Chu Văn còn chưa thích ứng loại trạng thái thu âm thanh trong thiên địa kia, có điều hiện tại hắn cũng không có tâm tình nghĩ đến những thứ này, dự định rời khỏi đây trước hãn nói.

Theo từng tảng đá bị phá nứt trên bầu trời bay ra ngoài, Chu Văn nhìn lại, không khỏi há hốc miệng.

Địa phương vừa rồi hắn bay ra ngoài, vốn cho rằng đây là một không gian to lớn dưới mặt đất, nhưng hiện tại nhìn lại mới phát hiện, đây chỉ là một tảng đá hình hồ lô, có điều nó chỉ cao một thước, thoạt nhìn hết sức thô ráp, giống như tự nhiên hình thành, tràn đầy góc cạnh, ngay tại một dòng suối nhỏ trong rừng.

Lúc này tảng đá hình hồ lô kia đã bị cắt thành hai nửa, có thể nhìn thấy nước đang chảy ra từ bên trong, nhưng lượng nước chảy ra, rất ít đoán chừng như xả nước trong bình nước khoáng.

- Ta vừa rồi bên trong thứ này sao?

Chu Văn không dám tin tưởng, đi đến trước tảng đá hồ lô bị cắt thành hai nửa, đưa tay cầm lên.

Nhưng vô luận Chu Văn thấy thế nào, khối đá trông rất bình thường kia, ngoại trừ hình dáng kỳ lạ một chút ra, không có bất kỳ chỗ thần kỳ nào.

Chu Văn dùng sức bóp, hòn đá kia lại vỡ vụn ra, rơi xuống đầy đất.

- Ta vừa mới nằm mơ sao?

Chu Văn nhìn xung quanh một chút, chỉ thấy dòng suối róc rách, lục trúc thành ấm, ánh mặt trời chiếu trên người, ấp ám để người ta cảm giác đây không biết là mộng cảnh hay hiện thực.

Rất nhanh, Chu Văn biết mình không phải mơ, thanh âm thiên địa truyền vào trong tai, bởi lượng tin tức quá lớn, khiến Chu Văn rất khó chịu, không cách nào phân biệt thanh âm ngay trong gang tấc.

Trước tiên Chu Văn thử định vị chỗ mình, không ngờ địa phương này lại có tín hiệu điện thoại, hắn dùng chức năng định vị, phát hiện nơi này vẫn là Đông khu, có điều khu vực phía nam của Đông khu, cách gần một trăm dặm, có một tòa thành thị nhân loại.

Chu Văn dựa theo địa đồ điện thoại chỉ dẫn, rất nhanh đi đến tòa thành thị nhân loại kia, xác nhận định vị điện thoại không sai.

Thời điểm đi trên đường, Chu Văn một mực thử đóng lực lượng của Đế Thính, tuy nhiên lại không cách nào đóng được, những âm thanh này một mực không ngừng truyền vào trong tai hắn.

Người bình thường có khả năng căn cứ thanh âm lớn nhỏ nhận biết thanh âm bắt nguồn từ vật gì và vị trí nào ra, nhưng hiện tại loại hình thức nghe thanh âm của Đế Thính này, lại không giống bình thường.

Vô luận vị trí xa gần, vô luận thanh âm cực kỳ nhỏ, cho dù thanh âm phía trên khu vực xa như Kim tinh, Chu Văn đều nghe được rõ ràng, mà cùng một vị trí, thanh âm truyền đến nhiều không cách nào tưởng tượng, rõ ràng trước mặt không có cái gì, nhưng Chu Văn lại nghe được vô số thanh âm truyền từ nơi đó.

Hiện tại Chu Văn muốn nghe rõ ràng thanh âm, nhất định phải giống như TV đổi kênh, đổi thành một kênh cố định, mới nghe thanh âm kia chuẩn xác, bằng không thanh âm hỗn tạp cùng nhau, đầu óc hắn xử lý không xuể, kết quả chẳng khác gì không nghe được.

Nhưng kênh truyền hình nhiều lắm có mấy trăm kênh, Chu Văn cần đối mặt với số lượng kênh nhiều khủng khiếp, muốn lựa chọn chính xác, cũng không phải chuyện dễ dàng, cần phải từ từ thích ứng.

Chu Văn biết đây là nguyên nhân do năng lực bản thân quá yếu, mà năng lực Đế Thính quá mạnh, mới sinh ra loại khó khăn này, chờ thực lực bản thân hắn có thể đến trình độ phối hợp với năng lực Đế Thính, hẳn sẽ không bị khốn nhiễu thế này.

Lại lần nữa lấy điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua tư liệu liên quan đến Đế Thính.

Đế Thính: Khủng Cụ cấp (có thể tiến hóa)

Mệnh cách: Nhĩ Mục Thông Thiên.

Mệnh hồn: Hóa Tà.

Vận Mệnh Chi Luân: Chung Cực Địa Ngục Niết Bàn.

Khủng Cụ hóa: Thánh Tà.

Lực lượng: 99.

Tốc độ: 99.

Thể phách: 99.

Nguyên khí: 99.

