- Ra ngoài.

Nữ nhân kia nói không biểu cảm gì.

Chu Văn biết nữ nhân kia có ý bảo hắn rời khỏi Hỗn Độn Đản, nhưng hắn đâu có ngu, không đi ra có lẽ còn có thể ngăn cản mấy lần, ra ngoài nói không chừng nhất định phải chết.

Nữ nhân kia rất dứt khoát, lời trong miệng vừa ra không đến hai giây, trực tiếp lăng không quất tới.

Chu Văn bên trong Hỗn Độn Đản, cho dù có rất nhiều Thần kỹ bay lượn, nhưng không cách nào mang theo Hỗn Độn Đản cùng bay, mà bản thân tốc độ di chuyển của Hỗn Độn Đản không nhanh, lập tức chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô hình kinh khủng quất phía trên Hỗn Độn Đản, khiến Hỗn Độn Đản như bóng da bay ra ngoài.

Bành bành! Bành bành!

Hỗn Độn Đản như bóng da nhảy nhót tưng tưng, tốc độ cao bật lên trong nhà gỗ, khiến những người trong phòng đụng ngã trái ngã phải, còn những chiếc ghễ và bàn gỗ trong phòng coi như bị va chạm nghiêm trọng, cũng không di chuyển nửa phần, cũng không hư hỏng gì.

Bên trong Hỗn Độn Đản, từng viên từng viên kim cương Nguyên khí ở trạng thái rắn xuất hiện, mỗi một viên có kích thước mắt mèo, khiến Chu Văn run sợ kinh hãi.

Trước đó búp bê vải công kích, chỉ có thể chuyển hóa trở thành Nguyên khí dạng lỏng, mà nữ nhân này tiện tay công kích, lại ngưng tụ ra nhiều Nguyên khí ở trạng thái cố định như vậy.

Nếu nàng toàn lực ra tay, có uy lực thế nào, Chu Văn không biết thế nào, nói không chừng Hỗn Độn Đản sẽ bị no bạo.

- Thiên Tai cấp, nữ nhân này tuyệt đối là Thiên Tai cấp, nhưng trong nhân loại tồn tại Thiên Tai cấp sao?

Chu Văn hoài nghi đây không phải nhân loại thật sự.

Trước mắt Chu Văn biết nhân loại tấn thăng Thiên Tai cấp chỉ có một mình Vương Minh Uyên, nhưng nghiêm chỉnh mà nói, Vương Minh Uyên đã không tính là nhân loại, rõ ràng có thể cảm giác được, trong thân thể hắn có khí tức phi nhân loại. Mà khí tức nhân loại trên người nữ nhân này, lại khiến Chu Văn không nhận ra nàng và nhân loại bình thường có điểm gì khác nhau.

- Chờ một chút.

Chu Văn thấy nữ nhân một câu không nói liền muốn động thủ, vội vàng hô một tiếng.

Nữ nhân hờ hững nhìn chằm chằm Chu Văn, lại nói một câu:

- Ra ngoài.

Chu Văn suy nghĩ một chút, đoán chừng Hỗn Độn Đản căn bản không ngăn nổi Thiên Tai cấp sinh vật công kích, cùng lắm kiên trì thêm một hồi, thế là đóng lại Hỗn Độn Đản, hiện ra chân thân.

Có điều trên người hắn vẫn mặc Vô Cực Yêu Long Vương khôi giáp, trên mặt còn có mặt nạ thằng hề, Chu Văn ra khỏi Hỗn Độn Đản, nhưng vẫn không nhìn thấy bộ dáng hắn thế nào?

- Nhân loại?

Nữ nhân nhìn Chu Văn từ trên xuống dưới, tựa hồ kinh ngạc nói.

- Ngươi không phải loài người sao?

Chu Văn thử thăm dò hỏi lại.

Nữ nhân kia không để ý đến hắn, chẳng qua nhìn chằm chằm thân thể của hắn, hờ hững phun ra một chữ:

- Cởi.

- Tại sao để ta cởi.

Chu Văn chắc chắn sẽ không cởi.

- Chết hoặc cởi.

Nữ nhân kia rất thẳng thắn cho Chu Văn hai lựa chọn.

- Được… Ta…

Chu Văn nói xong, thân hình đột nhiên di chuyển nhanh chóng, Thiên Ngoại Phi Tiên chi thế phát huy tới cực hạn, trong chốc lát vòng qua nữ nhân, xông về cửa gỗ.

Nữ nhân kia không hề đuổi theo, trong lòng Chu Văn lại run sợ, có loại dự cảm bất tường, vội vàng triệu hoán ra Hỗn Độn Đản hộ thể.

Bành!

Hỗn Độn Đản như bị một trọng chụy nện lên trên, Hỗn Độn Đản bị nện như bóng bẹp, sau đó lại bắn lên, không ngừng bắn loạn xạ trong phòng.

Bên trong Hỗn Độn Đản, từng khỏa Nguyên khí thể rắn rơi xuống, lập kín một phần sáu không gian Hỗn Độn Đản.

Trong lòng Chu Văn hơi phiền muộn, nghìn tính vạn tính, không ngờ trong phòng hiện tại xuất hiện một sinh vật biến thái như vậy, bây giờ lại tựa hồ có mệnh tiến vào mất mạng tiến ra, kế hoạch quả nhiên không theo kịp biến hóa.

Công kích như vậy, chỉ cần thêm bảy tám lần nữa, đoán chừng Hỗn Độn Đản sẽ bị Nguyên khí thể rắn lấp đầy.

- Tiếp tục như vậy không phải biện pháp.

Trong đầu Chu Văn lóe lên rất nhiều biện pháp, nhưng đối với Thiên Tai cấp sinh vật vẫn miễn cưỡng.

Nữ nhân kia không để ý nhiều như vậy, một bàn tay tiếp một bàn tay lăng không đập tới, khiếp Hỗn Độn Đản đập trên tường, phản bắn trở về, lại đập ở trên tường, lực lượng kinh khủng cơ hồ đem Hỗn Độn Đản đập bẹp, nhưng Hỗn Độn Đản vẫn đứng vững không nổ tung.

Thế nhưng bên trong Hỗn Độn Đản, xuất hiện hàng loại Nguyên khí thể rắn, sau mấy lần này, cơ hồ khiến Chu Văn chôn trong Hỗn Độn Đản.

Mặc dù Hỗn Độn Đản có sức chứa nhiều hơn trong tưởng tượng của Chu Văn, chịu bảy tám lần, mới tràn đầy phân nửa, nhưng cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị lấp đầy.

- Ta lại hút, ta lại hút!

Chu Văn liều mạng hấp thu Nguyên khí thể rắn bên trong Hỗn Độn Đản, đồng thời lợi dụng Thời Không đạo sát phóng thích kỹ năng.

Năng lực Thời Không đạo sát hết sức quỷ dị, sử dụng Thời Không đạo sát đồng thời sử dụng cái kỹ năng khác, những kỹ năng kia sẽ không tức phóng xuất ra.

Kéo dài không đến ba giây về sau, coi như cả người Chu Văn đã rời khỏi chỗ đó, nhưng nơi đó lại có một thân phân vô hình phóng thích những kỹ năng mà Chu Văn đã dùng qua.

Dưới Chu Văn điên cuồng phóng thích, những chỗ Hỗn Độn Đản tới, xuất hiện từng đạo kiếm quang, như mưa kiếm bắn về phía nữ nhân.

Nghịch Tâm Kiếm pháp của Chu Văn xem như kiếm pháp cường thế, dưới ba ngàn kiếm ý phụ gia, mỗi đạo kiếm quang đều mang những kiếm ý khác nhau.

Từng đạo kiếm quang đến trước mặt nữ nhân, ánh mắt nữ nhân kia ngưng tụ, phảng phất những kiếm quang kia bị ánh mắt của nàng hù dọa, lập tức ngừng bước không tiến, đều dừng lại trên không.

Kiếm quang tự nhiên không thể bị hù dọa, mà bên trong ánh mắt nữ nhân mang theo lực lượng kinh khủng, khiến những kiếm quang kia không thể không ngừng.

Ánh mắt nữ nhân kia biến đổi, kiếm quang đầy trời đều vỡ vụn ra, hóa thành vô số bụi ánh sáng.

Chu Văn khẽ cắn ra, vọt ra khỏi Hỗn Độn Đản, có điều hắn không phóng tới nữ nhân kia, mà vọt tới phía những người trong phòng kia.

Vì mạng sống, Chu Văn cũng không đoái hoài nhiều như vậy, trực tiếp cầm hai người trên mặt đất, tiện tay ném về phía nữ nhân kia.

Nữ nhân kia lại không dùng ánh mắt giết chết hai người kia, ánh mắt nhất động, hai người kia liền ngưng trên không, sau đó rơi vào một bên.

Chu Văn không ngừng dừng lại, không ngừng ném những người bị đông cứng về phía nữ nhân kia.

Rất nhanh, mưới mấy người đều bị Chu Văn ném đi, rốt cuộc không còn gì để ném, đưa tay cầm cái ghế, kết quả cái ghế giống như bị găm trên mặt đất, dùng sức thế nào cũng bất động.

Muốn lật bàn, kết quả vẫn vậy, đã dùng hết sức chín trâu hai hổ, cái bàn không nhúc nhích, mà ánh mắt nữ nhân đã rơi trên người hắn, Chu Văn lập tức cảm giác thân thể bi một cỗ lực lượng vô hình khống chế, không cách nào nhúc nhihcs.

Nữ nhân kia từng bước một đi về phía Chu Văn, ánh mắt càng ngày càng sắc bén, Long Vương khôi giáp trên người Chu Văn dưới cái nhìn của nữ nhân kia, lại đã nứt ra từng đạo vết rách, mắt thấy sắp nhanh bị phá toái.

Đột nhiên, Thái Thượng Khai Thiên Kinh xuất hiện trên đỉnh đầu Chu Văn, từng trang sách mở ra, bên trong kinh văn thần bí lập lòe huyền quang kỳ ảo.

Nguyên bản Chu Văn không thể động đậy, đột nhiên động, Tu La đao chém về phía nữ nhân kia trong gang tấc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play