Vài người An Tĩnh nhìn trợn mắt há hốc mồm, toàn bộ An gia yên tĩnh không có một chút tạp âm nào.

Lấy cấp bậc phòng ngự của An gia, phát sinh động tĩnh lớn như vậy, quân đội và lực lượng hộ vệ bí mật sớm nên xông vào đại sảnh, nhưng hiện tại không có nửa điểm động tĩnh.

Bóng đêm đen sì trong sân, hoàn toàn tĩnh mịch, đêm đen dọa người, tựa như một đầu hắc ám cự thú bao phủ toàn bộ An gia.

Tiếng cánh chim chấn động truyền đến, cơ hồ đồng thời, trước khi Đại Thiên Cẩu lăng không tiến vào phòng khách, hai cánh thu lại, hướng về Nguyệt Độc cùng Chu Văn hành lễ nói:

- Đại Thiên Cẩu tham kiến chúa công, tham kiến phò mã.

Tên Đại Thiên Cẩu, đám người An Tĩnh tự nhiên nghe nói qua, truyền thuyết đó là một vị Hoàng Đế sau khi chết biến thành, bên trong Thần hệ có địa vị rất lớn.

- Đây thật sự là Đại Thiên Cẩu trong truyền thuyết.

Thân thể An Tĩnh run lên, nhìn Đại Thiên Cẩu như Ác quỷ mọc cánh, tựa hồ vô cùng tương tự trong truyền thuyết.

Coi như không phải Đại Thiên Cẩu trong truyền thuyết, chẳng qua năng lực trống rỗng xuất hiện của hắn thôi đã chứng minh hắn là tồn tại vô cùng cường đại, không hề nghi ngờ là Khủng Cụ cấp.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Không đợi An Tĩnh biết rõ ràng đây có phải Đại Thiên Cẩu thật hay không, nàng đột nhiên nghe được thanh âm quái dị, như có cự thú bước vào An phủ.

Chỉ chốc lát sau, một tòa miếu quỷ dị xuất hiện trước phòng khách, mà miếu thờ quỷ dị kia như có sinh mệnh, bên trong cửa lớn miếu tự tối om, giống như miệng quái vật.

- Dã Tự phường tham kiến chúa công, tham kiến phò mã.

Chùa miếu ầm ầm một tiếng rơi trước tiền sảnh, truyền đến âm thanh quỷ khí âm trầm.

Tiếng đàn thăm thẳm từ cửa hông bên cạnh truyền đến, Hải Tọa Đầu bắt đầu ôm tỳ bà qua, tiến vào trong sảnh về sau, hướng về Nguyệt Độc cùng Chu Văn hơi hơi hành lễ:

- Tham kiến chúa công, tham kiến phò mã.

Trong chốc lát, đã có bốn vị Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng xuất hiện, mà nơi xa quỷ ảnh tầng tầng, tựa như vô tận quỷ vật hướng về bên này tới.

Thực lực An Tĩnh và A Sinh đều không phải dạng vừa, bọn hắn có thể cảm giác được, những sinh vật kia đều vô cùng khủng bố, tuyệt đối không phải Thần thoại sinh vật bình thường.

Tầm mắt An Thiên Tá không nhìn đám Tuyết Nữ, chẳng qua lạnh lùng nhìn chằm chằm Nguyệt Độc, thời điểm tuyết trắng xuất hiện, hắn đã đoán được thân phận của Nguyệt Độc.

Không hề nghi ngờ, Nguyệt Độc không phải nhân loại, mà Thiên Tai sinh vật xuất thế tại hải ngoại, chỉ có nàng mớ có thể sai khiến được nhieefusinh vật khủng bố như vậy.

An Tĩnh và A Sinh tự nhiên cũng nghĩ đến trường hợp này, trong ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Độc tràn đầy vẻ kinh hãi, chẳng ai ngờ rằng, nữ nhân đi theo Chu Văn trở về, lại là Thiên Tai sinh vật xuất thế tại hải ngoại.

- Nàng sẽ không dẫn phát bách quỷ dạ hành tại An gia chứ?

Trong lòng An Tĩnh cực kỳ lo lắng.

Nếu quả thật giống lời Nguyệt Độc nói, trên trăm Khủng Cụ sinh vật tề tụ ở đây, nếu phát sinh bạo động, chỉ sợ toàn bộ thành Lạc Dương đều phải hủy diệt.

- Nguyệt Độc, đủ rồi, chúng ta dùng cơm, bảo chúng trở về đi.

Chu Văn nhíu mày nói.

Nguyệt Độc nghe Chu Văn, ôn nhu lạ thường, cũng không phản bác ý tứ của Chu Văn, thuận tay đưa lên, Tuyết Nữ, Đại Thiên Cẩu và một đám Khủng Cụ sinh vật đều trong nháy mắt thối lui, ẩn vào trong bóng tối, mà An gia cũng khôi phục như người bình thường, đèn điện một lần nữa phát sáng lên.

Vệ binh bên ngoài căn bản không biết xảy ra chuyện gì, vẫn còn đang tuần tra, tựa hồ màn vừa nãy phát sinh, bọn hắn không hề hay biết.

An Thiên Tá thấy người trong phủ đều không bị sao, lông mãy lúc này mới giãn ra.

- Ngồi xuống ăn cơm.

Chu Văn thấy Nguyệt Độc thu lại những Dị thứ nguyên sinh vật kia, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.

Nếu thật sự muốn đánh, coi như hắn có thể sử dụng Lục Tiên kiếm giết chết Nguyệt Độc, nhưng An gia và Lạc Dương sẽ trọng thương.

