Tốc độ Chu Văn rất chậm, bởi hắn không biết dùng bao nhiêu nọc độc có thể giết chết những tiểu trùng kia, nếu liều thuốc dùng quá nhiều, có thể hạ độc chết Lục Ngưng, cho nên không thể quá mức thô bạo.

Cũng may Chu Văn ở trong game đã nếm thử độc tính, biết đại khái mức độ của thuốc, mặc dù đó là tiêu chuẩn của hắn, có điều Lục Ngưng là Sử thi cường giả, năng lực chịu đựng của thân thể không quá yếu.

Nọc độc tiến vào thân thể Lục Ngưng, Chu Văn cẩn thận quan sát phản ứng trong cơ thể Lục Ngưng, xem những tiểu trùng kia có phản ứng với nọc độc không.

Nếu như chúng nó giãy dụa, sợ sẽ gây tổn thương Lục Ngưng, đến lúc đó thân thể Lục Ngưng thủng hàng trăm ngoài lỗ, coi như giết hết quái trùng cũng vô ích.

Nhưng tình huống Lục Ngưng đã đến mức này, chỉ có thẻ vất chấp nguy hiểm thử một lần, không diệt trừ quái trùng, sớm muộn cũng chết.

Nọc độc tiêm vào thân thể Lục Ngưng, bởi vì tác dụng phụ của nọc độc, thân thể Lục Ngưng kịch liệt co quắp, nhưng nàng vẫn không thức tỉnh.

Vài người Triệu Tân đều có chút bận tâm nhìn Lục Ngưng, Chu Văn mặt không đổi sắc, tiếp tục tiêm nọc độc, nhưng hết sức khống chế lượng nọc độc.

Thoạt nhìn Lục Ngưng rất thống khổ, nhưng đây chỉ là tác dụng phụ của nọc độc đối với cơ thể, không phải tiểu trùng tác quái.

Nọc độc theo huyết dịch chảy xuôi, dung nhập trong máu, chảy khắp toàn thân Lục Ngưng, khiến nàng thống khổ, tuy nhiên rất hữu dụng, những quái trùng bám vào mạch máu, đang hấp thu huyết dịch hay đơn thuần bị nọc độc ăn mòn về sau, rất nhanh đình chỉ nhúc nhích.

Chẳng mấy chốc, trong thân thể Lục Ngưng, những quái trùng đều bị giết chết, nhưng điều này không khiến Chu Văn thư giãn, bởi sau khi tiểu trùng tử vong, thi thể bọn chúng còn lưu lại trong thân thể Lục Ngưng, sẽ gây tắc nghẽn mạch máu của nàng, khiến thân thể Lục Ngưng xảy ra vấn đề.

Nếu như không đem tiểu trùng lấy ra, sợ rằng Lục Ngưng không thoát nổi cái chết, hơn nữa thân thể nàng hôn mê bất tỉnh, không hoàn toàn khôi phục.

-Muốn lấy những tiểu trùng bên trong từng mạch máu nhỏ, hơn nữa quái trùng còn bên trong hầu hết nội tạng, nếu muốn lấy hết quái trùng bên trong từng mạch máu, coi như thấy thuốc tốt nhất trên thế giới, sợ cũng không làm được?

Chu Văn thầm nghĩ trong lòng.

Tựa hồ cảm ứng được loại ý nghĩ này, Hắc Ám y sư truyền đến ý niệm mạnh mẽ, tựa hồ đang nói cho Chu Văn, để hắn làm, hắn có thể làm được.

Điều này khiến Chu Văn có chút giật mình, mặc dù mỗi có Phối sủng đều có ý chí của mình, nhưng phần lớn ý thức Phối sủng đều rất hồ đồ, những Phối sủng có thể chân chính biểu đạt ý nghĩ của mình, từ trước đến nay, Chu Văn cũng chỉ có bốn cái.

Đế Thính, Ba Tiêu Tiên, Quỷ Tân Nương cùng Hắc Ám y sư.

-Hắc Ám y sư sinh ra do Tử Nhân thụ, xác thực không bình thường.

Chu Văn có chút lo lắng, nếu Hắc Ám y sư về sau có được ý thức hoàn chỉnh, không biết hắn có trở lại thành tên bác sĩ biến thái kia không.

Để Hắc Ám y sư triệu hoán ra, Hắc Ám y sư đi tới trước người Lục Ngưng, ngón tay thon dài nắm một thanh dao giải phẫu.

Vài người Triệu Tân thấy Hắc Ám y sư cầm dao giải phẫu, biết đây là Phối sủng của Chu Văn, nhưng bọn hắn không biết Chu Văn triệu hoán Phối sủng này làm gì.

Phối sủng có thể giải phẫu nhân loại? Chuyện này có nằm mơ, bọn hắn cũng không nghĩ ra.

Xác thực có nhiều Phối sủng có năng lực tri liệu, thậm chí có khả năng khởi tử hồi sinh, mà giải phẫu là một bộ môn kỹ thuật y học, hoàn toàn khác biệt với lực lượng đơn thuần.

Một giây sau, Hắc Ám y sư hoàn toàn lật đổ nhận thức của bọn hắn đối với Phối sủng, trong tay Hắc Ám y sư cầm dao giải phẫu lấp lánh, cắt mạch máu trên người Lục Ngưng, sau đó cầm một ống tiêm, đem nọc độc tiến vào mạch máu trong thân thể Lục Ngưng, toàn bộ quá trình quá trôi chảy, làm ngươi ta ngộp thở.

Nếu như nơi này không có đủ loại thiết bị, thậm chí bọn hắn cỏn tưởng mình đang xem y sinh xuất sắc nhất làm giải phẫu.

Nọc độc tiến vào cơ thể, khiến Lục Ngưng run rẩy dữ dội, sau đó thây những mạch máu bị cắt vỡ, huyết dịch chậm rãi chảy ra, đồng thời lúc chảy ra, còn có những con tiểu trùng.

-Đây là thứ quỷ gì?

Vài người Triệu Tân thấy những quái trùng này, lập tức giật này mình, không khỏi lên tiếng.

Hắc Ám y sư làm xong, trở về bên người Chu Văn, Chu Văn lập tức có chút buồn bực, nghĩ thầm:

-Ngươi không phải làm vậy là xong? Cứ tiếp tục chảy máu như vậy, mặc dù toàn bộ quái trùng có thể xảy ra, nhưng nếu huyết dịch chảy hết, Lục Ngưng sẽ chết.

-Ta muốn nàng sống sót.

Chu Văn nói với Hắc Ám y sư.

Hắc Ám y sư không có năng lực trả lời, nhưng có một cỗ ý niệm truyền lại Chu Văn, tựa như hắn nói, hắn chỉ phụ trách đem quái trùng ra.

-Tên y sĩ biến thái kia cho dù biến thành Phối sủng, vẫn dị vậy, khó trách gọi là Hắc Ám y sư.

Chu Văn không có cách nào khác, chỉ có thể nói với Triệu Tân:

-Dùng Hồi xuân đằng trợ giúp Lục Ngưng, đừng để nàng mất máu nhiều quá.

Triệu Tân nghe vậy, vội vàng đem Hồi xuân đằng gọi ra, để Hồi xuân đằng, bài tiết ra Hồi xuân thủy, tư dưỡng thân thể Lục Ngưng.

Năng lực Hồi xuân đằng không tệ, mãi đến khi những tiểu quái trùng theo miệng vết thương chảy ra hết, Lữ Vân Tiên không bởi mất máu quá nhiều chết đi, ngược lại đã tỉnh lại.

-Tốt, cầm máu cho nàng đi.

Chu Văn dùng Thấu thị chi quang nhìn chằm chằm, đợi tất cả quái trùng ra khỏi cơ thể, lập tức để bọn Triệu Tân cầm máu cho Lục Ngưng.

Hắc Ám y sư cắt một vết thương rất nhỏ, phần lớn đều là tĩnh mạnh, ban đầu vì tác dụng của nọc độc, mới để huyết dịch không ngừng chảy ra, bây giờ tác dụng nọc độc yếu bớt, trên thực tế sau khi quái trùng ra khỏi cơ thể, huyết dịch không còn chảy nữa, khiến Chu Văn không khỏi không kinh ngạc tán thán Hắc Ám y sư.

-Lục Ngưng, ngươi cảm giác thế nào? Có thể nói chuyện sao?

Chu Văn thấy Lục Ngưng mở mắt lại, nhìn nàng hỏi.

Con mắt Lục Ngưng bắt đầu không có tiêu cự, một lát sau, mới dần dần khá hơn, thấy mấy người Chu Văn về sau, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, giãy dụa lấy ngồi dậy, cuống họng khàn khàn hỏi:

-Tại sao ta ở đây?

-Do Văn thiếu gia đem ngươi cứu trở vệ, ngươi không biết, thời điểm ngươi trở về hôn mê bất tỉnh, do Phối sủng Văn thiếu gia đại phát thần uy, đem quái trùng trong cơ thể tiêu trừ hết..

Triệu Tân nói xong, nhìn thoáng những quái trùng như những sợi tóc quấn trên mặt đất, không khỏi phát lạnh run rẩy.

Ngẫm lại những quái trùng tiến vào thân thể, khiến người ta vừa rét vừa run.

Lục Ngưng thấy những con quái trùng trên mặt đất, biến sắc, tựa hồ ý thức khôi phục, sau đó lộ ra vẻ phẫn nộ;

-Những tên Tửu gia khốn khiếp kia, bọn hắn tới không phải giúp đỡ An phó quan cứu người, khi chúng ta tiến vào chiến trường dưới mặt đất, đột nhiên bọn hắn làm loạn, đem đẩy ta và An phó quan vào tuyệt lộ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play