Sau lần kiếm trảm Đế Thiên trước đây, chỉ sợ không ai trong nhân loại không biết Lục Tiên kiếm, mặc dù trong Liên bang đã không có ít người chế tạo bản phỏng chế của Lục Tiên kiếm.

Nhưng nhân loại có thể cầm một thanh kiếm như vậy, còn dám tiến vào Thiên Tai cấp chiến trường, khả năng rất cao chính là Nhân Hoàng.

- Ta đi, lão đại, đây thật sự là Nhân Hoàng sao?

Nhân viên công tác đứng một bên hưng phấn kêu lên.

- Khả năng rất cao, đây là tín hiện của cục giám sát đặc biện… Lập tức chuyển đổi tín hiệu… Đúng rồi… Cần cẩn thận hơn… Bản thảo tin tức cần làm kỹ…

Rất nhah, cục điều tra tự do Liên bang lập tức dùng truyền thông vận chuyển hết tốc lực, không mất bao lâu, nguyên bản người đang nhìn kênh truyền thông khác, đều chuyển sang kênh truyền thông của cục điều tra tự do Liên bang, bởi vì bọn hắn nghe được câu.

- Mịa nó. . . Đây là sự thực Nhân Hoàng?

- Thanh kiếm kia nhìn rất giống.

- Có thể đi tới địa phương như Kim tinh, còn dám đi đến Thiên Tai cấp chiến trường, ngoại trừ Nhân Hoàng, ta thực sự không nghĩ ra ai.

- Ta đi, cuối cùng Nhân Hoàng lại xuất hiện, năm năm qua, cuối cùng hắn đã xuất hiện.

- Nhân Hoàng đến đó làm gì? Thoạt nhìn hắn muốn đi về phía Sí thiên sứ!

- Không thể nào. . . Chẳng lẽ nói. . .

- NO…

Những tín đồ thiên sứ kia, tâm tình lúc này vô cùng phức tạp.

Nhân Hoàng chính là trụ cột tinh thần của nhân loại, nhưng Thiên sứ cũng là trụ cột tinh thần, là tín ngưỡng của bọn họ, dù thế nào bọn hắn cũng không nguyện ý thấy màn này phát sinh.

Nhưng ai cũng nhìn ra, Nhân Hoàng đang lao về phía Sí thiên sứ, mà hư ảnh Sí thiên sứ cũng chăm chú nhìn về phía Nhân Hoàng.

- Mấy năm nay, tên này không có động tĩnh gì, vừa xuất hiện đã là chuyện động trời như vậy, hắn vẫn thích làm náo động như vậy sao?

Vẻ mặt Hạ Lưu Xuyên cổ quái nói.

- Hắn còn cần dựa vào gây sự để gây náo động sao?

Trương Xuân Thu lắc đầu nói.

- Cũng đúng…

Hạ Lưu Xuyên nghĩ nửa ngày, bất đắc dĩ nói.

Nếu Nhân Hoàng muốn làm náo động, căn bản không cần làm chuyện như vậy.

- Hắn muốn làm gì?

Bên trong Thủ Hộ giả liên minh, ánh mắt đám người Động Thế và Ẩn Sĩ phức tạp, bọn hắn đối với Nhân Hoàng vừa kính vừa sợ.

Đứng trên lập trường của nhân loại, bọn hắn cho rằng Nhân Hoàng vì nhân loại tranh thủ một hơi, bảo lưu mặt mũi của nhân loại trước Dị thứ nguyên.

Nhưng hiện tại bọn hắn là người của Thủ Hộ giả liên minh, lại bán mạng cho Dị thứ nguyên, không nghi ngờ gì đối lập với Nhân Hoàng.

Tiên chẳng qua ngồi ở chỗ đó nhìn, không biểu tình gì, ánh mắt không có bất kỳ biến hóa gì, không biết đang suy nghĩ gì.

- Cái tên kia, rốt cục vẫn không chịu nổi tịch mịch.

Trong phòng hội trưởng Thánh Linh hội, Chung Tử Nhã mặc áo choàng, ôm một thanh kiếm trong ngực, ngồi nghiêng phía trước cửa sổ, trong tay bưng một chén rượu, ánh mắt đang nhìn trực tiếp hình ảnh.

Số lượng người xem kênh của cục điều tra tự do Liên bang tăng lên dữ dội, chỉ cần người lên mạng, hiện tại có bảy phần trở lên đang quan sát kênh cục điều tra tự do Liên bang, hai chữ Nhân Hoàng này có sức hút cực kỳ lớn.

Chu Văn không biết nhiều người nhìn mình như vậy, coi như biết, hắn cũng không để trong lòng, hiện tại hắn chỉ muốn thử một chút xem, Lục Tiên kiếm có thể chém nữ nhân kia, chặt đứt tai họa này hay không?

Hiện tại Chu Văn lo lắng duy nhất chính là, nữ nhân thấy Lục Tiên kiếm trong tay mình sẽ chạy mất, dù sao có rất nhiều người biết sợ hại của Lục Tiên kiếm.

