Sau khi về Anh, Kris đặt vé đi du lịch cho cả nhà với nhà Lili. Nằm dài trên bãi biển ôm con trai bà ngủ.Hai mẹ con nằm
ngủ coi như nghỉ dưỡng.Phải nói là tiểu Hạ không hứng thú với biển
lắm,chỉ là đồ biển có sức cuốn hút đặc biệt hơn mà thôi
Xung quanh đang dần thay đổi nhưng ai đó vẫn chưa hề hay. Kris trang trí bày biện xung quanh xong, cũng là lúc mọi người nấp đi chỗ nào đó, không ai rõ.
Đến lúc
tiểu Hạ cả con trai thức dậy thì đã không còn ai. Không cần tưởng tượng, khuôn mặt hiện lên sự ngu ngơ hết sức" cô bị bỏ quên?",không chính xác
là hai mẹ con vì mải ngủ mà giờ không thấy ai nữa?? Tiểu Hạ đi tìm điện
thoại nhưng cũng không thấy đâu."Thôi xong rồi,lẽ nào có trộm?" Đứng
nhìn xung quanh một cách bất lực,loay hoay mở cái ô nhỏ định bế con trai về khách sạn thì tự dưng thấy bóng người đi tới. Với tay đeo kính
lên,là ai? Tất nhiên là chồng cô rồi. Kris cầm một bó bóng bay,một bó
hoa tiến đến.
Đoán ra là Kris định làm gì nhưng có lẽ vì hơi xúc động nên tiểu Hạ chỉ biết lặng im nhìn mà thôi. Đưa bó hoa cho tiểu Hạ, quỳ gối xuống Kris chân
thành nói:
-Em vất vả rồi.Từ giờ bên anh nhé?
-Anh...
-Anh hứa,sẽ nghe lời,sẽ không làm em buồn thêm đâu. Anh hứa sẽ chăm lo cho
hai mẹ con thật tốt.Anh hứa sẽ hiếu thuận với bố mẹ vợ. Tuyệt đối không
đi sớm về trễ,chăm con anh sẽ lo.Mọi thứ anh lo,chỉ cần em đồng ý thôi.
-Vậy thì em không thể từ chối rồi.Tốt lắm,từ nay anh hoàn toàn là của em .
Kris mừng rỡ,rõ ràng là trong suy đoán rồi nhưng nghe được câu trả lời vẫn khiến hắn xúc động như vậy.
Tiểu Hạ để bó hoa xuống,đưa tay cho Kris đeo nhẫn.Kris cũng đứng dậy đeo cho tiểu Hạ dây chuyền hồi cách đây vài năm,lúc bị từ chối tỏ tình đó. Lúc
đó là bị từ chối,cuối cùng thì cũng thành công,không những vậy giờ họ đã có nhóc tì này bên cạnh rồi. Tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên,trên môi
ai cũng là nụ cười,riêng Lili mừng đến phát khóc.Cuối cùng thì hai đứa
bạn của cô cũng thuộc về nhau.Đâu dễ dàng gì, hai người bọn họ cũng đã
gặp lắm rắc rối,có chia cắt,có hoà hợp,nhưn phải đến lúc này mới là hạnh phúc hoàn toàn.
Kris hôn tiểu Hạ một nụ hôn rất sâu,khoảnh khắc này anh đã phải chờ bốn năm.Không dễ dàng gì mới cưới vợ thành công.
Hôn lễ đã được đặt tổ chức ở bãi biển,chỉ mời người thân tới chung
vui.Không cần rầm rộ,không cần cầu kỳ. Chiếc váy cưới đặt cách đây nửa
năm cũng đã hoàn thành xong.Một bộ váy giành cho đại gia đình ba người
như để chứng minh rằng,họ là của nhau.
Người ta nói có yêu thì có đợi,có yêu mới có đau.Tận cùng của góc tối chính là ánh sáng mới của con đường khác.
Không dễ gì gặp được hạnh phúc mà bản thân mong đợi vì sao lại phải chối từ.
Mạnh mẽ mà tiến lên,có hiểu,có vị tha mới có thể nếm trải thăng hoa
trong tình yêu.
Ai cũng có quyền hạnh phúc,và bạn chính là một trong số đó,hãy lạc
quan,yêu đời,muốn đi du lịch,hãy tiết kiệm tiền và đi.Muốn vi vu cùng
bạn bè ,hãy đi. Muốn dành thời gian cho tình yêu,hãy làm.Yêu bằng con
tim chân thành,đừng lo sợ,rồi người phù hợp,xứng đáng với bạn nhất sẽ
tới. Đừng lo rằng ,họ sẽ phải bội,họ sẽ thay lòng,chỉ là họ không phải
là của bạn mà thôi....
Lời tác giả:
Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện của mình cho tới phút cuối cùng này.
Là một câu chuyện có khuynh hướng dịu dàng nhẹ nhàng,không quá gay cấn.Là
bộ truyện đầu tay nên còn rất nhiều thiếu xót nên hy vọng mọi người vẫn
cứ yêu thươn và ủng hộ mình nhé. Mình sẽ cố trau chuốt giọng văn từng
ngày để mang lại những tác phẩm ấn tượng nhất. Hãy ủng hộ những bộ
truyện sắp tới của mình nhé. Thân ái
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT