Kỳ Thiệu Xuyên tuy đã biết sớm kết quả, nhưng khi thật sự nghe thấy Hổ Tình nói sau này không còn quan hệ gì nữa, trái tim anh vẫn như bị vật nặng hung tợn tông vào, tay đang cầm bút dần nắm chặt, như muốn bẻ đôi cái bút này.
“Nghĩ kỹ rồi?” Kỳ Thiệu Xuyên nhẹ nhàng hỏi, giọng nói vẫn mang theo một chút nhẫn nhịn và run rẩy, nhưng toàn bộ tâm tư của Hổ Tình bây giờ chỉ nghĩ đến chuyện của bố cô, không để ý đến sự khác thường giọng nói của anh ta bây giờ.
“Uhm.” Vẫn là giọng nói nhạt nhẽo, tựa hồ như tất cả mọi thứ đều không liên quan gì đến mình. Kỳ Thiệu Xuyên rít lấy một hơi, giấu giếm sự mất mát trong sâu đáy mắt, cuối cùng cũng mở bản giấy ly hôn đó ra. Mỗi dòng chữ đều khiến anh ta đau lòng thêm vài phân.
“Không có yêu cầu gì?” Kỳ Thiệu Xuyên nhíu mày hỏi, Hổ Tình không nêu yêu cầu gì trong này.
“Không dám.” Khóe môi Hổ toát lên nụ cười khổ sở, ngẩng đầu nhìn thẳng vào khuôn mắt sắc bén của Kỳ Thiệu Xuyên, không lộ ra một chút sợ hãi nào.
Tất nhiên là Kỳ Thiệu Xuyên hiểu ẩn ý của Hổ Tình, bĩu môi lại, cuối cùng cũng mở miệng: “ Em cứ đề ra đi, muốn cái gì anh đều cố gắng thỏa mãn.”
Hổ Tình sửng sốt. Theo tính tình của Kỳ Thiệu Xuyên, sẽ có thể vì An Nhiễm mà trả thù với cô, không ngờ, không những không có mà còn bảo cô nói yêu cầu của mình.
Dần dần sự băn khoăn thắc mắc trong mắt cũng bị đánh tan, Hổ Tình cắn môi, mở miệng: “ Tôi chỉ muốn bố tôi có thể ra khỏi tù.”
Khi nhắc đến cha cô, giọng nói Hổ Tình có chút ư và run rẩy, mắt đỏ au, tựa như sẽ bật khóc trong giây lát, với Hổ Tình bây giờ, việc làm cô rối lòng nhất chính là bố cô đang ở trong tù.
Hổ Tình tin rằng, trước đây Kỳ Thiệu Xuyên có khả năng khiến bố cô vào tù, ngược lại, anh ta cũng có cách để cứu bố ra ngoài.
Kỳ Thiệu Xuyên dùng bút gõ nhẹ vào bàn, Hổ Tình hốt hoảng, cô càng ngày càng khó để hiểu người đàn ông này rồi, bảo cô thoải mái nói ra yêu cầu, bây giờ cô nói xong lại không có một chút phản ứng gì, chẳng lẽ anh ta vẫn đang bực việc của An Nhiễm? Hổ Tình suy đoán trong lòng, càng cảm thấy bất an.
“ Cầu xin anh.”
Một lúc lâu, Kỳ Thiệu Xuyên vẫn không có bất cứ hồi âm nào, Hổ Tình cắn môi, đôi mắt đầy nét năn nỉ.
“ Muốn anh đồng ý cũng được, chỉ cần em đồng ý không ly hôn.” Cuối cùng Kỳ Thiệu Xuyên cũng mở miệng, anh muốn thử lại lần cuối, lần này anh nhất định phải giữ Hổ Tình lại.
Anh thề sẽ bù đáp toàn bộ sai lầm mà đã phạm phải, nhưng yêu cầu này của Kỳ Thiệu Xuyên trong mắt Hổ Tình lại được hiểu là anh không muốn tha cho cô, anh vẫn muốn tiếp giày vò cô.
Ánh mắt Hổ Tình dần thay đổi, trở nên lạnh băng, giọng nói cũng toát lên sự lạnh lẽo: “ Kỳ Thiệu Xuyên, anh làm thế có thấy hay lắm hay sao? Ly hôn xong anh có thể lập tức cưới An Nhiễm, thế này chẳng phải quá vừa ý anh hay sao? Tại sao anh vẫn không chịu tha cho tôi, tiếp tục giày vò tra tấn tôi?”
Kỳ Thiệu Xuyên mím môi, không nói một lời, anh muốn giải thích, nhưng không biết bằng cách nào.
Đúng như sự thật, ngày trước chính anh tin tường An Nhiễm mà bạc đãi Hổ Tình, người mà làm tổn thương Hổ Tình suốt hai năm nay cũng là anh, thậm chí vì việc của An Nhiễm mà khiến bố Hổ Tình vào tù.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT