Phó bản thứ sáu: Show thực tế (12).
______________________________

An Thúy vừa nói ra, đám người Phương Văn Tuấn cùng khán giả trước màn hình đều sợ ngây người, “Chính phủ??”

【 Ngọa tào! Giả thiết hoàn thiện như vậy sao!! 】

【 CNM, tôi sớm nên nghĩ tới, ngay cả vệ tinh cũng có, như vậy thì có chính phủ cũng rất bình thường! 】

【 Qua nhiều mùa Real Movies như vậy, mà đây còn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy khách mời minh tinh đem toàn bộ thế giới giả thuyết mở rộng đến loại tình trạng này, Lăng Phỉ quá lợi hại!! 】

Tổ tiết mục tỏ vẻ, cái này đúng thật là lần đầu tiên. Đoàn đội thiết kế thế giới giả thuyết của bọn họ là đoàn đội quốc tế ngưu bức, thế giới giả thuyết của Real Movies vẫn luôn do họ xây dựng, nếu không phải hậu trường tổ tiết mục rất ngưu bức, và có quan hệ với công ty của đoàn đội này, thì cũng không tới phiên bọn họ theo chân họ hợp tác.

Bởi vì là đoàn đội thiết kế rất ngưu bức, nên thế giới quan đều được thiết kế thật sự hoàn thiện, cái này đại khái chính là chứng cưỡng bách theo đuổi hoàn mỹ của đoàn đội quốc tế, khiến cho họ không chỉ muốn xây dựng một phần của thế giới. Chỉ là khách mời tham dự dĩ vãng cũng không có năng lực bày ra toàn bộ thế giới. A, như vậy thì ngẫm lại, đột nhiên có chút cảm động, tính toán một hồi, thì không làm thất vọng tiền mà bọn họ bỏ ra!!

An Thúy nói: “Không sai.”

Mấy cái đầu phía sau tò mò đến toàn bộ chen lên, muốn nhìn email kia một chút.

Nội dung email rất đơn giản, chính là hỏi ngươi là ai? Ở thành phố B sao?

Lúc trước, thời điểm chính phủ tuyệt đối phong tỏa thành phố B, trong thành phố B còn có người chưa cảm nhiễm virus, chỉ là lúc ấy dụng cụ của bọn họ không thể kiểm tra đo lường ra được, hơn nữa virus khuếch tán quá nhanh, khiến người ta có một loại cảm giác khủng bố, cho nên bọn họ chỉ có thể lựa chọn từ bỏ toàn bộ thành phố B, bảo toàn đại cục. Theo tính toán của bọn họ, hiện tại tất cả những người trong thành phố B đều đã là xác sống, không có khả năng có người còn sống, hơn nữa còn là người sống có thể mở máy tính xâm nhập vệ tinh.

Duẫn Thánh Kiệt: “Vậy hiện tại nên làm sao bây giờ? Chúng ta có thể tìm kiếm trợ giúp từ chỗ chính phủ sao?”

Phương Văn Tuấn nói: “Tôi cảm thấy không có khả năng. Còn nhớ rõ tư liệu mà leader tìm được từ cục an toàn của quốc gia bên kia sao? Con gái tiến sĩ Lý đã sớm nói qua là có thuốc giải độc, nhưng mà không có người tin tưởng, tôi cảm thấy chính phủ khẳng định là đã phái người đến viện nghiên cứu cùng trong nhà tiến sĩ Lý tìm kiếm, nhưng mà bởi vì thuốc giải độc cũng bị đánh cắp, cho nên không tìm được. Thế này thì trong đó có một điểm cần phải chú ý, đó chính là đã làm ra thuốc giải độc, như vậy thì có bị đánh cắp, cũng khẳng định sẽ có đôi câu vài lời tồn tại, nhưng mà chính phủ hình như là cái gì cũng không biết, thật sự là giống như căn bản không tồn tại thuốc giải độc.”

Đầu óc Phó Lê xoay chuyển rất nhanh, lập tức nói: “Bên trong có quỷ! Tin tức về thuốc giải độc đều bị giấu nhẹm xuống!”

An Thúy nói: “Không sai, hơn nữa rất có thể là Boss phía sau viện nghiên cứu đánh cắp virus kia, hắn có thể là một người rất có quyền thế, thậm chí còn có thể có quan hệ với thiên ti vạn lũ trong chính phủ. Hắn đang tiến hành một âm mưu vô cùng lớn, nên cố ý không cho mọi người biết sự tồn tại của thuốc giải độc. Viện nghiên cứu của Lý tiến sĩ và của hắn đều là vật hy sinh trong âm mưu của hắn.”

Tất cả mọi người đã hiểu, ngay cả Lộ Dao cũng hiểu rõ: “Cho nên nếu chúng ta hiện tại chủ động xin giúp đỡ từ chính phủ, làm không tốt là tự tìm đường chết!”

Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên khẩn trương, trái tim của mọi người gia tốc, cảm thấy chính mình quấn vào bên trong một cái lốc xoáy thật lớn, sợ hãi, khẩn trương, lại nhiệt huyết sôi trào, bọn họ đang đấu tranh với một thế lực hắc ám!

Khán giả cũng khẩn trương theo, còn tưởng rằng chính là một phó bản tận thế chạy trốn phổ thông, không ngờ là còn cất giấu âm mưu sâu như vậy! Bọn họ có thể đánh bại thế lực hắc ám khổng lồ này sao? Bọn họ có thể lật ngược tên boss đáng giận kia sao? Khẩn trương! Kích thích! Chờ mong!

An Thúy nói tiếp: “Chúng ta bên này sẽ không trả lời bọn họ, nhưng mà hiện tại có một vấn đề, bọn họ thông qua vệ tinh có thể biết được chúng ta dùng nó làm hướng dẫn, đi viện nghiên cứu tiến sĩ Lý, hiện tại lại muốn đi viện nghiên cứu dưới lớp viện dưỡng lão kia, bọn họ rất có thể sẽ suy đoán ra mục đích của chúng ta, hơn nữa còn…… phái người tới giết chúng ta.”

“Cái gì?!”

“Không……” An Thúy lật đổ lời mình nói: “Không cần phải làm điều thừa, bọn họ chỉ cần cho nổ thành phố B này trước thời hạn là được.”

An Thúy bình tĩnh như thế mà nói ra lời khủng bố như vậy, trong lúc nhất thời da đầu tê dại, trước tiên oanh tạc gì đó, quá dọa người!!

“Cho nên, các vị, chúng ta phải nắm chặt thời gian, hơn 300 vạn mạng người thành phố B có thể sống sót hay không, thì phải xem chúng ta có thể trước khi thành phố bị oanh tạc tìm được thuốc giải độc hay không.”

Cho nên còn chờ cái gì nữa? Lập tức khởi hành a!

Lúc này đây mỗi người đều lòng nóng như lửa đốt, trên đường chạy tới viện dưỡng lão đều không nhàn nhã giống như ngày hôm qua, có thể hát có thể cười.

Kiều Phỉ Anh tìm thuỷ quân điên cuống bôi đen An Thúy, cố tình theo phát sóng trực tiếp, ấn tượng và cái nhìn của mọi người đối với cô vẫn luôn đang phát sinh thay đổi, số lượng người chú ý mạng xã hội của cô vẫn luôn đang dâng lên, bất quá chỉ có hai ngày, cũng đã lên đến mấy trăm vạn. Đương nhiên nhân khí của bọn Phương Văn Tuấn cũng dùng mắt thường cũng có thể thấy được là đang bay lên, Phương Văn Tuấn nho nhã phúc hắc, Phó Lê tuấn tú thật tình, thích liền thích chán ghét liền chán ghét, còn có người nghe nói là ở nước ngoài bị một đống người qua đường bôi đen đặc biệt nhiều là Lâm Gia Ảnh cũng khiến người ta cảm thấy thật sự quá đáng yêu, ba người mới yên lặng làm việc cũng không biểu hiện lớn gì, cũng khiến người khác rất có hảo cảm, fans tiểu đội cứu vớt đều đang tăng, nhân số chú ý nhiều nhất.

Kiều Phỉ Anh sắp ghen ghét đến điên rồi, cùng bằng hữu của ả mắng: “Khẳng định là có cao nhân chỉ điểm Lăng Phỉ, công ty có phải là trộm mời người đại diện kim bài gì cho cô ta hay không? Cô ta căn bản không phải là như vậy!! Cái gì mà là leader toàn năng! Cô ta chỉ là nữ nhân ngực to mà óc như trái nho mà thôi!”

Nhưng mà bằng hữu của ả lại là uống cà phê không nói lời nào, nghĩ thầm cái này có thể chỉ điểm như thế nào? Nhân thiết của minh tinh thiết lập rất đơn giản, nhưng muốn thiết lập ổn định lại rất khó khăn, hơn nữa cũng không phải nhân thiết gì cũng có thể thiết lập, một không cẩn thận sụp đổ thì rất thảm, nhân thiết leader toàn năng càng không phải là thứ có thể tùy tiện thiết lập, không có thực lực, ai dám thiết lập? Mà rất hiển nhiên, Lăng Phỉ thiết lập đến quá ổn, ổn đến giống như cô vốn dĩ chính là người như vậy, các cô xem phát sóng trực tiếp đều mấy lần bị cô làm cho kinh diễm, nhìn thế nào cũng không thấy liên quan đến nữ nhân ngực to ngốc nghếch.

Do Kiều Phỉ Anh có thành kiến với cô mới nói ra lời như vậy, có lẽ ả vốn cũng không quen thân với Lăng Phỉ. Các cô có dự cảm, trừ phi Lăng Phỉ rời khỏi giới giải trí, nếu không Kiều Phỉ Anh không có cơ hội ra mắt.

Kiều Phỉ Anh gấp đến độ giống như châu chấu rớt vào chảo nóng nhảy không ngừng, nhưng trong lúc nhất thời lại không hề có biện pháp.

°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°

Người khó chịu giống với ả còn có Lâm Phẩm Hân, sau khi chết trong thế giới giả thuyết liền rời khỏi trò chơi, bọn họ có thể rời khỏi khoang sinh học, cho nên lúc này cô ta đã về đến nhà, sau đó cô ta liền nhìn thấy bạn trai mìn gia nhập tiểu đội cứu vớt, hơn nữa bộ dáng thoạt nhìn còn chơi thật sự vui vẻ, cô ta vốn dĩ đã nhìn An Thúy không vừa mắt, lúc này càng thêm khó chịu hơn, nhìn thấy fans An Thúy dâng lên như gió xoáy, càng thêm khó chịu.

Vì thế cô ta gọi điện thoại cho chú nhỏ của cô ta, chú nhỏ của cô ta chính là lão bản của tổ tiết mục Real Movies, Âu Thâm.

Âu Thâm đang ở nước ngoài nói chuyện làm ăn, cũng không chú ý đến một chương trình thực tế này, nghe được cháu gái ngoại rất ủy khuất khó chịu nói, còn tưởng rằng cô ở trong tiết mục bị ủy khuất rất nhiều, còn không phải chỉ là khiến một tiểu minh tinh không thể tham gia tập tiếp theo của tiết mục sao? Còn không phải chỉ là chuyện động mồm động mép?

Sự tình lung tung rối loạn ở ngoại giới, mọi người trong thế giới giả thuyết hoàn toàn không biết gì.

Bởi vì nguyên nhân trên đường bị tắc nghẽn, nên tiến độ của tiểu đội cứu vớt bị kéo lại rất chậm, trước khi trời tối bọn họ còn chưa đến mục đích, vì thế nên chỉ có thể tìm một chỗ nghỉ ngơi trước, đèn tử ngoại cũng cần phải nạp điện và đổi pin, để phong ngừa trên đường rớt dây xích.

Gây mê mấy con xác sống trong biệt thự nhỏ rồi ném ra ngoài, đóng chặt cửa sổ thuận tiện ăn cơm chiều, bôn ba mệt nhọc một ngày, mọi người cũng có thể thoáng nghỉ ngơi một chút.

Bên kia, Tần Tư Tư mang theo các đồng đội đi siêu thị tìm được đèn tử ngoại và mặt nạ bảo hộ phòng độc, nhưng mà lại tổn thất một người đồng đội. Thời điểm tiến vào viện nghiên cứu tiến sĩ Lý làm khí gây mê, chẳng sợ có đèn tử ngoại, cũng giống như là xâm nhập vào đầm rồng hang hổ, lại tổn thất tiếp hai người, bảy người chỉ còn lại có ba người, hoàn toàn không hoàn hảo không tổn hao gì giống như tiểu đội cứu vớt.

Bởi vì chỉ còn lại có ba người, cho nên bọn họ cũng không cần phải đi viện nghiên cứu, bọn họ có thể đi một con đường tương đối an toàn khác, là lái máy bay trực thăng chỉ có bốn chỗ ngồi kia rời đi. Xem như trong bất hạnh có vạn hạnh.

Nhưng mà hiện tại khán giả đối với việc bọn họ có thể chạy thoát hay không đã không thèm quan tâm, số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có ít ỏi mấy nghìn người, bộ dáng thoạt nhìn còn giống như fans cương thi, làn đạn cũng không có, so sánh với số lượng trăm triệu người xem của tiểu đội cứu vớt bên kia thì cơ hồ là bằng 0, lòng hiếu kỳ của bọn họ hiện tại hoàn toàn bị gợi lên, nên chỉ muốn biết chuyện họ phải làm có thể thành công hay không.

Bọn An Thúy vào buổi chiều ngày hôm sau đến viện dưỡng lão, trong lúc đó email chính phủ lại gửi tới một lần nữa, An Thúy cũng không để ý đến.

Lúc này đây trên người mỗi người đều mang theo súng, dựa vào đèn tử ngoại, có thể thông qua tầng ngoài của viện dưỡng lão rất đơn giản, đại bộ phận xác sống ở chỗ này đều là người lớn tuổi, rất ít người trẻ tuổi. Bọn họ phát hiện một cái thang máy phía sau tủ quần áo của viện trưởng viện dưỡng lão, thang máy còn có thể sử dụng.

Trước khi tiến vào thang máy, An Thúy tìm tòi một phen trong văn phòng của viện trưởng, ánh mắt dừng trên điện thoại bàn cùng máy tính trên bàn, cô mở máy tính ra, lên mạng, ngồi ở trên ghế gõ một phen, sau đó nói với hai cô gái: “Đây là chức năng giám sát thành phố B cùng với mấy thành phố xung quang, các cô ở lại nơi này nhìn chằm chằm, sau khi tôi đi xuống sẽ cho kết nối với máy bàn gọi điện thoại cùng các cô thời khắc liên thông. Nếu phát hiện chính phủ có hành động, thì lập tức nói cho chúng tôi biết.”

Nhiệm vụ này phi thường trọng yếu, Chu Quân cùng Hòa Gia trịnh trọng gật đầu.

Sau đó còn lại mấy người liền vào thang máy đi xuống, đến một trạm trung chuyển. Trạm trung chuyển như là một cái nhà ga, nhưng mà nhà ga lại không có xe, bọn họ chỉ có thể đi bộ.

“Không nên cách nhau quá xa, đều dựa vào gần một chút.” An Thúy nói, bởi vì đường hầm không có đèn, có chút nguy hiểm, có thể có thực nghiệm thể giấu ở góc chết của tầm mắt.

Sau đó một đám gà con liền chỉnh chỉnh tề tề chen ra phía sau gà mái.

Gà mái An Thúy: “……” Vậy đi.

___________
04/09/2021.
(~‾▿‾)~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play