Hôm nay Nguyệt Độc như biến thành người khác, phá lệ ôn nhu, bưng lên bát nhai kỹ nuốt chậm, chẳng qua bộ dáng hiện tại của nàng trong mắt đám người An Tĩnh so với lúc trước, hoàn toàn khác biệt.

Một Thiên Tai sinh vật, lại nghe lời Chu Văn như phụng Thánh chỉ, cái này thật sự khiến người ta giật mình.

Bữa cơm này có tư vị gì, trong lòng mọi người đều rõ ràng.

- Ta ăn no rồi, muốn đi về nghỉ trước.

Nguyệt Độc nhìn về phía Chu Văn, tựa hồ đang trưng cầu ý kiến của hắn.

- Ngươi đi về trước đi.

Chu Văn nói xong, Nguyệt Độc mới đứng dậy rời khỏi bàn tiệc.

Nguyệt Độc vừa đi, bầu không khí lập tức buông lỏng hơn nhiều, A Sinh nhỏ giọng nói:

- Văn thiếu gia, nàng thật sự là vật kia xuất thế tại hải ngoại sao…?

Chu Văn gật đầu, hơi bất đắc dĩ nói:

- Đúng vậy.

- Văn thiếu gia ngươi lợi hại, ngay cả Thiên Tai vật đối với ngươi cũng phải nói gì nghe nấy, chẳng lẽ ngươi đã tấn thăng Thiên Tai?

A Sinh hỏi.

Mặc dù đám người An Thiên Tá và A Sinh đều biết Chu Văn là Nhân Hoàng, nhưng bọn hắn cũng nhìn ra được, lần trước Chu Văn đánh bại Đế Thiên, chẳng qua dựa vào lực lượng của thanh kiếm kia mà thôi, mà không phải lực lượng tự mình Chu Văn tấn thăng Thiên Tai cấp.

An Tĩnh cùng An Thiên Tá đều nhìn Chu Văn, bọn hắn rõ ràng cũng muốn biết, hiện tại Chu Văn rốt cuộc đạt cấp bậc gì, lại có thể khiến Thiên Tai sinh vật đối với hắn nói gì nghe đấy.

Vừa rồi biểu hiện của Nguyệt Độc, tựa hồ hoàn toàn không theo ý nguyện của Chu Văn.

Chu Văn lắc đầu cười khổ nói:

- Ta vẫn là Thần thoại, khoảng cách Thiên Tai cấp còn rất xa xôi, còn về chuyện Nguyệt Độc, trong lúc nhất thời không thể nói rõ ràng, tóm lại một lời khó nói hết.

A Sinh tự nhiên không tin, cười nói:

- Có thể khiến Thiên Tai sinh vật nói gì nghe nấy, kiểu một lời khó nói hết này, ta cũng muốn thử một chút.

Chu Văn không có cách nào giải thích rõ ràng, Thiên Tai sinh vật đòi muốn gả cho hắn, chỉ sợ nói ra không có người tin.

Ăn xong bữa cơm, Chu Văn mang theo Nha Nhi trở về.

Tiểu điểu và linh dương cũng đi theo sau, tựa hồ không lưu luyến gì nhiều đối với An Tĩnh.

- Đốc Quân, thoạt nhìn chúng ta không cần lo lắng vấn đề an toàn của Văn thiếu gia, Thiên Tai sinh vật còn thuận theo hắn như vậy, coi như Văn thiếu gia chưa tấn thăng Thiên Tai, tự nhiên so với trước mạnh hơn nhiều, Thủ Hộ giả liên minh muốn làm gì hắn, chỉ sợ không dễ dàng.

A Sinh nói.

- Chúng ta phải lo lắng vấn đề an toàn của hắn sao?

An Thiên Tá lạnh nhạt nói:

- Mà theo lời hắn nói, thực lực của hắn vẫn chưa đạt Thiên Tai cấp, thậm chí chưa đạt được Khủng Cụ cấp, Nguyệt Độc đi theo hắn tất nhiên có nguyên nhân khác, chưa hẳn là chuyện tốt.

- Nguyệt Độc thoạt nhìn không có ác ý gì với Văn thiếu gia.

A Sinh nói.

- Không ác ý không có nghĩa là tốt, việc trước đó an bài ngươi đi làm cố gắng hoàn thành nhanh lên, không thể ôm tâm lý may mắn.

An Thiên Tá nói.

- Đốc Quân yên tâm, ta sẽ tận lực hoàn thành.

A Sinh đứng lên hành lễ, nghiêm nghị nói.

An Tĩnh ngồi ở một bên yên lặng ăn uống, cũng không nói lời nào, nàng vốn cho bản thân trong năm năm này đã trường thành hơn nhiều, nhưng hiện tại đột nhiên phát hiện, bản thân mình trước mặt Chu Văn, vẫn không đáng kể chút nào.

Chu Văn về đến phòng, phát hiện Nguyệt Độc đang ngồi trong phòng chờ hắn.

Thấy Chu Văn trở về, Nguyệt Độc nháy mắt hỏi:

- Ta biểu hiện thế nào?

- Cái gì thế nào?

Chu Văn nghi ngờ hỏi.

- Đương nhiên là biển hiện trên bàn ăn, nhân loại các ngươi không phải nói, thê tử tốt phải cho trượng phu mặt mũi trước mặt người ngoài, ta làm như vậy, có tính cho ngươi mặt mũi hay không? Có tính là thê tử tốt hay không?

Nguyệt Độc nhìn Chu Văn hỏi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play