Cố Thuần Mỹ vừa về đến căn nhà yêu quý liền ngã ra ghế sofa nằm.
Cố Thần kéo vali phía sau, gương mặt đen như đít nồi:"Bà chị, chị cũng rất biết hưởng thụ".
Cố Thuần Mỹ nhìn anh lắc tay:"Em trai, chị vừa về em liền muốn kiếm chuyện, có tin chị đây cắt lưỡi em không?".
"Em mới sợ chị".
Cố Thuần Mỹ nghe xong, nhào đến câu cổ anh xuống, hai chị em giằng co.
Đúng lúc đó thì cô vừa tỉnh giấc, đang định đi tìm anh, nào ngờ lại thấy cảnh này, tim khẽ nhói lên một cái.
Cố Thần le hét:"Buông ra, nghẹt thở em".
Cố Thuần Mỹ buông anh ra, phủi tay:"Không ngờ lâu ngày không gặp mà thân thủ của em vẫn yếu như vậy".
Cố Thần trừng mắt:"Do nể chị là chị gái, vả lại em vốn không thích ra tay
với đàn bà, cho nên chị mới đánh lại em thôi, chứ so ra chị vẫn thua kém em".
Cô thở phào ?
Ra là chị em, làm cô cứ tưởng?
Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô:"Hy Hy".
"Hả?".
"Xuống đây chào hỏi tí đi?".
"Ừm".
Cố Thuần Mỹ chỉ cô:"Ai đây?".
"Giới thiệu với chị đây là vợ của em".
"Khụ, khụ, em nói đùa à!"_Cô nàng đang uống nước, nghe xong sặc sụa.
Cô cúi đầu, lễ phép nói:"Chào chị, em tên Từ Hy".
Cố Thuần Mỹ cập cổ anh kéo đi:"Em nói xem, làm sao khi chị không ở đây
liền cưới vợ rồi, em còn xem chị là chị gái em không? Ôi trời ơi, đám
cưới của nó tôi còn không được tham dự"
Cố Thần đẩy cô nàng ra:"Đừng hiểu nhầm em chứ, hôn lễ chưa tổ chức, chỉ mới đi đăng kí kết hôn thôi".