Buổi họp báo bắt đầu, sau khi người chủ trì giới thiệu, khách quý và đạo diễn và diễn viên lần lượt ngồi vào bàn, khởi động là vài tiết mục văn nghệ làm nóng sân khấu, đều là ca sĩ hoặc nhóm nhạc người mới chuẩn bị ra mắt.
Họp báo đều có kịch bản trước, không có gì bất ngờ, dù Phạm Liên Ninh có khó chịu với cô thì cũng không dám thể hiện ra trước bao nhiêu phóng viên.
Cũng may phần kịch bản của Phượng Sơ không có cậu trả lời thiếu muối tạo không khí nào. Rất có thể khí chất cao quý của Phượng Sơ quá rõ ràng, nếu bắt cô nói ra những câu ngốc nghếch như vậy cũng không phù hợp, nên lời thoại ngu ngốc hùa theo người chủ trì đều giao cho hai diễn viên mới còn lại, một người đóng cô bạn thân của nữ chính, một người đóng đồng nghiệp của nam chính luôn thầm thương trộm nhớ anh, cả hai cô cũng đều vui vẻ nói lời thoại, còn diễn như thật, dù sao được ống kính quay lâu một chút cũng là kiếm lời rồi.
Họp báo kết thúc, nhưng đám phóng viên vẫn nán lại tiếp tục phòng vấn các khách mời để lấy thêm càng nhiều tư liệu viết bài. Người trong đoàn làm phim cũng di chuyển dần theo lối ra đã sắp xếp trước, ở đó sẽ còn chụp chung một tấm ảnh cả đoàn phim, phía sau là phông nền tuyên truyền phim.
Trong lúc di chuyển, Phượng Sơ đi ngay phía sau Phạm Liên Ninh, dù linh lực của cô thua kém kiếp trước rất nhiều, nhưng thân thủ nhanh nhẹn cũng không phải một cô gái mảnh mai yếu đuối như Phạm Liên Ninh có thể so sánh được.
Ngay khi cô ta bước chậm lại bí mật giơ cẳng chân muốn ngáng đường cô, Phượng Sơ đã rất nhanh mà bước lệch sang hướng khác cách xa Phạm Liên Ninh, kín đáo vận một tia linh lực nhỏ bé bắn về phía bắp chân còn lại của cô ta, Phạm Liên Ninh không phản ứng kịp ngã sấp mặt, phóng viên ở xung quanh vốn đang chuẩn bị thu quân như mèo ngửi thấy mùi mỡ, hỗn loạn lao đến vây xung quanh chụp ảnh tới tấp.
Phạm Liên Ninh đã được người đại diện vội vàng tới đỡ, nhưng đau nhức khổ sở khiến cô ta ứa nước mắt. Vốn điềm đạm đáng yêu chọc người thương, nhưng giọng nói khóc lóc vội vã vang lên khiến phóng viên xung quanh vội tập trung tinh thần, đôi mắt phát sáng háo hức, lại có tin hót rồi đây.
- Em đau quá, rõ ràng có người đẩy em ngã. Lúc ấy Phượng Sơ đang bước phía sau em mà, Phượng Sơ, cô có thấy rõ ai đã đẩy tôi không.
Người của đoàn làm phim đứng xung quanh cũng nghi hoặc không thôi, nói gì vậy, đây không phải trắng trợn nói ra người ta đẩy phía sau lưng cô hay sao.
Gì đây, muốn so kỹ thuật diễn, xem ai diễn đáng thương hơn hả? Được,tôi so với cô. Từ khi đến thế giới này còn chưa có ai có thể khiến tôi phải chịu uất ức đâu.
- Làm sao cô đi trước lại biết là tôi đi sau có vậy? Từ lúc cô ngã tôi vẫn đứng nguyên tại chỗ, cô xem, từ chỗ tôi làm sao chú ý được cô là do ai đẩy?
Nghe vậy mọi người mới chú ý tới, Phượng Sơ đứng cách Phạm Liên Ninh khá xa, tuy diễn viên trong đoàn vì cô ta là nhân vật nữ chính nên đều biết điều không đi trước cô ta, nhưng vị trí của Phượng Sơ cũng không phải đi phía sau lưng Phạm Liên Ninh mà ở hẳn một hướng khác, còn bởi vì Phạm Liên Ninh lùi lại muốn ngáng chân cô nên một số người còn đã bước cả lên trước, Phượng Sơ cũng trong tốp này.
Phượng Sơ làm sao có thể vươn tới phía sau cô ta được, còn có thể trước con mắt bao nhiêu người, đẩy ngã người.
Phượng Sơ đã có thể tưởng tưởng tin tức bùng nổ ngày hôm nay được giật tít như thế nào rồi.
Hừ, cho cô có ý đồ xấu với người khác. Đám phóng viên này còn không khiến cô xấu mặt hay sao. Tinh nghịch trong lòng Phượng Sơ đã vùi lấp bao năm này bỗng sinh động trở lại, cô cảm thấy đáng tiếc, hôm này không có nhiều toàn soạn đến lấy tin cho lắm. Nhưng không sao, nếu cô ta còn dám đụng đến cô, Phượng Sơ sẽ cho cô ta biết, chơi thủ đoạn là chơi như thế nào.
Nhưng cuối cùng phải khiến Phượng Sơ thất vọng rồi, chờ đến tận sáng ngày hôm sau, vẫn không thấy một trang báo điện tử nào có tin về Phạm Liên Ninh.
Phượng đế bệ hạ vẫn luôn có một thói quen tốt, đến đế sư vẫn luôn khen ngợi về điều này, không biết thì hỏi, cô cũng không ngại học tập kẻ dưới.
- Làm sao ảnh ngã sấp mặt của Phạm Liên Ninh không xuất hiện trên ViWo?
- Em nói vụ ngày hôm qua hả? Cũng không phải chuyện lớn có thể xào nấu gì nhiều, các trang mạng cũng chẳng tiếc, đơn giản là có người bỏ tiền ra mua đi rồi mà thôi.
- Không phải nói không có chuyện gì là bọn họ không dám tung lên hay sao?
- Vậy còn phải xem là chuyện gì. Tung ra hay giữ lại đáng tiền hơn.
- Vậy mà còn tự nhận mình là đầy tớ của sự thật?
- Dù là người thân thiết nhất còn có lúc phản bội. Huống chi chỉ là đầy tớ.
Phượng Sơ bĩu môi, lại nghĩ đến những người ở kiếp trước đã phản bội bản thân.
Đúng là thời đại nào, thế giới nào cũng vậy thôi, con người đứng trước lợi ích mới bộc lộ chân thật nhất.
Huống chi là cái giới giải trí như lòng chảo nhuộm màu này, không phải xem ai đúng, ai có lý, mà xem ai có quyền có tiền, ai có danh tiếng, ai có thể dẫn dắt dư luận.
Có điều về sau bản thân cô cũng phải chú ý Phạm Liên Ninh, ngày đó coi như kết thù, cô biết rõ là cô ta có ý đồ chơi xấu mình, cô ta dù không biết ai đẩy ngã bản thân, nhưng khẳng định cũng quy kết toàn bộ lỗi lầm lên đầu Phượng Sơ là cái chắc.
Lần này để cô thoát nạn, lần sau còn chọc đến tôi, đảm bảo cho dù có lợi ích cũng phải khiến đám phóng viên vì tin tức bùng nổ mà buông tha cho lợi ích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT