- Lữ y sinh, ta rất xin lỗi, ta không sử dụng bất kỳ loại dược liệu nào, kỳ thật ta dùng năng lực của Phối sủng chữa trị cho những binh lính kia, đến nỗi kháng thể gì gì đó, ta cũng không biết, kỹ năng của Phối sủng có hiệu quả kéo dài trong bao lâu, ta cũng không biết, mặc dù ta cũng muốn giúp ngươi, nhưng việc ta có thể làm thật không nhiều, nếu như lại có binh sĩ bị thương như vậy, ngươi có thể tùy thời gọi ta.

Chu Văn nói.

Nghe Chu Văn nói như vậy, Lữ Tố hơi có chút thất vọng, Nguyên Khí kỹ do Phối sủng thi triển, bình thường chỉ có thời gian sử dụng nhất định, không thể hình thành kháng thể.

-Thời đại này, phương diện y học sử dụng Phối sủng càng lúc càng sâu rộng, ngươi có thể có Phối sủng tốt như vậy, coi như đã có tư cách trở thành một người bác sĩ giỏi, hiện tại ngươi có hứng thú học theo ta làm bác sĩ không?

Lữ Tố cảm thấy, Chu Văn được dạng Phối sủng như vậy, nếu không làm thầy thuốc, thì cực kỳ phí phạm.

Chu Văn lắc đầu nói:

-Thật xin lỗi, ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm, bình thường cũng không có bao nhiêu thời gian.

Mặc dù Lữ Tố có chút thất vọng, có điều không nói thêm gì nữa, nếu Chu Văn có năng lực trị liệu mẩn đỏ, có thể coi là thu hoạch ngoài ý liệu rồi.

Chuyện này không có kết thúc đơn giản như vậy, bởi không được mấy ngày, Lữ Tố đã phát hiện, nhưng binh sĩ được Chu Văn tiêm thuốc, đều có thể miễn dịch mụn đỏ, coi như họ một mực canh gác tại bờ Huyết hà, cũng không bị mắc bệnh nữa.

Mặc dù Hắc Ám y sư chỉ là Sử thi Phối sủng, nhưng hắn vốn không phải Phối sủng bình thường, vô luận năng lực và xuất thân vô cùng đặc thù.

Chu Văn trở lại ký túc xa, cuối cùng có thể ngủ một giấc, vừa dậy xong, Chu Văn đi vào Phó bản Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, xuống biển dưới mặt đất, cho đầu Hắc Long ăn một chưởng.

Có thể thấy trên thân Hắc Long đã có mấy chưởng ấn hóa thành nhọt độc, mặc dù những nhọt độc kia không thể giết chết nó luôn, có điều vẫn có thể nhìn ra, trạng thái tinh thần của Hắc Long kia đã có chút ảnh hưởng.

Nếu như nói tám đầu Hắc Long còn lại thanh niên hùng tráng, còn đầu Hắc Long này tự như một lão nhân chậm chạp, các phương diện hành động trở nên chậm chạp hơn rất nhiều, hơn nữa thoạt nhìn tựa hồ có chút ngơ ngơ ngác ngác, tựa như đầu óc đã không thanh tỉnh.

-Xem ra độc tố đã ảnh hưởng rất mạnh đến nó, chẳng qua không biết phải mất bao lâu nữa mới có thể giết chết nó.

Hiện tại Chu Văn mong đợi nhất có thể tuôn ra trứng Thần thoại Hắc Long.

Thời điểm tên này bị tỏa liên khóa lại, vô luận tốc độ và năng lực đều bị suy yếu trên phạm vi lớn, nếu giải cấm, Chu Văn trước mặt Hắc Long, không đến một phút đồng hồ, sẽ không kiên trì nổi.

Nếu như có thể bồi dưỡng một đầu Hắc Long Phối sủng, có lẽ có thể có một đầu chân chính Thần thoại Phối sủng làm tay chân, mà không cần giống Ba Tiêu Tiên, phải chậm rãi bồi dưỡng.

Mặc dù bắt đầu lại từ đầu bồi dưỡng quả thật có chút niềm vui thú, nhưng năng lực thực chiến có chút kém chút, ngay cả Bạo Quân Bỉ Mông mới tấn thăng Truyền kỳ, không biết bao giờ nó có thể tấn thăng lên Sử thi.

Liên tiếp hai ngày trời, Đế Đại nhân không nhắn tin làm phiền hắn, cuối cùng Chu Văn có thể an tâm đọc sánh và chơi game, nhưng bên trong Phó bản, ngay cả Phàm thai Dị thứ nguyên sinh vật, cũng bị Chu Văn cày đến tuyệt chủng, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục đọc sách.

-Cái tên Á Khắc này không dễ bỏ? Tại sao mấy ngày nay không có chút động tĩnh gì?

Chu Văn thấy đọc sách cũng không có gì tiến triển, hơi nhớ nhung Á Khắc.

Chiến đấu cùng kẻ như vậy, đối diện với khoảnh khắc sinh tử, khiến người khác hoảng hốt, nhưng lại có loại cảm giác hưng phấn, thời điểm đó Chu Văn cảm thấy ý nghĩ của mình tựa hồ minh mẫn hơn rất nhiều, tư tưởng cũng trở nên linh hoạt hơn.

Lúc này Á Khắc hưng phấn đến khó kiềm chế, trước mặt hắn có một lão nhân tóc trắng xóa, lão nhân kia như si ngốc, ngồi một chỗ, mà trên người hắn, lại tản ra huyết quang quỷ dị, đặc biệt bên trong con mắt, có màu hồng quang mãnh liệt.

Huyết chú thằng hề phụ thể trên thân lão nhân, thay thế ý chí hắn, khống chế thân thể của hắn, chưởng khống cả trí nhớ của hắn.

Trong trí nhớ của lão nhân, Á Khắc đã phát hiện được một cái đại bí mật.

Cái lão phạm nhân này, lại có một đầu Thần thoại Phối sủng, chuyện này hắn chưa nói cho bất luận người nào, hao công tốn sức, yên lặng bồi dưỡng một đầu Thần thoại Phối sủng lên cấp độ Sử thi.

Vốn tưởng về sau có thể dựa vảo Thần thoại Phối sủng trở thành chúa tể một phương, nhưng để Thần thoại Phối sủng tấn thăng cần tài nguyên cực lớn, chính hắn cũng không đủ sức, chỉ có thể lợi dụng chức vụ, tham ô chút tài nguyên.

Kết quả hắn vừa bồi dưỡng được Phối sủng tấn thăng lên Sử thi, nhưng chuyện tham ô bị phát giác, cho nên hắn bọ cục giám sát bí mật bắt, nhốt trong Thiên Đường ngục.

Bởi chức vụ của hắn có chút đặc thù, hơn nữa lại tham ô một chút vật phẩm đặc biệt, không tiện công khai xử lý, cho nên mới sẽ do cục giám sát tiếp nhận.

Bởi hắn chỉ phạm tội tham ô, cho nên cục giám sát chỉ thẩm vấn như thường lệ, không lãng phí tài nguyên sử dụng biện pháp mạnh mẽ, như vậy lão nhân kia vẫn có thể mạnh mẽ chống đỡ, không nói lộ chuyện có Thần thoại Phối sủng ra.

Lần này hắn bị Thẩm Ngọc Trì vứt tới chỗ Á Khắc, vốn bởi hắn có một Phối sủng có thể ngụy trang, đây là Phối sủng Á Khắc muốn.

Nhưng không nghĩ tới Á Khắc lại phát hiện được trong trí nhớ của hắn có đạ bí mật này, không khỏi mừng rỡ:

-Thật là một tên xuẩn tại, có được Thần thoại Phối sủng, lại bị cục giám sát tùy tiện bắt được, coi như có Thần thoại Phối sủng, cũng chỉ là một tên phế vật.

-Có điều tóm lại đều tiện nghi ta.

Á Khắc không do dự nữa, trực tiếp phát động năng lực Huyết chú thằng hề, khống chế thân thể của lão nhân, khiến hắn giao cả mạng sống của mĩnh, cưỡng ép đem Phối sủng chuyển giao cho Á Khắc.

Thời điểm nam nhân kia ngã xuống, trên tay Á Khắc xuất hiện một hình xăm kỳ dị, đó là một hình xăm hình mèo màu tím.

-Thẩm Ngọc Trì ơi, Thẩm Ngọc Trì à, người nghìn tính vạn tính, cuối cũng không tính được Á Khắc ta có vận khí như vậy? Có được Thần thoại Phối sủng này, ngươi lưu cấm chế trên cơ thể ta, cũng không có cách nào trói buộc ta, chờ ta hưởng thụ bữa ăn ngon về sau, tất nhiên sẽ trở về Thánh thành, đem cục giám sát giết không còn một mống.

Á Khắc nhìn đồ văn Tử miêu, trên mặt hưng phấn không nhìn được cười to.

Thời điểm Á Khắc cướp đoạt được Thần thoại Phối sủng, Chu Văn cũng vui mừng không kém, hắn chờ lâu như vậy, khỏa trứng Phối sủng trên Tử Nhân thụ cuối cùng rơi xuống.

Điện thoại thần bí hiện ra nhắc nhở, Chu Văn lấy được trái cây trong game.

-Trứng Thần thoại Phối sủng, có ấp hay không?

Thời điểm Nhân vật tí hon tiếp được trái cây, trong điện thoại di động nhảy ra một nhóm nhắc nhở.

-Trứng Thần thoại Phối sủng…

Chu Văn vừa mừng vừa sợ, mặc dù đã sớm có suy đoán, nhưng khi thật sự thấy được trứng Thần thoại Phối sủng, vẫn khiến Chu Văn hưng phấn khó tự kiềm chế, vội vàng nhìn một chút thuộc tính Thần thoại Phối sủng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play