Là ba, là mẹ cô, là gia đình của cô, và ông trời cũng đã cho cô sống cuộc sống này.
- Nhưng cuộc đời của em, là ai trao cho em?!!
Em nghiêng đầu nghe câu hỏi của tôi, mắt khẽ nhắm, một giọt nước trong suốt lăn xuống:
- Là anh ấy! Anh ấy đã trao cho em một cuộc đời đầy giông bão!
Tựa như thiên thần nhỏ mất hết sức sống, em nhìn sang tôi, khóe môi chúm chím nụ cười nhỏ:
- Nhưng đổi lại, cuối cùng em cũng có được một thứ...
Là trái tim của anh ấy!
Em nhắm lại đôi mắt đẹp đẽ, gục xuống lòng tôi. Hơi thở cũng trở nên yếu dần.
Gió lay nhẹ qua dàn hoa thiên lí trước ô cửa sổ. Một cánh, hai cánh rồi ba cánh...vô vàn cánh hoa thiên lí rơi trước mắt em, dịu dàng, xinh đẹp, hờ hững lướt qua cuộc đời em, sinh mạng của em...vĩnh viễn...