Sáng sớm, Phượng Sơ đang cùng Hoa Ninh Vũ tập luyện trong phòng. Em trai cô đã luyện thuần thục thức thứ nhất trong công pháp luyện thể cơ sở, hôm nay bắt đầu luyện tập thức thứ hai.

Không thể không nói Hoa Ninh Vũ đúng là mầm mống luyện võ kỳ tài, chiêu thức trong công pháp cô đã truyền thụ, muốn học thuộc tập theo thì đơn giản, nhưng tập được thuần thục liền mạch, nhuần nhuyễn được như nhóc thì đã rất không tồi, có thể thấy em trai cô không lười biếng, khi không có cô ở đây cũng đã vô cùng chăm chỉ rèn luyện.

Dù là thời đại của Phượng Sơ tư chất như vậy cũng là lông phượng sừng lân, tất nhiên chỉ nói trong người phàm, chứ nói về tu luyện giả, cũng chỉ là con sâu cái kiến không lọt nổi vào mắt.

Hoa Ninh Vũ đã học thuộc động tác từ lâu, nhưng hôm nay mới bắt đầu luyện tập thức thứ hai, đây là yêu cầu của Phượng Sơ. Cô muốn ngay từ khi mới luyện chiêu thức mới, có thể ở bên chỉ dạy, uốn nắn tư thế thật chính xác cho Hoa Ninh Vũ, tránh cho bé tự luyện tập, nếu có sai lầm thì cũng đã thành lối mòn, muốn sửa sai sẽ khó hơn nhiều.

Máy quay ở góc phòng đã quay lại toàn bộ quá trình này, sau này khi không có cô ở đây, Hoa Ninh Vũ cũng có thể tự luyện tập, tự xem lại hướng dẫn chỉ dạy của cô.

Để Hoa Ninh Vũ tự do luyện tập, Phượng Sơ ngồi xếp bằng trước ban công, nhìn ra xa là sân vườn nhà cô, cây cỏ hoa thơm, không khí trong lành. Từ nửa đêm qua đã luôn có những luồng linh khí truyền tới liên tục, cô muốn tu luyện một lát, vận chuyển linh khí vòng quanh thân thể, chải vuốt khơi thông kinh lạc trong cơ thể.

Việc này cô vẫn làm mỗi buổi sáng, nhưng hôm nay, lượng linh khí cô nhận được, nhiều hơn hẳn bình thường.

Bảy giờ sáng, Phượng Sơ vừa tiễn Hoa Ninh Vũ ra khỏi cửa đến trường, thì nhận được điện thoại của Thôi Tinh Hà.

- Em mau lên VirWorld xem đi, lượng người theo dõi của em tăng vọt kìa.

- Sao lại thế?

Cô nhớ rõ chỉ mới quay vai phụ cho một bộ phim truyền hình, phim còn chưa đóng xong, sao tự nhiên lượng theo dõi lại tăng vọt.

Gần đây có việc gì xảy ra không? Triển lãm tranh vẫn đang diễn ra, vì vậy mà gần đây linh khí cô nhận được vẫn đều nhận được số lượng cố định, không thể nào đột nhiên tăng vọt như vậy.

- Là bức ảnh em chụp cùng Thẩm Tử Hào hôm qua. Anh ta trong giới trang điểm, làm đẹp cũng rất có tiếng nói, cũng có một lượng fan hâm mộ nhất định. Ảnh hai người chụp chung hôm qua anh ta đăng lên. Đến sáng nay thì lượng theo dõi đã tăng lên gần mười nghìn. Với một người mới như em là khởi đầu không tệ. Tất nhiên, đây cũng là do nhan sắc của em quá ấn tượng.

- Chỉ một bức ảnh cũng có thể trở nên nổi tiếng?

Phượng Sơ rõ ràng cô nhận được linh khí chuyển hoá từ tín ngưỡng chi lực, là do độ nổi tiếng, mức độ được hâm mộ. Cô cất công học tập khoá huấn luyện ở công ty để trở nên nổi tiếng hơn, vậy mà bây giờ chỉ đăng một bức ảnh, đã làm được điều đó rồi?

- Em đừng coi thường đảng nhan khống, có những người chỉ cần nhìn thấy sắc đẹp là đều không chịu nổi muốn liếm màn hình đấy.

- Liếm… màn hình?

Nghe giọng nói choáng váng của Phượng Sơ, Thôi Tinh Hà không hiểu ra sao.

- Ừ, chính là rất thích, rất thích ấy. Đừng nói em không biết từ này nhé. Ngôn ngữ mạng, không phải tuổi trẻ bọn em bây giờ rất thích dùng hay sao.

- À… Em… biết chứ…

Phượng Sơ thật sự là thở ra một hơi, cô cũng cố nhớ một chút, hình như đúng là có thứ ngôn ngữ mạng như vậy thật, chỉ là ở Tây Âu lâu rồi, Hoa Sơ Vân không có thói quen này, bản thân Phượng Sơ cô thì càng không, cảm giác… rất mất vệ sinh.

- Một số cư dân mạng đang đi lùng sục tìm kiếm thông tin về em. Công ty dự định là để cho cộng đồng mạng tự chơi. Đến khi bộ phim đầu tiên có vai diễn của em công chiếu phía bộ phận quan hệ xã hội sẽ thúc đẩy thêm.

- Đều do chị xử lý.

- Được, còn điều này nữa. Bình thường công ty sẽ quyết định chọn kiểu hình tượng phát triển cho nghệ sĩ để vạch kế hoạch tương lai, nhưng trường hợp của em đặc biệt. Bên phía lãnh đạo công ty đã nói cho em sự tự do lớn nhất. Vậy em đã nghĩ đến muốn định hướng hình tượng như thế nào không?

- Hình tượng. Chị cảm thấy em nên có hình tượng như thế nào?

Thôi Tinh Hà suy tư, nhớ lại lần đầu gặp gỡ, những lần tiếp xúc sau này giữa hai người. Khuôn mặt cô gái này tinh khiết, thanh thuần trong sáng, nhưng khí chất lại lạnh nhạt, đôi khi còn lơ đãng bộc lộ khí thế bề trên, như người đứng trên đỉnh kim tự tháp vậy. Nhưng cô cũng không phải kiểu cao ngạo coi thường người khác như một số nghệ sĩ xuất thân tốt.

Tóm lại Thôi Tinh Hà cảm thấy Phượng Sơ là người rất thần bí, nhưng có lúc lại rất dễ đoán, tính tình cũng khá thẳng thắn, muốn gì nói đó không vòng vo, không chấp nhặt, tự chủ cũng rất tốt. Bản lĩnh cũng đã được công nhận, sở trường lại nhiều, gia thế tốt, đời sống riêng trong sạch. Lại có công ty chú trọng đầu tư, nhưng lại cho sự tự do lớn nhất.

Không nghĩ đến thì thôi, vừa liệt kê ra, Thôi Tinh Hà cảm thấy Phượng Sơ đúng là có khí chất của nữ thần mà.

Với tình tình lạnh nhạt bình thản của Phượng Sơ, muốn cô tỏ ra đáng yêu diễn phong cách nữ sinh trẻ trung tươi mới hẳn là khó có thể thành công. Ngược lại một nữ thần bí ẩn dung mạo thuần khiết, khí chất thần tiên, những tài lẻ nổi bật lại như vị tiểu thư thời cổ đại bước từ trong tranh ra, nói chung, quá hoàn hảo trong mắt Thôi Tinh Hà.

Theo cô thấy, khỏi cần định hướng phong cách gì cho Phượng Sơ hết, để cô cứ phô bày bản chất thật là tốt rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play