đạo lý.

-Thời điểm ở Ao sen, lúc ấy nếu không có ta ở đấy…

Chu Văn vẫn chưa nói xong, liền bị Lý Mặc Bạch cắt ngang.

-Ngươi không thấy, người lúc ấy có thể chết là ngươi sao?

Lý Mặc Bạch nói mà không biểu cảm gì.

Chu Văn cẩn thận nhớ lại tình huống lúc đó, không khỏi ngạc nhiên, hắn phát hiện quả thật có chuyện như vậy, mục tiêu Từ Miên Đồ từ đầu tới đuôi nhằm vào, dường như là hắn, chứ không phải Lý Huyền.

-Vốn còn nghĩ tới, dù sao hắn cũng là người Lý gia, cùng chảy xuôi huyết dịch giống ta, hẳn có thể làm chút gì đó, không nghĩ hắn vẫn chỉ là một tên hoàn khố, vậy để hắn cả đời làm một tên hoàn khố đi, sau khi ngươi trở về, giúp ta nói cho hắn một tiếng, về sau sẽ không có người tìm hắn gây phiền phức, để hắn an tâm làm Tam thiếu gia Lý gia đi.

Lý Mặc Bạch nói.

Chu Văn không biết chuyện này là thật hay giả, cũng không thể tin Lý Mặc Bạch, hắn cần phải trở về hỏi Lý Huyền mới có thể xác định thật giả, nên hắn không muốn nói quá nhiều với Lý Mặc Bạch.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play