- Không tệ, có thể nghe ra được thanh âm của ta.

Tứ Tước Gia khẽ cười nói.

- Không ngờ Tứ Tước Gia đại danh đỉnh đỉnh, giao hữu rộng rãi, lại là Đại Ma Đầu Liên bang Tỉnh Đạo Tiên.

Chu Văn cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, dò xét trên dưới, càng phát giác người này là Tỉnh Đạo Tiên, trên người hắn có loại khí chất đặc thù, không lẫn vào đâu được.

- Người khác cũng không ngờ, Tặc vương đại danh đỉnh đỉnh, trấn áp người đứng đầu Thánh Linh hội và Thủ Hộ giả liên minh, trước mắt bị hai tổ chức này truy nã, treo thưởng nhiều nhất, lại là Chu Văn ngươi.

Tứ Tước Gia học ngữ khí của Chu Văn nói.

Chu Văn biết thân phận của mình sớm bị Tỉnh Đạo Tiên xem thấu, hắn mặc Long Vương khôi giáp, ngay cả cải biến âm thanh cũng vô dụng, không biết hắn dựa vào cái gì có thể nhận ra.

- Làm sao ngươi biết Tặc vương là ta?

Chu Văn hỏi.

- Ngươi cải biến vô cùng thành công, khí chất, thân thể đến thanh âm, thậm chí tính cách đều thay đổi giống như người khác, người khác tự nhiên nhận không ra ngươi, nhưng ta lại khác, người luyện qua Mê Tiên kinh, mà không điên không chết, chỉ có hai người chúng ta. Năm đó ta sử dụng thủ đoạn, đem Mê Tiên kinh gán tội trên người ngươi, mặc dù ta không luyện thành, nhưng ít nhất vẫn biết một chút, có thể nhận ra một số dấu vết trên người ngươi.

Tứ Tước Gia dừng một chút còn nói thêm:

- Ngươi vẫn gọi ta là Tỉnh Đạo Tiên, trước mắt Tỉnh Đạo Tiên vẫn chưa thích hợp xuất hiện.

- Ngươi cũng biết sợ?

Chu Văn hơi hiếu kỳ, không biết loại Đại Ma Đầu như Tỉnh Đạo Tiên sẽ sợ người nào?

- Không phải sợ, chẳng qua không thích hợp.

Tứ Tước Gia vô cùng kiên nhẫn giải thích nói:

- Lúc trước ta gặp ngươi, từng bị trọng thương, kém chút chết, mới bị cục giám sát đặc biệt đuổi kịp, bằng không ngươi cũng có khả năng nhìn thấy ta. Nói đến lần bị thương này, trong đó phần lớn nguyên nhân do bản Mê Tiên kinh kia.

- Cả đời này của ta, phàm chuyện gì muốn làm, nhất định phải làm. Tuy nhiên ta còn hai chuyện vẫn chưa làm, một chuyện bại bởi chuyện yêu đương, chuyện thứ hai là không thể luyện thành Mê Tiên kinh.

- Chuyện yêu đương?

Chu Văn hơi ngẫn ra.

- Chính là chuyện liên quan đến vị Anh Hùng Vương Trương gia kia.

Tứ Tước Gia nói.

Chu Văn lập tức hiểu được, đoán chừng Tỉnh Đạo Tiên nói tới việc mình bại bởi Anh Hùng Vương, hẳn chỉ việc tranh giành đệ nhất mỹ nữ kia.

Tứ Tước Gia tiếp tục nói:

- Lúc trước tất cả người tiếp xúc qua Mê Tiên kinh, nếu không điên thì cũng chết, nhưng ta không tin, người khác không luyện được, ta lại muốn luyện thành, chuyện người khác không làm được, ta làm mới vui thú. Nguyên bản ta cho rằng đây chỉ là một bộ Nguyên Khí quyết thôi, coi như nó để cho Tiên Đế Phật tu luyện, ta cũng có thể tìm ra phương pháp, để nó làm việc cho ta.

- Kết quả không ngờ tới, cuối cùng không thuần phục được nó, còn kém chút vì nó bỏ mạng tại Thánh địa.

Tứ Tước Gia hơi thổn thức nói.

- Lúc trước ngươi tiến vào Thánh địa? Ngươi làm thế nào đi vào? Không phải nói chỉ có nhân loại cấp thấp mới tiến vào Thánh địa sao?

Chu Văn cũng muốn đi vào Thánh địa thử nhìn một chút, bởi lão hiệu trưởng khả năng cao ở bên trong Thánh Điện nào đó trong Thánh địa, nhưng hắn một mực chưa tìm ra phương pháp.

- Chỉ cần ta muốn đi, tự nhiên có biện pháp.

Tứ Tước Gia cười một cái nói:

- Có điều ngươi đừng đi, mặc dù ngươi có thừa thực lực áp chế Thủ Hộ giả liên minh và Thánh Linh hội, nhưng nếu đi loại địa phương kia, kết quả chỉ có một, vào được nhưng không ra được.

