Trong lúc mẹ mình đang say mê thưởng thức tranh vẽ tại hiệp hội thư pháp và hội họa cổ điển phương Đông, Phượng Sơ đang một lần nữa đi chứng thực suy đoán của chính mình. Cô đang quan sát một buổi lễ liên hoan phim truyền hình, lễ trao giải Kim Lạc diễn ra tại nhà hát lớn nhất thành phố Hà, nhà hát Hòa Bình.
Những người nổi tiếng sải bước đầy tự tin trên thảm đỏ, hai bên là phóng viên liên tục nháy đèn flash, xa xa hơn nữa là đám đông fan hâm mộ tụ tập lại đây để được nhìn thấy thần tượng của mình. Phượng Sơ đứng ẩn mình phía sau đám đông, nhìn từng người bước qua thảm đỏ, linh thức quanh quẩn đảo qua từng người, cảm nhận linh lực dao động trong cơ thể họ. Linh khí tụ hội to lớn khiến gương mặt luôn bình tĩnh của Phượng Sơ cũng phải trở nên kích động, có những người linh khí tràn ngập trong cơ thể đến nỗi phát sáng như một vầng hào quang trong linh thức của cô. Nhưng điều khiến cô vui vẻ nhất, chính là đã chứng thực được suy đoán của bản thân, khi mà những tia linh khí mỏng manh tụ tập trên đầu đám fan hâm mộ chia tách trên không trung, sau đó tràn về phía thần tượng của họ. Như cô đã suy đoán, linh lực bọn họ có được thực sự là do cảm xúc của fan hâm mộ hình thành, dạng năng lượng tích cực này có tính chất giống như linh khí trời đất ở thời đại của cô.
Vì nguồn năng lượng này, Phượng Sơ cô đã biết rõ, mục tiêu tiếp theo của mình là gì, cô muốn giống như họ, trở thành một trong những người nổi tiếng kia, thu thập năng lượng cho mình dùng, trở thành kẻ mạnh trong thế giới mới này.
Trong suy nghĩ của người dân thời đại này, nơi tràn lan vũ khí nóng và các vũ khí hủy diệt sinh hóa chỉ nghe tên đã sợ mất mật, sức mạnh cá nhân không phải thứ mọi người theo đuổi. Nhưng là một vị đế vương từng đứng đầu một đế quốc hùng mạnh, Phượng Sơ vẫn hiểu rõ, sức mạnh một người không đáng kể, những nếu một người đó có được sức mạnh vượt qua cả những vũ khí tối tân, thì sẽ là sự hủy diệt với cả một đội quân.
Đời trước thành tựu vũ lực của Phượng Đế siêu phàm nhập thánh, đứng vào hàng đỉnh phong của đại lục, nếu không phải do trúng ám toán của người thân nhất, bị độc dược hủy hoại từ bên trong, thì dù tất cả thành viên tổ chức ngầm của Lý Uẩn có đứng trước mặt cô thì Phượng Sơ cũng có thể mạt sát toàn bộ.
Phượng Sơ đang trên đường lái xe trở về nhà, thời gian này ngoại trừ luyện tập thể chất chăm chỉ, một việc nữa cũng nằm trong kế hoạch của cô đó chính là đi thi bằng lái xe, Phượng Sơ đã gặp qua là không quên, thầy giáo chỉ dạy trong một buổi, sau đó cô có thể tự luyện tập và lái xe ngon lành, Phượng nữ đế quyết định sửa miệng, so với cưỡi ngựa và điều khiển chiến xa, lái xe ô tô đúng là dễ như ăn kẹo ấy. Lần thứ ba nữ vương đại nhân sâu sắc cảm nhận chỗ tốt của khoa học kỹ thuật sau khi tiếp xúc thế giới này.
Tính toán một chút, Phượng Sơ muốn ngay tối nay nói với cha mẹ về quyết định của mình, cô muốn gia nhập giới giải trí, Phượng Sơ cũng không phải người thích dây dưa dài dòng, mong rằng cha mẹ sẽ không phản đối quyết định của cô.
Nghĩ như vậy nhưng Phượng Sơ cũng không chắc chắn lắm, dù sau những tin tức tràn lan trên mạng cũng miêu tả một giới giải trí đầy ánh hào quang, những cũng tràn ngập những góc tối, rất có thể cha mẹ vì lo lắng mà sẽ ngăn cản cô. Những Phượng Sơ cô đã quen hưởng thụ tình cảm gia đình ấm áp đong đầy, cô không muốn mất đi điều này, do vậy không thể làm căng với cha mẹ, cần tìm mọi cách thuyết phục, cô mong có thể nhận được sự tin tưởng và ủng hộ của cha mẹ.
Phượng nữ đế từ trước đến nay sát phạt quyết đoán, có bao giờ từng lo trước lo sau như thế, vậy mới hiểu rõ cô đã đặt người nhà ở trong lòng, và con người, sẽ luôn thay đổi, vì những người mà ta thực sự quan tâm.
Ở một cửa hàng bánh ngọt lâu năm nổi tiếng thành phố Hà, Phượng Sơ đang nghiêng người nhìn chăm chú tủ kính chọn hương vị ưa thích của Hoa Ninh Vũ thì một luồng linh lực từ hư không tràn vào cơ thể, cô thoải mái đến mức híp mắt lại, có vẻ tác phẩm của cô rất được thưởng thức, có phải không.
Phượng Sơ tâm trạng vui vẻ chọn nhiều hơn bình thường năm phần bánh nữa, quyết định tối nay sẽ vừa ăn bánh ngọt vừa nghe mẹ mình chia sẻ về tác phẩm tuyệt vời mới nhận được ở hội triển lãm, gì chứ nói đến sở trường của mình, Phượng Sơ cô vẫn rất có tự tin, bằng chứng là linh lực mới nhận được kia, tuy nhỏ nhoi nhưng không phải rất tinh thuần đấy sao? Chứng minh rằng những người hâm mộ đầu tiên của Phượng Sơ, thật sự rất yêu thích, rất thích, rất thích tác phẩm của cô đó.
Trùng hợp là hôm nay cha cô cũng không có tiệc xã giao, cả nhà quây quần bên bàn ăn cùng thưởng thức bữa tối. Đây là một gia đình ấm áp, bọn họ không chỉ im lặng ăn cơm mà cha mẹ còn gắp thức ăn cho con cái, trò chuyện những việc lặt vặt trong một ngày làm việc. Phượng Sơ để ý mẹ tâm trạng rất tốt, mấy lần bà hé miệng định nói chuyện gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, có lẽ mẹ muốn chờ ăn cơm xong, cùng ngồi chia sẻ với chồng và con gái điều khiến bà vui vẻ này.
Cô không phải người duy nhất thấy được điều đó, cóm nước xong cả nhà ngồi ăn trái cây tráng miệng, Hoa Khải Duy mở miệng đầu tiên, hỏi thăm một ngày hôm nay của vợ.
Lúc này Tư Tịnh Nhã đã không kiên nhẫn được nữa, dường như quên mất trong phòng còn có hai đứa con, ríu rít như một cô gái mới lớn sà vào bên cạnh chồng, mở điện thoại khoe với ông ba bức họa cực phẩm của cùng một tác giả mới mà hiệp hội của bọn họ nhận được đăng ký tham gia triển lãm sắp tới.
Hoa Khải Duy thân thiết ngồi bên nghe vợ nói chuyện, như một khán giả trung thành, hiếm khi chỉ lo cho vợ mà cũng bỏ quên luôn hai đứa trẻ. Cũng may Hoa Ninh Vũ đang ngoan ngoan ngồi ăn từng miếng trái cây chị gái xiên cho bé, vừa ăn vừa chú ý màn hình tivi đang chiếu phim hoạt hình thỏ bay Leonard mà bé ưa thích.
Mãi cho đến khi phim hoạt hình chiếu hết khung giờ, mẹ vẫn chưa hết hứng thú, Phượng Sơ mới biết mẹ luôn đoan trang nhã nhặn cũng có lúc thanh xuân tươi trẻ như thế. Cô dắt theo Hoa Ninh Vũ quay trở lại phòng, sắp xếp bài tập ra cho em trai tự giác làm bài, còn mình thì quay trở lại phòng khách.
Khi cô trở lại, ơn trời là cha cô đã phát hiện không thấy Hoa Ninh Vũ, nếu giờ này bình thường cô đã trở về phòng, hôm nay lại trở lại phòng khách, là có việc. Hoa Khải Duy khôn khéo dẫn dắt vợ sớm kết thúc câu chuyện, để Hoa phu nhân chú ý đến con gái nãy giờ vẫn đang ngồi đối diện chứng kiến hết cảnh bà như chim nhỏ nép vào lòng chồng.
Tư Tịnh Nhã a một tiếng, khuôn mặt nổi lên rặng mây đỏ, nhanh chóng lùi ra một khoảng cách với chồng. Chờ mẹ mình bớt ngượng ngùng, Phượng Sơ mới lên tiếng.
- Con có chuyện muốn thương lượng với cha mẹ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT