Đấu Thiên đại lục, Hắc vụ sâm lâm, tại bên một dòng suối nhỏ, ánh chiều tà dần buông xuống, đang có hai cơ thể dị thường to lớn đang quấn quít lấy nhau. Cả 2 đều có thực lực cảnh giới của nhất tinh Đấu giả, cũng được xem là đội trưởng của một đoàn thú.
Ngay lúc hai sinh mạng ấy còn đang lưỡng tình tương duyệt, hoà hợp đạo pháp thiên nhiên, một ánh kiếm sắc lạnh lướt qua. Cả hai con thú vừa đạt được đỉnh phong nhân sinh, vô thanh vô tức chết đi, điển hình của “chết trong sung sướng”.
“Tiện Tiện, hôm nay thu hoạch khá đấy.” Một giọng nói nam tính vang lên: “ Cứ tiếp tục thế này ta sẽ nhanh chóng đột phá đấu giả cảnh.” Nam tử vừa nói vừa rửa kiếm bên dòng nước, vừa bước đi.
“ Kí chủ siêng năng luyện tập là điều tốt, nhưng kiếm của ngài vẫn chưa đủ nhanh, chưa đủ lực, ngài vẫn chưa đủ điều kiện để tạo thành kiếm khí.”
Nam tử đấy chính là Lưu Chính Minh, đã thông qua hệ thống mua sắm bộ thanh y cho phù hợp với Đấu Thiên đại lục, lúc này đang bước đi dưới ánh hoàng hôn, khoan hãy nói, cái bóng được ánh nắng kéo dài, kết hợp với khuôn mặt điển trai suất khí của hắn, tạo nên một vẻ lãng tử không gì sánh được.
“Nói thật ta vẫn chưa hiểu ý tưởng tu hành của Luyện kiếm quyết này lắm, ý tưởng kết hợp nhiều loại kiếm khí để tạo ra kiếm khí dung hợp là sao?” Lưu Chính Minh một bộ suy ngẫm nói.
“Cái này thì khá đơn giản, mỗi loại kiếm khí đều mang theo dấu hiệu đặc trưng và tâm cảnh ngộ ý của người sử dụng nó, có người sát phạt quyết đoán, thiết huyết vô tình, vậy kiếm ý sẽ vô cùng hiếu sát, có ngườu nhẹ nhàng phong tình,có người nóng nảy bộc trực, kiếm ý sao đi theo tâm tính người đó. Cũng có một số vị đại năng dung hợp đại đạo vào trong kiếm ý, khiến uy lực càng thêm khủng bố. Nhờ có công pháp của kí chủ, ngươi có thể triển hoá bất kì loại kiếm ý nào, do đó ngươi phải cố gắng luyện tâp, dần dần sẽ vô sự tự thông, dù sao tu đạo là trăm sông đổ về biển mà.”
“Cũng có lý, thế giải thích giùm ta về việc một cao thủ kiếm thuật sẽ sử dụng kiếm như nào.” Lưu Chính Minh một mặt học hỏi.
“Ta tuy không thể huyễn hình ra cho kí chủ, kí chủ buộc phải tự mình ngộ, vậy ta chỉ có thể nói sơ qua: Tu kiếm, chính là kiếm đạo, vạn đạo tương dung, kiếm đạo có khả năng dẫn lộ các đạo khác qua kiếm. Tu kiếm có rất nhiều cách:
+Kiếm ý hiển lộ ý cảnh, tương dung bước đầu với đại đạo.
+Kiếm khí, phong mang ảnh hưởng bới năng lượng, mang dư âm của kiếm.
+Kiếm vực, tự tạo lĩnh vực, pháp tắc chưởng khống.
+Kiếm mệnh, lấy kiếm là mệnh, gắn kết sinh mạng, kiếm như mệnh.
+Nhân kiếm hợp nhất, vạn vật có linh, linh hồn tương dung với kiếm.
+Kiếm thế, lấy thế phá giải pháp tắc thiên địa, chuyển hoá làm đạo.
+Kiếm đạo, vạn đạo chí tôn,....
+Còn có Vô kiếm thắng hữu kiếm, kiếm ý hoá thiên địa, lĩnh vực hoá vạn vật, và vô số cách nữa, dù sao đại đạo vô biên, vô số tu kiếm giả luôn cố gắng tìm hiểu đại đạo, có lẽ để hiểu thấu thì ngươi phải đạt được bậc 8.”
“Thế tu kiếm cảnh giới cao nhất thì sẽ như thế nào?” Lưu Chính Minh đưa ra thắc mắc.
