Ngụy Dương và đám quan quân đều chờ sốt ruột, bọn họ nhận lệnh trợ giúp Chu Văn bước lên bảng xếp hạng, nhưng từ khi tới đây, mấy ngày này đều không thấy mặt Chu Văn đâu, khó trách trong lòng bọn hắn lo lắng thấp thỏm.

Thời điểm biết Chu Văn đã trở về, một quan quân đi tới trước mặt hắn.

- Chu tiên sinh, khi nào chúng ta xuất phát lên Kim tinh?

Ngụy Dương là quan quân bình tĩnh nhất trong nhóm, nhưng hắn là đội trưởng, có nghĩa vụ đại biểu anh em lên tiếng, bởi những lời này phần lớn quan quân ở đây đều muốn hỏi.

- Ngày mai.

Đương nhiên Chu Văn hi vọng càng nhanh càng tốt, sau khi làm xong chuyện này, hắn còn việc khác làm phải làm.

Sinh vật cường đại xuất hiện càng ngày càng nhiều, hắn cần nghĩ chút biện pháp nhanh chóng để Sát Lục Giả nhanh chóng Khủng Cụ hóa, một ngày không tấn thăng Khủng Cụ cấp, hắn cảm giác trong lòng không yên ổn lắm.

- Ngày mai?

Đám quan quân đều đứng ngây một chỗ.

Tuy bọn họ đều hi vọng Chu Văn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ngày mai sớm như vậy, bọn họ căn bản không có thời gian chuẩn bị nghiên cứu và luyện tập, cái này quá hấp tấp.

- Chu tiên sinh, ngày mai có phải quá gấp không?

Ngụy Dương nhíu mày nói.

- Không hấp tấp, các ngươi cũng chuẩn bị một chút, buổi sáng 7 giờ ngày mai, chúng ta xuất phát đúng giờ, không chậm bữa sáng.

Chu Văn tính toán sau khi lên bảng xếp hạng sẽ trở về ăn bữa sáng.

Đám người Ngụy Dương hiểu lầm ý của hắn, cho rằng đi sớm một chút ăn bữa sáng rồi đi.

Đám người Ngụy Dương nhìn Chu Văn hỏi:

- Chu tiên sinh, buổi tối hôm nay chúng ta nên luyện tập thế nào?

- Luyện tập? Luyện tập cái gì?

Chu Văn nao nao, khó hiểu nhìn Ngụy dương hỏi.

- Sáng mai phải lên Kim tinh, đêm nay không cần luyện tập và phối hợp gì sao?

Trên mặt Ngụy Dương không chút biểu tình nào, cũng lộ ra một tia nghi hoặc nồng đậm.

- Không cần luyện tập.

Chu Văn một người có thể làm được, hơn nữa đến lúc đó hắn là sinh mệnh cao nhất trong nhóm, Thiên Tai cấp đạn sẽ chỉ công kích hắn, không công kích đám người Ngụy Dương kia, luyện tập cũng không có gì dùng.

- Vậy ngài cần chúng ta chuẩn bị cái gì?

Ngụy Dương hỏi.

- Các ngươi cứ chuẩn bị kỹ, trở về tắm rửa đổi một bộ quần áo sạch sẽ, tốt nhất phải có tiêu chí của phủ tổng thống, làm người ta vừa nhìn thấy đã biết người của phủ tống thống sấm quan, cái này là được rồi!

Chu Văn nghĩ tới lần trước Huệ Hải Phong kiến nghị, vì thế còn nói thêm với bọn hắn:

- Tốt nhất trên lưng các ngươi cắm mặt cờ, viết cái gì Tiêu binh Liên bang gì đó, để người ta dễ dàng nhận ra các ngươi đại biểu ai sấm quan.

- Chúng ta đều là quan quân, ít nhất đều là sĩ quan cao cấp, làm gì phải tiểu binh?

Một quan quân nói.

- Ta cũng không bắt các ngươi phải đặt là Tiểu binh Liên bang, các ngươi cũng có thể viết Liên bang Cảm Tử đội vân vân… Đương nhiên cái này chỉ do ta kiến nghị.

Chu Văn phát hiện ánh mắt của đám quan quân này có chút không đúng, vội vàng sửa đổi.

Cái tên Cảm Tử đội này thật đen đủi, cũng khó trách ánh mắt của đám quan quân kia nhìn hắn quái lạ.

Chu Văn không để ý bọn họ, trở về, để lại đám người Ngụy Dương trừng to mắt.

- Đội trưởng, tên Chu Văn rốt cuộc không đáng tin cậy, không có kế hoạch không có phối hợp, hắn rốt cuộc mang chúng ta đi lên làm gì? Chịu chết sao?

Một quan quân hơi khó chịu nói.

- Đúng vậy, hắn coi chúng ta là cái gì? Còn đặt tên là Cảm Tử đội, rõ ràng bảo chúng ta đi chịu chết!

Đám quan quân không tin bọn họ, ngay cả một Khủng Cụ cấp cường giả cũng không có, có thể bước lên bảng xếp hạng?

Hiện tại nhìn Chu Văn tùy tiện như vậy, khiến bọn họ càng không tin.

- Dựa theo lời Chu tiên sinh nói, trở về chuẩn bị đi, sáng mai tập hợp.

Ngụy Dương mặt không biểu tình nói.

Tuy trong lòng hắn cũng hơi nghi ngờ, nhưng hắn vẫn nguyện ý tin theo mệnh lệnh của Huệ Hải Phong.

Sáng sớm hôm sau, thời điểm chưa đến 7 giờ sáng, một đám quan quân đã chuẩn bị xong, thời điểm Chu Văn đi vào, bọn họ đã sớm xếp hàng.

- Các ngươi viết thật!

Chu Văn phát hiện trên lưng mỗi người đều cắm một mặt cờ, hình thức của lá cờ chính là quốc kỳ Liên bang, nhưng trên mặt mặt cờ, còn viết “Liên bang Cảm Tử đội”, năm chữ này thật nổi bật đi!

- Cái này không phải do ngài phân phó sao?

Ngụy Dương nói

Lúc trước bọn hắn cũng cảm thấy cái tên này đen đủi, nhưng tưởng tượng đi theo Chu Văn đánh sâu vào bảng xếp hạng, phỏng chừng hi vọng có thể tồn tại trở về rất xa vời, bọn hắn không khác gì pháo hôi, cái tên Cảm Tử đội này tuy đen nhưng chuẩn xác, vì thế nên bọn hắn quyết định dùng luôn.

- Vậy tốt, chúng ta xuất phát đi, chờ lên bảng xếp hạng, lại trở về ăn sáng cũng không muộn.

Chu Văn dứt lời, dẫn đầu mọi ngươi đi về phía Ma phương.

Lúc này mọi người mới hiểu, lần trước Chu Văn nói không chậm về ăn bữa sáng, hóa ra ý là nói trở về rồi ăn.

- Haiz, vậy lần này chỉ có thể làm quỷ chết đói!

Một tên quan quân nhỏ giọng lẩm bẩm nói.

Chu Văn nghe được, nhưng không bỏ vào trong lỗ tai, bởi Đế Thính mang cho hắn quá nhiều thanh âm, hắn căn bản không hứng thú đi nghe những quan quân kia nói gì, một đường đi về phía Ma phương.

Sau khi đám người Chu Văn rời khỏi Đốc Quân phủ, A Sinh lập tức báo cáo cho An Thiên Tá:

- Đốc Quân, bọn họ xuất phát rồi!

- Ngươi cảm thấy, chỉ bằng những người đó, thật sự có thể bước lên bảng xếp hạng sao?

An Thiên Tá nhìn chăm chú phương hướng Chu Văn rời đi, bưng một ly trà lên, nhưng không uống.

- Đương nhiên có thể, có Văn thiếu gia, khẳng định có thể lên bảng xếp hạng, hiện tại ta chỉ tò mò phương pháp hắn lên bảng xếp hạng thế nào thôi!

A Sinh trả lời chắc chắn.

- Ngươi thật tin tưởng hắn!

Thanh âm An Thiên Tá lạnh lùng nói.

- Không phải tin tưởng mà đặc biệt tin tưởng, thực lực Văn thiếu gia rất mạnh, ngay cả Thánh Linh hội và Thủ Hộ giả liên minh đều có thể lên bảng xếp hạng, Văn thiếu gia khẳng định cũng có thể, hơn nữa khẳng định xếp trên bọn họ.

A Sinh khẳng định nói.

- Chỉ mong vậy!

An Thiên Tá bất động thanh sắc nói.

………..

Ma phương lần nữa sáng lên, lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều nhân loại.

- Lại có người khiêu chiến Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, lần này là ai đây?

Trong lòng mọi người lập tức thấp thỏm, vừa hơi chờ mong xem phát sóng trực tiếp.

Thời điểm bọn hắn nhìn thấy mười mấy quan quân mang theo cờ Liên bang lên sân khẩu, tất cả mọi người đều ngây ra một lúc.

- Liên bang Cảm Tử đội… Cái tên này… Thật dị…

- Đâu chỉ dị… Quả thực ngại mạng bản thân dài!

- Ta nhận ra những quan quân kia, hẳn đều là cận vệ của tổng thống, bọn họ xuất hiện ở chỗ này, thuyết minh phủ tổng thống rốt cuộc muốn lên bảng xếp hạng.

- Ta cũng biết những quan quân kia, họ đều là tinh anh bên người tổng thống, nhưng bọn họ hẳn đều là Thần thoại cấp đi? Chỉ bằng những người này, cũng muốn lên bảng xếp hạng, cái này không phải nằm mơ sao?

- Thanh niên mặc đồ bình thường kia là ai? Thoạt nhìn hơi quen mắt?

Rốt cuộc có người đem lực chú ý đặt trên người Chu Văn, người duy nhất không mặc quân trang.

Chu Văn mặc Thiên y, tuy nó bọc rất kín mít hưng không che đầu, khiến rất nhiều người có thể nhận ra hắn.

- Đó là Chu Văn, Chu Văn Lạc Dương, đó là tồn tại chỉ sau hai đại Chiến Thần An Thiên Tá và Lãnh Tông Chính.

- Hóa ra tổng thống mời Chu Văn, nhưng cho dù Chu Văn, mang theo một ít quan quân Thần thoại cấp như vậy, cũng không có khả năng leo lên bảng xếp hạng? Tổng thống có phải quyết định hơi tùy ý không?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play