Chu Văn thấy rõ, bóng trắng từ bên trong cổ giếng chui ra, chính là một nữ tử tóc bạc, mặc áo choàng, con mắt như ánh trăng.

Trong ngực nữ nhân kia còn ôm một thanh đao, chuôi đao và vỏ đao có màu đen kịt, tạo thành sự tương phản rõ rằng đối với bộ bạch y của nàng.

Vẻ mặt nữ nhân kia lạnh lùng, lúc nàng nhìn bốn Khủng Cụ Dị thứ nguyên sinh vật đại chiến với Phương Minh Tô, tựa như nàng đang nhìn người chết.

Phương Minh Tô triệt để bộc phát ra lực lượng Thủ Hộ giả, mắt thấy vừa mới chiếm cứ thượng phong.

Đột nhiên, đao trong ngực bạch y nữ nhân kia nhúc nhích một chút, Chu Văn chỉ thấy ánh đao lóe lên, dùng thị lực của hắn, cũng không cách nào nhìn thấy quỹ tích đao kia, chỉ thấy ánh đao như trăng lưỡi liềm đập vào mắt, một giây sau Hỏa Phượng Hoàng tung hoành vô địch lập tức bắn ngược ra ngoài.

Ầm ầm!

Thân thể Phương Minh Tô ngã xuống đất, Kim giáp trên người đã nát vụn, áo giáp Thủ Hộ giả đã Khủng Cụ hóa cứ như vậy triệt để bị tiêu hủy.

Trên lồng ngực Phương Minh Tô có thể thấy một đạo vết thương sâu tới xương, máu tươi đang nhanh chóng chảy ra.

Khiến Chu Văn có chút giật mình là, áo giáp trên người Phương Minh Tô hoàn toàn phá toái về sau, y phục đã bị thiêu hủy gần hết, hình ảnh hiện ra trong tầm mắt lại là một bộ thân thể nữ tính.

- Phương Minh Tô là nữ?

Chu Văn hơi ngẩn ra.

Mặc dù Phương Minh Tô thoạt nhìn hơi thanh tú một chút, có điều cách cư xử hành vi đều hết sức nam tính, mà Quý Mặc Tình lại một mực gọi nàng là tỷ phu, Chu Văn căn bản không hướng đến suy nghĩ khác.

Trăm triệu lần không ngờ tới, tỷ phu Quý Mặc Tình lại là nữ nhân.

Thời điểm Chu Văn nhìn về phía Quý Mặc Tình, phát hiện gương mặt Quý Mặc Tình cũng giật mình, trợn to mắt nhìn Phương Minh Tô, tựa hồ không thể tin.

Chu Văn không có tâm tình biết rõ tại sao Phương Minh Tô lại giả nam, lôi kéo Quý Mặc Tình trực tiếp thuấn di rời đi.

Mặc kệ Phương Minh Tô là nam nhân hay nữ nhân, nàng đã không thể cứu nổi nữa, đương nhiên Chu Văn sẽ không mạo hiểm đi cứu nàng, hiện tại hắn cần phải chạy trốn đã.

Hiện tại Chu Văn chỉ hi vọng sinh vật bò ra từ chiếc giếng kia, sẽ giống như Tề Nhã Sa nói, rất nhanh rời khỏi Địa Cầu đi tới vũ trụ.

Nhưng rất nhanh, Chu Văn buồn bực phát hiện, nữ nhân kia cũng không tiếp tục truy sát Phương Minh Tô bị trọng thương, mà ánh mắt của nàng lại nhìn về phía hắn.

Bởi vì toàn bộ hòn đảo bị vết nứt không gian bao bọc, Chu Văn không có cách nào trực tiếp thuấn di ra ngoài, đành phải tiến hành thuấn di liên tục trên hòn đảo rời xa vị trí của nữ nhân kia.

Sau khi Chu Văn thuấn di xong, lập tức kinh hãi phát hiện, nữ nhân kia đã đến trước mặt của hắn, đang dùng cặp mắt không có chút tình cảm nào nhìn hắn.

Chu Văn lập tức lần nữa thuấn di, hơn nữa còn liên tục thuấn di, mấy lần thuấn di sau khi đi ra, Chu Văn thấy rõ ràng tình huống trước mắt, trong lòng lạnh, toàn thân nổi lên da gà.

Nữ nhân kia lại xuất hiện lần nữa trước mặt hắn, cứ như vậy lạnh lùng nhìn hắn.

- Thời gian ta bị nhốt quá lâu, ta lại quên béng mất cứ mỗi lần ta tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực đều xảy ra chuyện không may, sớm biết thế này, cho dù đánh chết ta cũng không tới địa phương quỷ quái này.

Chu Văn hơi phiền muộn, mỗi một tay đem Bạch Thạch Mỹ và Quý Mặc Tình ném về hai phương hướng khác nhau, để cho các nàng tự đào mệnh.

Còn bản thân Chu Văn, hắn biết mình đã bị Dị thứ nguyên sinh vật trước mặt theo dõi, trốn kiểu gì cũng không thoát khỏi tòa Tân Nương đảo này, chỉ có thể liều mạng.

Cũng may Ma Anh và Ba Tiêu Tiên trong thời gian hắn bị nhốt đã khôi phục hoàn toàn, Khốc Tang bổng cùng Lục Tiên Kiếm vẫn còn bên người, Chu Văn không phải không có vốn liếng liều mạng.

Ầm ầm!

Khí thế trên người Chu Văn bùng nổ, Đại Phạm Thiên xuất hiện ngay trước người hắn, Khốc Tang bổng cũng xuất hiện trong tay hắn.