“Theo như ngươi biết, kiếm kỹ càng cao siêu, trọng tải lên thân thể càng lớn, bao gồm cả kiếm thế hay kiếm vực, vì một khi ngươi không khống chế nổi, nó sẽ phản phệ chính ngươi. Cho dù ngươi sở hữu chí cao vô thượng kiếm ý, thân thể ngươi không chứa nổi, kết quả sẽ là bạo tạc, nhưng nếu ngươi chỉ dẫn động đạo thì lại dễ, lấy kiếm làm vật chứa, quá thông toàn bộ đạo vào, thanh kiếm sẽ huỷ nhưng lúc đó ngươi có thể vượt cấp giết địch, tuy nhiên yêu cầu một sự hiểu biết thâm sâu và một sức khống chế quỷ khốc thần sầu. Theo ta được biết, chiến công vượt cấp cao nhất thuộc về vị kia phong ấn cả “Thời đại cấm”. Truyền thuyết kể rẳng hắn đã từng dùng một cây kiếm Phàm cấp và trong trạng thái cấp bậc sinh mệnh bậc 1 nhất trọng địa, một kiếm chém nát cả một cái Toàn Vũ Trụ, trực tiếp miểu sát một vị đại năng cấp 9.” Hệ thống giọng nói trầm trọng vang lên
“Ghê vãi, bậc 1 miểu sát bậc 9, cái này quả thực là hack không nghi ngờ.” Lưu Chính Minh một bên mắt tròn mắt dẹt nói.
“Tên nhãi con mới bậc 1 như ngươi thì có tư cách gì đàm luận chuyện của các bậc đấy, nên nhớ, đừng nhìn quá xa mà ảnh hưởng đến tâm tính, bây giờ phải từng bước vững chắc.” Hệ thống khuyên nhủ
“Đúng đúng, giờ ta phải xem lại thuộc tính của ta.”
“Thông tin nhân vật
Kí chủ: Lưu Chính Minh ( chưa có danh xưng).Trạng thái: 100%
Công pháp: Hỗn Chân Công, Luyện Kiếm Quyết
Skills: Lý bạch kiếm pháp
Trang bị: Kiếm mộc đào, Giày thép, Hàn thiết kiếm.
Acc( Độ chính xác+ khả năng quan sát + crit): 1000
Def ( Cường độ thân thể, phòng ngự): 188”
“Túi đồ: 1800 hệ thống tệ, 6 lượt rút thưởng Đồng, 1 lượt rút thưởng Bạc.”
“Xem ra con đường vẫn còn dài, mà công nhận luyện kiếm quyết cũng là một thể loại tu hành không tồi, mà chính xác là đó là gì, mà sao nó lại được điệp gia với Hỗn Chân Công, Tiện Tiện?”
“Đây kì thực cũng là một trong các công dụng của Hỗn Chân Công, giúp ngươi hấp thu hết lợi ích từ công pháp đấy ra mới tiêu hoá nó. Luyện kiếm quyết giúp ngươi đạt cơ sở vững chắc nhất cho kiếm đạo, vị vậy để đạt được đầy đủ điều kiện của Luyện kiếm quyết, điều quan trọng nhất là ngươi phải luyện ra kiếm ý dung hợp, phối hợp nó với kiếm thế, gắn kết nó với mệnh, từ đó dẫn thành kiếm vực, dung nhập thực lực. Về tổng thể mà nói thì đây đúng là công pháp Phàm cấp, vì nếu không có một môn công pháp khác phụ trợ thì ngươi vô pháp tu luyện được, nhưng hiệu quả của nó thì lại vô cùng khủng bố, đây có lẽ chính là phần thưởng của nhiệm vụ đầu tiên, để căn cơ ngươi vững chắc nhất.”
“Nhắc tới mới nhớ, công nhận nhiệm vụ đầu tiên cũng khó khăn thật “ Giết chết kẻ địch mạnh hơn ngươi 15 cấp nhỏ, lúc đó ta là Bậc 1 tứ trọng địa, phải đi giết một tên bậc 1 cửu trọng thiên, tương đương với Đại Đấu Sư cửu tinh, nếu không nhờ Lý Bạch kiếm pháp tinh diệu và Hỗn Chân Công che giấu khí tức thì chắc ta đã hẹo rồi.”
“Thấy chưa, vượt cấp đâu có dễ dàng, tuy thế lần đó ngươi nhân hoạ đắc phúc, trực tiếp lĩnh ngộ Lý Bạch kiếm pháp 4 thức đầu đạt được Đăng Đường Nhập Thất rồi còn gì, bởi vậy nên muốn vượt cấp mà con đường càng rộng lớn, đánh vững cơ sở vào, chỉ có khi đó ngươi mới có thể khiêu chiến đỉnh cao, còn bây giờ cứ luyện tập đi, nhớ kĩ khẩu quyết chưa?” Hệ thống một bên chỉ đạo nói, khoan, vô cùng có phong cách của một huấn luyện viên.
“Được rồi, cứ nói nhiều, “Khoái cực vi tiểu thừa, nhân hữu vô chi cực, trầm cực vi khoái cực, khoái cực hoá trầm cực, trầm khoái quy nhất, mới là đại thừa, tương dung kiếm đạo....”
Từng tiếng kiếm xé gió vun vút vang lên giữa trời đêm đen tối, hàng ngàn vì tinh tú trên bầu trời đang xoay vần như đang cố gắng nhìn thấy tương lại của thiếu niên này, một tương lai bất khả định dưới sự dẫn dắt của hệ thống.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT