Vương Lộc hất tay Thủ Hộ giả kia, bình tĩnh nói:

- Ta đã nói qua, ta sẽ không khế ước với ngươi, trước kia sẽ không, hiện tại sẽ không, sau này cũng không.

Thủ Hộ giả kia không tức giận, thu tay lại vừa cười vừa nói:

- Ngươi không được quên, ngươi cũng không phải người bình thường, người khác rất khó làm ngươi bị thương, nhưng nếu ngươi thụ thương, sẽ rất khó khôi phục, ngoại lực không cách nào trị liệu, chỉ có thể dựa vào năng lực khôi phục của bản thân để tự lành lại.

- Tự khôi phục.

Vương Lộc nói.

- Đúng vậy, mặc dù ngươi bị thương nặng, nhưng không đến mức nguy hiểm đến tính mạng, cần thời gian dài một chút sẽ khôi phục.

Con mắt Thủ Hộ giả kia dần dần híp lại nói:

- Thế nhưng trước đây ngươi đại khái không nhận qua thương tổn, hẳn không biết chuyện phát sinh sau khi ngươi bị thương. Vậy để ta nói cho ngươi, sau khi ngươi bị thương, năng lực vận may của ngươi sẽ giảm xuống, dùng vết thương hiện tại của ngươi, khả năng vận may của ngươi đã thấp đến mức có cũng được, không có cũng không sao?

- Vậy ngươi muốn thừa cơ giết ta sao? Vậy động thủ đi!

Vương Lộc không thèm để ý nói.

- Bảo bối, ta làm sao nỡ giết ngươi chứ, giết ngươi, ta biết đi đâu tìm nhân loại giống ngươi để khế ước, trên thế giới này hẳn không lại có người thứ hai tương tự ngươi, thích hợp khế ước với ta hơn.

Vẻ mặt Thủ Hộ giả kia dần dần lạnh lùng nói:

- Thế nhưng mất đi vận may của ngươi áp chế, lực lượng vận rủi của muội muội ngươi sẽ phát huy ra hiệu quả, nếu có sự trợ giúp của ta, đến lúc đó, Vương gia này của ngươi chỉ còn lại hai tỷ muội các ngươi, ngươi nói xem, như vậy có phải vui không?

Lần này Vương Lộc biến sắc, trước đó nàng không biết sau khi bản thân bị thương sẽ ảnh hưởng đến năng lực may mắn, bởi trước kia nàng chưa bao giờ xảy ra chuyện tương tự.

Giống lời Thủ Hộ giả kia nói, nếu lực lượng may mắn của nàng không áp chế được lực lượng vận rủi của Vương Thiền, chỉ lần này Vương gia gặp tai họa ngập đầu rồi.

- Ngươi nói vậy ta sẽ tin sao?

Vương Lộc cố trấn định nói.

Có lẽ Thủ Hộ giả chẳng qua đang gạt nàng, căn bản không có chuyện thụ thương khiến năng lực may mắn yếu bớt!

- Không tin sao?

Thủ Hộ giả kia đưa tay vứt ra một đồng tiền xu, để nó rơi vào trong tay Vương Lộc, sau đó nói

- Quăng mười lần thử nhìn một chút, nếu như dưới tình huống bình thường, hẳn mười lần ngươi tung lên đều ra mặt chữ? Để ta thử nhìn một chút, lần này ngươi có thể được mấy lần mặt chữ, năm lần hay sáu lần? Với vết thương lần này của ngươi, hẳn sáu lần đã là cực hạn đi!

Vương Lộc cầm đồng xu kia, nhìn một cái, sau đó ném lên không trung, lúc tiếp được xem xét, lần này không phải mặt chữ mà là mặt số.

- Ha ha, xem ra năng lực vận may của ngươi giảm xuống nhiều hơn so với tưởng tượng!

Thủ Hộ giả kia cười nói.

Vương Lộc biến sắc, lần nữa ném đồng tiền xu ra ngoài, thầm nghĩ muốn ra mặt chữ, nhưng đồng tiền xu rơi xuống, vẫn là mặt số!

Vương Lộc ném liên tục mấy lần, nhưng không có bất kỳ lần nào được, toàn bộ đều là mặt số.

Thủ Hộ giả kia giận dữ nói:

- Ngay cả ta cũng tính sai, không ngờ lực lượng vận rủi của muội muội ngươi mạnh đến vậy, sau khi lực lượng vận may của ngươi yếu bớt đi, bởi nàng tồn tại, cho nên lực lượng vận rủi ngược lại áp chế lại lực lượng vận may của ngươi, có lẽ căn bản không cần nhúng tay, lực lượng của Vương Thiền vẫn đủ triệt để mai táng Vương gia các ngươi!

Vẻ mặt Vương Lộc cực kỳ khó coi, nàng biết Thủ Hộ giả này nói không sai, lực lượng vận rủi của Vương Thiền tiến bộ nhanh chóng, vượt qua tất cả suy đoán của mọi người.

Thời điểm lực lượng vận may của nàng còn, cảm giác không được, hiện tại lực lượng vận may giảm bớt trên diện rộng, lực lượng vận rủi của Vương Thiền lại phát huy rõ rệt.

- Ngươi đã không còn lựa chọn khác, khế ước với ta, thu được lực lượng của ta trợ giúp, ngươi có thể khôi phục lực lượng, trấn áp lực lượng của Vương Thiền, khiến tất cả khôi phục như thường. Bằng không coi như lực lượng Vương Thiền không đủ diệt Vương gia, ta cũng không ngại giúp nàng một tay…

Thủ Hộ giả kia như Ác Ma, trong lòng nói phảng phất có mị hoặc ma quái!

Vẻ mặt Vương Lộc âm tình bất định, trong lúc nhất thời không cách nào ra quyết đoán.

Đột nhiên, trong đại viện Vương gia truyền đến tiếng thét, hình có chỗ nào cháy rồi, thể lửa hết sức mạnh, chỉ chốc lát sau có thể nhìn thấy khói lửa dầy đặt bay lên trời.

- Lực lượng vận rủi thật mạnh mẽ, nhanh như vậy đã phát huy tác dụng.

Thủ Hộ giả nhìn Vương Lộc tiếp tục nói:

- Kỳ thực, ta một mực không hiểu, tại sao ngươi không nguyện ý khế ước với ta? Thủ Hộ giả khế ước đều là khế ước bình đẳng, ta sẽ không ảnh hưởng đến thân thể ngươi, cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt của ngươi, hơn nữa ngươi có được lực lượng của ta, ngươi có thể làm được rất nhiều chuyện trước đây ngươi không làm được, khế ước đối với ngươi mà nói, có trăm lợi không có hại…

Vương Lộc cắn môi không trả lời, nhưng nghe đủ loại tiếng bên trong đại viện Vương gia, ánh mắt của nàng dần dần không kiên định nữa.

Thủ Hộ giả kia tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục nói:

- Hiện tại nhân loại các ngươi muốn trở thành cường giả chân chính, không có con đường nào khác ngoài ba con đường. Sử dụng Thần thoại dịch hoặc dung hợp Thủ Hộ giả, hai lựa chọn này kỳ thực không khác nhau lắm, đều khiến ngươi biến thành người không ra người, nếu ngươi muốn giữ lại thân thể nhân loại, khế ước với ta không nghi ngờ là sự lựa chọn tốt nhất!

- Không, còn một con đường nữa!

Vương Lộc nói.

- Há, còn cách nào?

Thủ Hộ giả kia ngạc nhiên hỏi.

- Dùng thân thể nhân loại tấn thăng Thần thoại?

Vương Lộc nói.

Thủ Hộ giả cười cười, nói:

- Đây chẳng qua là một chuyện cười thôi, tố chất thân thể nhân loại các ngươi thiếu hụt, không cách nào tấn thăng Thần thoại, dùng thân thể nhân loại tấn thăng Thần thoại cấp, chỉ là suy nghĩ thủ dâm tinh thần của nhân loại các ngươi mà thôi, ngươi sẽ không cho rằng đấy là sự thật chứ?

- Ta không phải cho rằng nó có khả năng, mà xác định có thể thành công, bởi đã sớm có người dùng thân thể nhân loại tự mình tấn thăng Thần thoại rồi!

Vương Lộc nói.

- Ngươi nói Nhân Hoàng hử? Nhân Hoàng có phải nhân loại thuần túy hay không, vẫn chưa biết được, có điều ta đoán hắn khẳng định không phải nhân loại thuần khiết, tối đa giống Nhã, nữa người nửa Thủ Hộ giả thôi.

Thủ Hộ giả vừa đi về phía Vương Lộc, vừa cười híp mắt nói:

- Đừng mơ mộng hão huyền nữa, hãy giải quyết vẫn đề ngay trước mắt đi, ta là lựa chọn duy nhất của ngươi!

- Ta…

Vương Lộc muốn nói điều gì, tuy nhiên lại bị một thanh âm cắt ngang.

- Ta cảm thấy nằm mơ rất tốt, vạn nhất thực hiện được thì sao?

Một thân hình trống rỗng xuất hiện trước người Vương Lộc, chặn Vương Lộc trước mặt Thủ Hộ giả.

- Chu Văn. . . Ngươi làm sao. . .

Mặc dù chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, nhưng Vương Lộc chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra Chu Văn.

- Ta tạo phiền phức cho ngươi, tự nhiên ta phải đến giải quyết.

Nếu lúc trước, Chu Văn có thể sẽ bị Vương Lộc lừa, nhưng theo lực lượng Đế Thính càng ngày càng mạnh, Vương Lộc ngụy trang trước mặt hắn, đã bị tiếng lòng của nàng bán đứng.

Bởi Chu Văn nghe được tiếng lòng của nàng, biết thương thế của nàng không cách nào trị liệu bằng ngoại lực, cho nên không lập tức ra tay trị liệu cho Vương Lộc, không ngờ phát sinh chuyện như vậy.

- Phiền phức nơi này, chỉ sợ ngươi không giải quyết được.

Thủ Hộ giả kia nhìn Chu Văn, bĩu môi một cái nói:

- Hẳn ngươi còn chưa biết ta là ai?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play