Kỹ năng thiên phú: Đế Thính, Bất Hủ Kim Thân, Trừ Tà, Cửu Cực.

Phối hợp trạng thái: Vòng tai.

Trình độ tiến hóa của Đế Thính, muốn thấp hơn xa so với tưởng tượng của Chu Văn.

Tồn tại như Thông Tí viên hầu, tám chín phần mười là Mạt Thế cấp, Đế Thính có thể chính diện ngăn cản nhất kích, chẳng qua là Khủng Cụ cấp, đây quả thực khiến người ta không tưởng tượng nổi, Chu Văn còn tưởng rằng lần này, nó có thể trực tiếp tấn thăng Thiên Tai cấp đây.

Có điều ngẫm lại sáu vòng tai kia của Đế Thính, biết tên này chỉ là Khủng Cụ cấp, hẳn do bị vòng tai phong ấn, sau khi phá toái hết vòng tai khẳng định không đơn giản thế này.

- Đế Thính cái tên này rốt cuộc có lai lịch gì?

Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định, dự định sau khi trở về, lại đến Tiểu Phật Tự kiểm tra một chút, biết đâu tìm được manh mối cũng khó nói.

Ban đầu Chu Văn muốn mau mau trở về, tuy nhiên lại phát hiện tình huống xung quanh có chút sai sai.

Tuy nói thời tiết phương nam sẽ ấm áp hơn một chút, nhưng không nóng đến mức này chứ?

Trên đường nơi này, mọi người đều mặt quần đùi, nhưng vẫn nóng mồ hôi nhễ nhại, ngẩng đầu nhìn mặt trời một chút, hình như không gay gắt đến vậy chứ.

Chu Văn kiểm tra ngày tháng một chút, thời gian hiện tại, vẫn chưa tới hè, hẳn không nóng như vậy mới đúng.

Tình huống bên ngoài càng hỏng bét, ruộng lùa nước bị phơi khô, bùn đất đều xuất hiện dấu hiện rạn nứt, lúa nước còn chưa trưởng thành đã phơi khô trong đất.

- Thời tiết nơi này một mực nóng như vậy sao?

Chu Văn tìm một cửa hàng nhỏ, mua ít đồ, thời điểm trả tiền, thuận tiện hỏi thăm một chút.

Nhưng khoảng cách gần trong gang tấc, chủ cửa hàng kia nói chuyện, Chu Văn lại không nghe được, bởi từ vị trí kia truyền đến rất nhiều thanh âm, thanh âm vi khuẩ nhúc nhích trong không khí, thanh âm bụi trần va chạm, đủ loại thanh âm tràn vào trong tai.

Chu Văn chỉ thấy người chủ cửa hàng kia há mồm, nhưng không biết hắn đang nói cái gì, trong lòng hơi gấp.

Trong lúc nhất thời tìm không thấy kênh chính xác, muốn thử xem từ khẩu hình miệng của hắn có thể phân biệt ra hắn đang nói gì, kết quả khiến Chu Văn rất thất vọng, cũng không biết đối phương đang nói tiếng địa phương hay nói tiếng Liên bang, căn bản Chu Văn không xác định môi ngữ, chung quy vẫn không hiểu được.

Chu Văn nhìn xung quanh một chút, thấy trên quầy của chủ cửa hàng có giấy và số bút ký, bèn lấy giấy viết:

- Ta là người điếc, có thể dùng chữ viết nói cho ta biết được không?

- Người điếc? Thật hiếm thấy, kẻ điếc thường câm lẫn điếc?

Chủ cửa hàng viết trên vở.

- Mới điếc!

Chu Văn trực tiếp mở miệng nói rõ lí do.

- Vậy khó trách!

Bởi vì không có khách, cho nên chủ cửa hàng cũng nhàn, bèn hàn huyên vài câu với Chu Văn.

Chu Văn thế mới biết, chung quanh đây thời tiết đột nhiên nóng lên, đây là chuyện mới xuất hiện gần nửa tháng, lúc trước trong vòng mấy tháng, mặc dù cũng xuất hiện qua mấy lần thời tiết nóng vô cùng dị thường, nhưng đều kéo dài không lâu, bình thường chỉ kéo dài mấy giờ thì kết thúc.

Nhưng lần này gần nhất, thời tiết nhiệt độ cao dã kéo dài nửa tháng, mọi người đều cảm thấy không xong rồi, dưới thời tiết như vậy, người bình thường nếu ra ngoài lâu, chỉ sợ bị bỏng chết.

Đã có rất nhiều người bắt đầu di chuyển tới những địa khu khác, nhắc tới cũng kỳ quái, loại thời tiết nóng thất thường này, chỉ ảnh hưởng trong phụ cần vài trăm dặm, mà không phải toàn bộ phương nam đều nóng, chỉ cần rời khỏi khu vực này thì không sao rồi!

Có rất nhiều người đều suy đoán, phụ cận có Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm quy mô lớn, thế là dồn dập rời đi, tòa thành thị thế này, trên cơ bản không còn bao nhiêu người, cho nên chủ cửa hàng mới nhàn như vậy.

- Phụ cận vài trăm dặm?

Trong nội tâm Chu Văn đột nhiên lộp bộp một thoáng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play