Chu Văn rõ ràng suy nghĩ quá nhiều, nữ nhân kia không hề biết Lục Tiên kiếm, bởi một đoạn thời gian rất dài nàng ở bên trong phòng hiện tại, căn bản không biết trận chiến trảm Đế Thiên kia, tự nhiên không biết sự lợi hại của Lục Tiên kiếm.

Nữ nhân kia thấy Chu Văn vẫn chưa chết, khẽ nhíu mày, ngay lập tức lần nữa giơ lên Sí Diễm chi kiếm, trực tiếp chém về phía Chu Văn trong khe nứt.

Nữ nhân sử dụng trạng thái Lục Dực thiên sứ, tiêu hao quá lớn, nhất định phải mau mau giải quyết, bằng không hậu quả khó lường, hiện tại nàng chỉ muốn mau mau giết chết Chu Văn.

Chỗ khóe mắt nữ nhân kia đã xuất hiện một chút tế văn, khiến nàng già hơn ít nhất mười mấy tuổi so với trước đây, đây là dấu hiện xảy ra trên thân thể nàng.

Một kiếm này, so với hai kiếm trước còn kinh khủng hơn, theo thời gian trôi qua, lực lượng Lục Dực thiên sứ vẫn còn đang tăng cường.

Kiếm quang chỉ thiên họa địa, như muốn bổ nát tinh không, thời điểm chém xuống, cho người ta cảm giác khủng bố mãnh liệt, tựa hồ một kiếm này sẽ chém Kim tinh thành hai nửa.

- A!.

Người để ý Nhân Hoàng, thấy công kích khủng bố như vậy, không khỏi bận tâm.

Một ít nữ nhân gan tương đối nhỏ, thậm chí không dám nhìn thẳng, quay đầu đi, thấp thỏm chờ đợi kết quả.

- Dù sao Nhân Hoàng là người, không biết đối địch với Sí thiên sứ, đó là Thần chân chính…

Đại giáo chủ tự lẩm bẩm.

Đại đa số tín đồ, cuối cùng vẫn cảm giác đến tín ngưỡng của bọn họ quan trọng hơn.

Con mắt bình thường, căn bản không theo kịp tốc độ ánh sáng, chỉ có thể nhìn thấy Kiếm quang kinh khủng, như cắt dưa hấu, bổ vào trong lòng đất, toàn bộ thế giới phảng phất bị hào quang Kiếm quang chiếu sáng, không nhìn thấy cái gì.

Ông!

Một tiếng kiếm ngân vang vọng vũ trụ, bên trong thế giới bị háo quang kiếm quang chiếm cứ, đã nứt ra một đạo khe hở màu đen.

Khe hở kia bay ngang qua bầu trời, giống như một đường thẳng đen trên tờ giấy trắng.

Răng rắc!

Kiếm quang sụp đổ, tầm mắt của mọi người lần nữa khôi phục như người bình thường.

Nhân Hoàng còn đứng tại chỗ, tay của hắn còn nắm chuôi đao, tựa hồ chưa từng động.

Mà hư ảnh Lục Dực thiên sứ trên bầu trời vẫn đứng im bất động, tựa hồ chưa từng động đậy.

Mọi người đang nghi ngờ, tình huống hiện tại rốt cuộc thế nào, đột nhiên thấy hư ảnh Lục Dực thiên sứ như pha lê phá toái, một thân ảnh từ bên trong rơi ra, bất ngờ cũng mọc Lục dực, đỉnh đầu có quầng sáng như Thiên sứ.

Chẳng qua lúc này nàng không giống Thiên sứ cao quý, máu me đầy người, sau lưng của Thiên sứ có bốn cánh bị lột ra, thân thể cũng cắt thành hai đoạn, rơi thẳng tắp về phía chỗ sâu trong khe nứt.

- Không có khả năng…

Đại chủ giáo ngây ra như phỗng, cơ hồ không thể tin vào mắt mình.

Những tin đồ nguyên bản còn kiên thủ tín ngưỡng, lúc này chỉ cảm thấy trong lòng có thứ gì đó đang đổ sụp, để bọn họ không cách nào nói ra lời, chẳng qua ngơ ngơ ngác ngác nhìn hỉnh ảnh trực tiếp.

- Nhân Hoàng vô địch… Ngay cả Sí thiên sứ cũng không đỡ nổi một kiếm… Quá mạnh…!

- Ha ha, cái gì Thiên sứ Ác ma, không đỡ được một kiếm của Nhân Hoàng chúng ta.

- Nhân Hoàng đại nhân, thuận tiện giải quyết phó bản Kim tinh đi, chỉ có Nhân Hoàng đại nhân mới xứng đáng vị trí đệ nhất!

Mọi người mừng rỡ như điên, mặc dù đại đa số người không am hiểu chiến đấu, nhưng bởi cái tên Nhân Hoàng này, bọn hắn đối với thắng lợi này đều cảm động lây.

Trong Thủ Hộ giả liên minh, vẻ mặt đám người Động Thế lại hơi khó coi, theo bản năng sờ lên eo của mình, bọn hắn rất lo lắng, lần say kiếm Nhân Hoàng sẽ chém ngang hông bọn hắn.

Tối nay, khả năng rất nhiều người mất ngủ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play