- Trong đó rốt cuộc có cái gì? Lục đại Thánh Điện rốt cuộc có cái gì?

Chu Văn vẫn không biết rõ ràng, quan hệ giữa Dị thứ nguyên và Lục đại Thánh Điện, chỉ biết nơi đó tựa hồ là điểm liên hệ trực tiếp giữa Dị thứ nguyên và Địa Cầu, giống chùa miếu đền thờ trong nhân gian.

- Ngươi biết Tô giới là cái gì không?

Tứ Tước Gia không trả lời, hỏi ngược lại.

- Nghe nói qua, nói nôm na nó giống như Đại sứ quán của một nước trên một đất nước khác.

Chu Văn suy nghĩ một hồi lâu, trước kia học lịch sử, trong sách có đề cấp tới, nhưng chỉ rái rác mấy câu.

- Thánh địa, chẳng khác nào Tô giới của Dị thứ nguyên trên Địa Cầu, nơi đó không nhận bất kỳ quy tắc hạn chế nào của Địa Cầu, Dị thứ nguyên sinh vật có thể tự do buông xuống, coi như Thiên Tai cấp, thậm chí Mạt Thế cấp cũng có thể đến nơi đó, phát huy ra uy năng mạnh nhất của bọn hắn. Trước kia ngươi cũng đi qua, nhưng cũng may ngươi vẫn chưa đủ tư cách cho bọn hắn nhìn, cho nên mới sống sót trở về. Hiện nay nếu ngươi đi, không có chuyện tốt như vậy.

Tứ Tước Gia nói.

Chu Văn lập tức giật nảy cả mình, nếu thật như vậy, năm đó hắn có thể sống sót trở về cũng xem như may mắn.

- Ngươi có thể sống sót trở về, tại sao ta không thể?

Chu Văn ngoài miệng không phục, muốn biết càng nhiều thông tin từ miệng Tỉnh Đạo Tiên.

Tứ Tước Gia nghiền ngẫm nhìn Chu Văn nói:

- Ta có thể sống sót trở về, bởi vì ta tàn nhẫn, quyết tâm, chỉ sợ đến lúc đó ngươi không tàn nhẫn, quyết tâm được như vậy.

- Có ý gì?

Chu Văn không hiểu lắm, nhìn Tứ Tước Gia.

- Sau này nếu ngươi đi thật, tự nhiên sẽ biết.

Tứ Tước Gia rõ ràng không nguyện ý nói nhiều chuyện liên quan đến Thánh địa, hẳn nơi đó có chuyện gì đó khó mở miệng.

- Ngươi tới tìm ta, không đơn giản muốn trò chuyện với ta đi? Rốt cuộc muốn cái gì?

Chu Văn nói.

- Không phải ta sớm bỏa Lưu Vân nói cho ngươi biết sao, ta muốn ngươi giúp ta lưu danh trên bảng xếp hạng.

Tứ Tước Gia nói.

- Tại sao ngươi không tự mình làm?

Chu Văn hỏi.

- Tứ Tước Gia kia không có bản sự kia.

Tứ Tước Gia nói.

Lời này của hắn hơi khó hiểu, có điều Chu Văn vẫn nghe hiểu, ý của hắn là thân phận Tứ Tước Gia này, hẳn không có năng lực đi lên, nếu hắn làm thật, khẳng định sẽ bị người khác ngờ vực vô căn cứ.

- Ngươi đánh cược với người khác sao?

Chu Văn hỏi.

- Ừm, cược.

Tứ Tước Gia gật đầu nói.

- Cược cái gì?

Chu Văn lại hỏi.

- Trong vòng ba tháng, ta nhất định lên bảng, bằng không ta phải dập đầu nhận lầm.

Tứ Tước Gia rất tùy ý nói.

- Ngươi đánh cược với ai?

Chu Văn một mực nghe Lưu Vân nói, Tứ Tước Gia đánh cược với người khác, nhưng ai đánh cược với hắn, Chu Văn vẫn chưa biết.

Trước đó Chu Văn không tò mò, nhưng khi biết Tứ Tước Gia chính là ttd, Chu Văn lại hiếu kỳ.

Tỉnh Đạo Tiên người này, chắc chắn sẽ không làm chuyện vô dụng không công, hắn đánh cược với người khác, khẳng định có tính toán gì đso, cho nên nếu biết hắn đánh cược với người nào, có lẽ có khả năng suy đoán hắn muốn làm gì.

- Người đánh cược với ta, ta nghe nói ngươi gọi hắn là lão sư.

Tứ Tước Gia giống như cười mà không phải cười nhìn Chu Văn nói.

- Ngươi nói ai?

Chu Văn trợn to mắt nhìn Tứ Tước Gia, tròng mắt sắp trợn lồi ra, mặt mũi không thể tin được.

Hắn tự nhiên biết Tỉnh Đạo Tiên nói tới ai, nhưng hắn không có cách nào tin, đây là sự thật.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play