Lục Tiên Kiếm quá nguy hiểm, sử dụng một lần trên cơ bản biến thành phế nhân, coi như có thể chém giết Dị thứ nguyên sinh vật này, Chu Văn chưa chắc có thể sống sót chạy thoát.

Hiện tại Chu Văn tính toán kéo dài thời gian, hi vọng nàng không nhẫn nại, sớm rời khỏi Địa Cầu một chút.

Sau khi Quý Mặc Tình bị Chu Văn ném bay ra ngoài, khẽ cắn răng, hướng về phía vị trí Phương Minh Tô thụ thương mà chạy, mặc dù biết Phương Minh Tô chỉ sợ lành ít dữ nhiều, những nàng vẫn muốn đi xem một chút.

Sau khi Bạch Thạch Mỹ rơi xuống đất, không lựa chọn chạy trốn, ngược lại nắm đao, tựa hồ muốn liều mạng.

- Đừng tới đây, ngươi đến chỉ làm ảnh hưởng ta chiến đấu mà thôi.

Thanh âm của Chu Văn khiến Bạch Thạch Mỹ lập tức từ bỏ dự định tiến công, chẳng qua Bạch Thạch Mỹ vẫn không có ý định muốn chạy trốn, vẫn không luẩn quẩn tại phụ cận tìm cơ hội.

Thiên Tai cấp nữ nhân hư hư thực thực kia, con mắt nhìn chằm chằm vào Chu Văn, từng bước một chậm rãi đi tới, đao trong ngực không biết khi nào sẽ ra khỏi vỏ.

Đột nhiên, chỗ Phương Minh Tô bốc lên Phượng Hoàng viêm dữ dội.

Nguyên bản Phương Minh Tô đã triệt để vỡ áo giáp Thủ Hộ giả, bị một đám Dị thứ nguyên sinh vật bao vây, thời điểm mắt thấy chuẩn bị phân thây, đột nhiên bốn phía bộc phát ra Phượng Hoàng viêm kinh khủng, những Dị thứ nguyên sinh vật bình thường tới gần Phương Minh Tô đều bị đốt thành tro bụi, ngay cả bốn Khủng Cụ Dị thứ nguyên sinh vật Tuyết Nữ, Đại Thiên Cẩu, Kiều Cơ, Hải Tọa Đầu đều bị thương một chút, nhanh chóng lui lại thật xa, tránh né Phượng Hoàng viêm công kích.

Một tiếng Phượng khiếu vang vọng vân tiêu, Phượng Hoàng viêm đầy trời hóa thành một con Hỏa Phượng Hoàng xoay quanh mấy vòng xung quanh thân thể Phương Minh Tô, sau đó lao về phía nàng.

Theo Hỏa Phượng Hoàng hòa tan vào bên trong thân thể, áo giáp Thủ Hộ giả phá toái trên thân Phương Minh Tô lại trong Phượng Hoàng viêm khôi phục nhanh chóng, chỉ chốc lát sau đã trở thành một kiện Kim giáp mới tinh vàng óng.

Cả người Phương Minh Tô tắm trong Phượng Hoàng viêm, lực lượng trên thân bộc phát ra, so với thời điểm nàng liều mạng khi trước thậm chí cường đại hơn.

Oanh!

Thân hình Phương Minh Tô như Phượng Hoàng ngao du chân trời, nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Đại Thiên Cẩu không thể tránh nổi công kích của nàng, cưỡng ép một quyền này của nàng, nó bị Phương Minh Tô đánh bay ra ngoài, quần áo và lông vũ trên người đều bắt đầu cháy rừng rực, mà Đại Thiên Cẩu vận chuyển hết lực lượng, cũng không cách nào dập tắt Phượng Hoàng viêm trên người.

Cuối cùng chỉ có thể dùng biện pháp tráng sĩ chặt tay, trực tiếp cắt bỏ phần đang cháy.

Tuyết Nữ, Kiều Cơ và Hải Tọa Đầu đều xông tới, nhưng lần này bọn hắn vây công, trước mặt Phương Minh Tô càng trở nên vô lực, chẳng qua trong chốc lát bị Phương Minh Tô đánh bại liên tục rút lui.

Thứ nhất bởi Phượng Hoàng viêm có sức khắc chế mãnh liệt đối với Dị thứ nguyên sinh vật loại quỷ quái, thứ hai sau khi Thủ Hộ giả của nàng niết bàn trùng sinh, uy lực càng thêm cường đại.

Thế loại càng đánh càng mạnh như Phương Minh Tô này, trước đó Chu Văn chỉ thấy qua một người Lý Huyền mà thôi.

Có điều so với Lý Huyền lại khác, Phương Minh Tô không thể học tập kỹ pháp người khác, nảng mạnh lên, đơn thuần do áo giáp Thủ Hộ giả trở nên mạnh mẽ hơn thôi.

Thiên Tai nữ tử hư hư thực thực, tầm mắt tựa hồ bị Phương Minh Tô hấp dẫn, không tiếp tục nhìn chằm chằm Chu Văn nữa.

Một bên khác, Phương Minh Tô đánh lùi Tuyết Nữ bọn hắn, đại khai sát giới như vào chỗ không người, Phượng Hoàng viêm trên người càng ngày càng mạnh, cơ hồ đem gần nửa Tân Nương đảo biến thành biển lửa.

Quý Mặc Tình thấy Phương Minh Tô chẳng những không chết, ngược lại trở nên càng mạnh mẽ hơn, không khỏi vui mừng quá đỗi.

Nhưng không đợi nàng chạy tới, Phương Minh Tô đã mang theo biển lửa đầy trời hướng về phía Thiên Tai nữ tử kia.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play