Lực lượng trong Vô Lệ cốc có sức quấy nhiễu, cho nên các loại dụng cụ không thể hoạt động bình thường được, Chu Văn không lo nơi này có loại đồ vật như camera, có điều hắn vẫn phải chú ý một số Phối sủng linh tinh.

Có một số người thích dùng Phối sủng linh tinh như muỗi, sâu.. trong điều tra, so với thiết bị điện tử, mấy thứ này còn khó phòng bị hơn, bởi ít người chú ý đến chúng nó, hơn nữa chúng có thể hoạt động hiệu quả bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực.

Chu Văn vẫn luôn sử dụng vòng tai Đế Thính kiểm tra nhất cử nhất động bên trong phạm vi phụ cận, đảm bảo có bất luận Dị thứ nguyên sinh vật nào tới gần, hắn có thể kịp thời phát hiện.

Đột nhiên Chu Văn cảm giác được có một Dị thứ nguyên sinh vật tồn tại, đó là một cón Lục Diệp xà, nó ghé vào cây trúc, màu sắc không khác cây trúc, người bình thường rất khó phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Nhưng Đế Thính lại phát hiện ra sự tồn tại của nó, Chu Văn không biết Lục Diệp xà này có phải Dị thứ nguyên sinh vật bản địa của Vô Lệ cốc không, hay có người cố ý đặt nó ở đây.

Mặc kệ nó là loại nào, Chu Văn không có tính toán kinh động nó, đi vòng qua một bên khác, sau đó tiếp tục đi tiếp.

Dọc đường, Chu Văn phát hiện không ít Dị thứ nguyên sinh vật, hắn luôn tìm cách tránh qua chúng nó, không muốn kinh động con nào, hắn nghĩ phương hướng mình đi đúng rồi.

Bởi lần trước hắn đi qua, tần suất xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật ngày càng nhiều, có Lục Diệp xà, có Khô Diệp Đường lang, còn có Lục oa trốn dưới đất, mấy con Dị thứ nguyên sinh vật này không mạnh, như được phân bố theo quy luật, làm người ta đi bất kỳ phương hướng nào, đều khó có thể né tránh tầm mắt của chúng.

Đều tránh khỏi sự quan sát của những con Dị thứ nguyên sinh vật, Chu Văn lãng phí không ít thời gian, sau khi hắn xuyên qua rừng trúc, thấy trước vách núi có một kiến trúc như lô cốt.

Tòa kiến trúc này do nhân công xây dựng, không cần nhìn cũng biết, nơi này tám chính phần là mỏ Nguyên Tinh quặng.

Có điều nơi này chỉ có một đại môn không có cửa sổ, hoàn toàn phong kín, muốn đi vào, trừ phi oanh phá đại môn, phát sinh xung đột chính diện với người cục giám sát.

Nơi này là mạch máu kinh tế chính của cục giám sát, bên trong có một trong Tứ đại giám sát quan chỉ huy, theo lời A Sinh, thực lực Thái Cấm không hề yếu hơn Á Khắc.

Hơn nữa bên cạnh hắn, có không ít Sử thi cường giả tương trợ, lại thêm địa thế có lợi, Chu Văn không thấy việc mạnh mẽ xông vào là ý kiến hay.

Quan sát tình hình bốn phía, Chu Văn đi kiểm tra một bên sơn cốc khác, tìm một chỗ, triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông ra.

Sử thi Bạo Quân Bỉ Mông cao hơn mười mét, như một tiểu hắc sơn, nhìn nó ngoài hiện thực càng khủng bố hơn trong game, một quyền Bạo Quân Bỉ Mông đánh xuống, có thể đem mọi thứ san phẳng.

-Bạo Quân, ngươi có thể đào động, đại khái thông hướng xuống bên trong không? Chú ý không được tạo thanh âm quá lớn.

Chu Văn chỉ phương hướng vào cửa mỏ Nguyên Tinh quặng.

Bạo Quân Bỉ Mông có thể trực tiếp cắn nuốt Nguyên Tinh quặng, nham thạch bình thường đối với nó, hẳn không có vấn đề gì.

Sau khi Bạo Quân Bỉ Mông nghe xong, chỉ thấy nó cúi đầu hướng về mặt đất, hai cái sừng trên đỉnh đầu tự nhiên xoay tròn, như mũi khoan, trực tiếp khai thông nham thạch và bùn đất, thành một cái động lớn.

Chu Văn nhìn bùn đất văng ra, vội vàng nấp sau Bạo Quân Bỉ Mông đi vào, quả thật Bạo Quân Bỉ Mông chính là một cái siêu cấp máy khoan bằng xương bằng thịt, toàn lực khai phá sơn mạch.

Bởi vì không ngừng đào ra đá vụn bùn đất, cho nên thông đạo đằng sau nhanh chóng bị ngăn chặn, chỉ lộ ra một khoảng không gian cho Bạo Quân Bỉ Mông và Chu Văn đi vào.

Chu Văn chọn chỗ đào cách xa lối vào mỏ Nguyên Tinh quặng, Chu Văn cứ lo lắng thời gian Bạo Quân Bỉ Mông đào cần rất lâu, nhưng thực tế hắn đã quá coi thường thực lực Bạo Quân Bỉ Mông.

Đây chính là gia hỏa thôn Thiên phệ Địa trong truyền thuyết, tuy hắn chưa tấn thăng Thần thoại, ăn không hết một ngọn núi, có điều chỉ cần đào một cái động không có gì khó khăn.

Đi theo sau Bạo Quân Bỉ Mông, hết một canh giờ, Chu Văn đoán đã tới gần mỏ Nguyên Tinh quặng rồi, nhưng tại sao vẫn không hề xuất hiện Nguyên Tinh quặng.

-Kỳ quái, làm sau vẫn không thấy Nguyên Tinh quặng? Theo lý thuyết, nơi này là mỏ Nguyên Tinh quặng, phụ cận hẳn có Nguyên Tinh quặng mới đúng.

Chu Văn cảm giác kỳ quái.

Răng rắc!

Đang nghĩ ngợi, lại nghe thấy âm thanh từ đỉnh đầu truyền đến, cúi đầu nhìn, Bạo Quân Bỉ Mông đả thông thông đạo, trên nham thạch xuất hiện mấy cái khe, bên trong có vài tia sáng xuyên qua.

Không biết tại sao mà Bạo Quân Bỉ Mông đào tới đây, lại không đào tiếp nữa, ngẩng đầu nhìn cái khe.

-Đệch! Chẳng lẽ Bạo Quân Bỉ Mông đã nghiêng xuống quá sâu, bỏ lỡ khu vực khai thác Nguyên Tinh quặng?

Chu Văn lệnh Bạo Quân Bỉ Mông dừng lại, hắn trên người Bạo Quân Bỉ Mông, nhìn sát về phía bên trong cái khe, thấy bên trong có ánh đèn, nhưng chỉ nhìn thấy trần nhà.

Triển khi lực lượng Đế Thính, trong đầu Chu Văn hiện ra hình ảnh kho hàng lớn, bên trong chứa rất nhiều rương kim loại được xếp thành hàng.

Không gian kho hàng quá lớn, sợ hơn triệu mét vuông, mà rương kim loại đã bày biện theo từng loại, số lượng đếm không xuể.

-Nơi này…Không phải kho hàng cất trữ Nguyên Tinh quặng chứ?

Trong lòng Chu Văn hơi động, lợi dụng Đế Thính cẩn thận quan sát tình huống bốn phía, nhanh chóng phát hiện bên trong những thùng hàng kia, có rất nhiều Phối sủng mini, trong đó có Phối sủng giống dế mèn.

Chu Văn biết không thể kinh động chúng nó, nếu người cục giám sát sẽ lập tức bị kinh động, suy nghĩ một chút triệu hồi một ít Huyết tơ trùng.

Huyết tơ trùng là Phối sủng hắn thu được từ Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, còn nhỏ hơn sợi tóc, đơn độc mấy con, mắt thường rất khó phát hiện.

Để mấy con Huyết tơ trùng bò vào kho hàng, cần thận tiến vào thùng hàng chứa Phối sủng, sau đó để chúng nó chui vào cơ thể Phối sủng đó.

Những Phối sủng đã chịu mệnh lệnh của chủ nhân, cho nên đứng đó không nhúc nhíc, mặc sức Chu Văn hành động, Huyết tơ trùng tiến vào cơ thể chúng nó, tức khắc ảnh hưởng đến thần kinh chúng, tuy không thể chết trong chốc lát, có điều tất cả đều biến si ngốc.

Lập tức Chu Văn không hề do dự, để Bạo Quân Bỉ Mông trực tiếp khai động, một người một Phối sủng lao vào trong kho.

Chu Văn cầm Trúc đao chém xuống, trảm khai một rương kim loại, nhấc nắp lên, bên trong rương kim loại tức khắc tỏa ra kim quang chói lóa, một rương tràn đầy Nguyên Tinh thạch.

-Á đù, cái kho hàng này sợ không ít hơn ngàn cái rương kim loại? Nếu bên trong đều là Nguyên Tinh thạch…

Chu Văn không dám tưởng tượng, còn Bạo Quân Bỉ Mông đứng một bên, nhìn rương Nguyên Tinh thạch Chu Văn đã mở, chảy nước miếng ừng ực.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play