Lý Tinh Hà ngoại trừ múa kiếm còn được cho phép đến thư phòng. Hầu phủ có rất nhiều tàng thư, chọn bừa một quyển cũng có thể tiêu hết một buổi chiều.
Lý Tinh Hà phát hiện trong sách có một ít chú giải, nội dung còn rất thú vị, không nhịn được đọc thêm mấy lần. Kết quả ngày thứ hai hắn lại đến, phát hiện trong sách kẹp một tờ giấy nhỏ.
Chữ trên giấy hỏi hắn có thích quyển sách này hay không, cảm thấy thế nào với nội dung trong sách? Nét chữ mạnh mẽ sâu sắc làm Lý Tinh Hà hiểu ý cười một tiếng.
Hắn cũng để lại một tờ giấy kẹp tương tự ở trong sách, cách một ngày trở lại quả nhiên có hồi đáp mới.
Vì thế hai người cứ như vậy bắt đầu giao lưu qua trang sách.
Loại hình thức thư tay cổ xưa mà lãng mạn, dùng phương thức này hai người tựa như đang đối thoại với nhau. Lý Tinh Hà có thể thấy Tiểu Hầu gia học thức uyên bác, kiến giải độc đáo. Người ta thường nói nét chữ nết người, từng câu chữ trong giấy toát ra khí chất an tĩnh, trầm ổn. Tiểu Hầu gia thi thoảng sẽ kẹp một cành hoa nhỏ vào sách tặng Lý Tinh Hà. Hương hoa thơm ngát lưu trên tờ giấy truyền đến đầu ngón tay Lý Tinh Hà luôn có thể làm tâm trạng hắn vui vẻ.
Lý Tinh Hà đã có hảo cảm với Tiểu Hầu gia, chữ nghĩa thoải mái, đánh đàn cũng hay, lúc múa kiếm có thể giúp hắn điều tức hô hấp khiến cơ thể hắn lưu thông, xem ra thế tử là một người dịu dàng lại thức thời.
Ngoài ra, sinh hoạt của Lý Tinh Hà ở Hầu phủ đều được chiếu cố vô cùng thỏa đáng làm hắn có chút cảm giác vui quên trời đất.
Loại cảm giác này khiến hắn rất xấu hổ. Từ tận đáy lòng hắn vẫn nhớ quản lý viên, không biết thời gian của thế giới này khi nào mới có thể chấm dứt.
____Đây chỉ là phần nhử mồi :))____
Câu hỏi: Ai là người giúp Tư Hạo Lam chữa khỏi chân cho Kha Lâm? (không viết hoa, 10 ký tự.)
Link: banhbaonhanrong.wordpress.com/dam-my/nhan-vat-phan-dien-cung-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-roi/
Hoặc vào trang cá nhân của mình có dẫn link wordpress