“Tiểu Tình, chiều em có kế hoạch gì không?” Đoan Mộc Thụy vừa ăn vừa hỏi một cách tùy ý.

“Em muốn về khách sạn nghỉ ngơi, hai ngày nay em mệt chết đi được.” Hổ Tình nhàn nhạt nói xong liền trợn mắt nhìn Đoan Mộc Thụy một cái, nhưng anh ta đang mải ăn, nên không nhìn thấy.

Hai hôm nay Đoan Mộc Thụy đã bắt Hổ Tình dẫn đi chơi khắp nơi, giờ đôi chân của Hổ Tình như sắp gãy.

“Em muốn về gặp lại Kỳ Thiệu Xuyên ư?” Đoan Mộc Thụy nhếch mày, đôi mắt trêu cười.

Anh dám khẳng định một trăm phần trăm, Kỳ Thiệu Xuyên nhất định đang ở cửa khách sạn chở Hổ Tình về.

“ Ý là sao?” Hổ Tình không hiểu, nên đôi mắt thoáng lên môt tia nghi hoặc, cô hỏi.

“Buổi trưa anh với em cứ thế mà đi, mặc kệ anh ta ở lại một mình, em nghĩ kỳ Thiệu Xuyên sẽ bỏ cuộc thế sao, bây giờ anh ta chắc chắn đang đứng ở cửa khách sạn chở em về.

Hổ Tình nheo mày lại, theo tình tính của Kỳ Thiệu Xuyên rất khả năng sẽ làm vậy.

“Bây giờ em mệt lắm rồi, chỉ muốn lên giường ngủ một cách thoải mái thôi.” Hổ Tình thở dài.

“Không phải không về được, nhưng không phải là lúc này.” Đoan mộc Thụy mở miệng, đôi mắt lóe lên ánh quang.

“Với lại, đợi lúc chúng ta xem phim xong về khách sạn, chắc Kỳ Thiệu Xuyên đã đi về rồi.”

Đoan Mộc Thụy chậm rãi trả lời, hoàn toàn là một bộ dạng đang lo nghĩ cho Hổ Tình, nhưng, chỉ có trong lòng anh mới biết, là tại anh muốn hẹn Hổ Tình đi xem phim, nhưng sợ Hổ Tình từ chối nên anh mới cố tình nói vậy.

Hổ Tình nhíu mày, hiện giờ không hứng thú gì với phím ảnh, và cô cũng không muốn cùng Đoan Mộc Thụy đi xem phim.

Nhận ra được sự không ưng ý của Hổ Tình, Đoan Mộc Thụy tiếp tục nói: “ Đằng nào ghế ngồi của rạp chiếu phim cũng rất dễ chịu thoải mái, cùng nhất là em ở rạp chiếu phim ngủ một giấc, thế cũng được mà.:

Hổ Tình nghĩ ngẫm, liền cảm thấy cách này cũng đáng thử.

Dù sao, ghế ngồi của rạp chiếu phim rất mềm mại, dễ chịu hơn nhiều so với mấy loại ghế gỗ bình thường.

Hổ Tình suy nghĩ một lúc liền gật đầu đồng ý yêu cầu của Đoan Mộc Thụy.

Lôi điện thoại ra nghịch một lúc, Đoan Mộc Thụy tiếp tục ăn cơm, khóe môi vẽ lên nét cười đắc ý vì đã đạt được mục đích.

Phải biết rằng, mấy ngày này Đoan Mộc Thụy vì muốn rủ Hổ Tình cùng đi ra ngoài, lần nào cùng phải bịa một lý do ra, mỗi lần một lý do, không thấy cái nào trùng lặp cả.

Cho nên, đến tận bây giờ Hổ Tình vẫn chưa phản ứng lại, kỳ thực hai ngày nay cô đang trải nghiệm “thế giới chỉ hai ta” với Đoan Mộc Thụy.

Hổ Tình bây giờ lúc nào cũng nghĩ đến việc của Kỳ Thiệu Xuyên, không nhận thức đến việc này.

Với kết quả như vậy, Đoan Mộc Thụy cũng vui vì điều đó, tất nhiên sẽ không nhắc cho Hổ Tình biết.

Đoan Mộc Thụy ăn cơm rất chậm, Hổ Tình tuy muốn nhắc anh ăn nhanh lên, nhưng lại thôi, vì cảm thấy làm vậy rất là bất lịch sự.

Kỳ thực thì Đoan Mộc Thụy là cố tình làm vậy, anh chỉ muốn thời gian mà hai người với nhau có thể kéo dài hơn mà thôi.

Tuy hai người giờ sống chung một khách sạn, nhưng phòng mà cậu trợ lý của Đoan Mộc Thụy đặt cho họ là phòng tổng thống.

Trong phòng có rất nhiều phòng ngủ, Hổ Tình về khách sạn cái là đi vào phòng ngủ mình, chả mấy khi ra ngoài.

Thời gian mà Đoan Mộc Thụy có thể nhìn mặt cô thật sự rất ít, cho nên anh đành phải dùng đủ các loại lý do để rủ Hổ Tình ra ngoài.

Hơn hai mươi phút sau, Đoan Mộc Thụy mới bỏ đũa xuống, lấy giấy lau miệng một cách ưu nhã.

Trong lòng Hổ Tình thở dài một hơi, cô đã chở ở đây hơn nửa tiếng rồi, Đoan Mộc Thụy cuối cùng ăn xong.

Trước đây, cô cũng từng ăn cơm với Đoan Mộc Thụy, nhưng sao cô không phát hiện được anh ăn chậm vậy nhỉ.

Tuy trong lòng không vui, nhưng Hổ Tình không để lộ thái độ ra ngoài.

Hai người ngồi một lúc rồi đi đến rạp chiếu phim.

“Tiểu Tình, em muốn xem loại phim gì?” Đoan Mộc Thụy vừa lái xe vừa hỏi, kỳ thực, anh cũng không hứng thú gì với phim, anh đơn giản muốn tìm một lý do nào đó để ở bên cạnh Hổ Tình thôi.

Hơn nữa, anh nghe nói là chuyện đi xem phim là việc hay làm của các đôi tình nhân, cho nên anh muốn đi trải nghiệm một chút với cô gái mình yêu.

Hổ Tình hơi nhíu mày, đôi mắt mơ màng.

Bình thường cô làm gì có tinh thần đi theo dõi tình hình phim kịch, những bộ phim nào đang chiếu hot hay những bộ phim nào chuẩn bị chiếu, cô đều không biết gì cả.

Sở dĩ cô đồng ý yêu cầu của Đoan Mộc Thụy, cũng chỉ muốn tìm chỗ để ngủ một giấc thôi.

Hai người tùy ý chọn một bộ phim, Đoan Mộc Thụy trả tiền lấy vé.

Quả thực Hổ Tình đã làm theo kế hoạch của minh, lúc phim chưa chính thức chiếu, cô đã đi ngủ rồi, và ngủ rất say.

Đoan Mộc Thụy nghiêng đầu nhìn Hổ Tình đang ngủ, đôi môi anh đào hơi chúm lên, có tầng lớp sáng nhẹ nhẹ, màu hồng thiên nhiên rất ưa nhìn.

Đoan Mộc Thụy bỗng dưng cúi đầu xuống, từng tí một sát mặt Hổ Tình, cứ gần thêm một phân, đều khiến trái tim anh đập thình thịch.

Một lần, chỉ hôn một lần, môt lần thôi, Đoan Mộc Thụy lẩm bẩm trong lòng.

Khi khoảng cách giữa khuôn mặt hai người chỉ còn một xentimet, đôi môi đã nhanh chóng chạm vào đôi môi nhỏ xíu của Hổ Tình, dừng lại trên môi Hổ Tình một hai giây xong mới rời khỏi.

Đoan Mộc Thụy liếm môi như vẫn chưa được thỏa mãn, tựa như hương thơm của Hổ Tình vẫn còn đọng lại.

Bộ phim kết thúc, Hổ Tình cũng từ từ tỉnh dậy, cô không hề biết Đoan Mộc Thụy đã hôn trộm mình.

Đoan Mộc Thụy dẫn Hổ Tình về, Kỳ Thiệu Xuyên vẫn đang chờ ở đó, Đoan Mộc Thụy nhếch mày, xem ra Kỳ Thiệu Xuyên quả thực khó đối phó, không ngờ anh ta có nghị lực như vậy.

Xe của Hổ Tình và Đoan Mộc Thụy vừa dừng lại Kỳ Thiệu Xuyên đã hùng hổ xông lên, nhìn Hổ Tình Xuống xe, không nói một lời kéo Hổ Tình ra lập tức đẩy cô vào xe của mình, hành động nhanh như chớp, đến mức Đoan Mộc Thụy không kịp phản ứng lại.

“Anh lại làm gì đây, Kỳ Thiệu Xuyên, mau cho tôi xuống xe.” Hổ Tình bực bội thét lên, nhưng Kỳ Thiệu Xuyên không có phản ứng gì.

Người đàn ông này lại muốn dẫn mình đi đâu đây?, Hổ Tình nghĩ, tức giận đạp chân vài cái, không có chút sức lực nào. Hổ Tình hết cách rồi, bây giờ chỉ có thể đi cùng Kỳ Thiệu Xuyên.

Hổ Tình nhìn xe của Kỳ Thiệu Xuyên càng đi càng xa, đến khu ngoại ô rồi vẫn tiếp tục lái.

Xe dừng lại ở một biệt thự, Hổ Tình nhíu mày.

Chỗ này vô cùng hoang u lạnh lẽo, chỉ có một biệt thự này đứng chơ vơ ở đây, rất đặc biệt.

Theo hành trình vừa nãy, Hổ Tình suy đoán là khu ngoại ô chỗ này cách thành phố rất xa.

Chẳng lẽ Kỳ Thiệu Xuyên thấy mình từ chối mãi, nên bây giờ bực bội khó cưỡng, muốn nhốt mình ở đây?

Hổ Tình không tự chủ suy đoán trong lòng.

Cô không hề nghi ngờ Kỳ Thiệu Xuyên sẽ làm vậy, dù sao trước đây khi anh ta đối xử với bố cô và bản thân cô đã từng tàn nhẫn như vậy.

Kỳ Thiệu Xuyên dừng xe ở trước cửa biệt thự, dẫn Hổ Tình xuống hầm, càng đi xuống dưới sâu hơn, trong lòng Hổ Tình càng thêm phần sợ hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play