Phó bản thứ tám: Cổ đại (1).
_____________________________
Sau khi An Thúy rời khỏi phó bản, 524 lập tức online, dùng giọng điệu vô cùng vui sướng nói với cô về chuyện Alice.
Alice tự làm bậy không thể sống, rõ ràng là có thể đôi bên cùng có lợi nhưng một hai phải làm thành như vậy, một tay đập nát phó bản, người trước kia bị cô khi dễ thấy kim chủ cô ta quay đầu theo đuổi An Thúy, nghiễm nhiên là đã vứt bỏ cô ta, liên hợp lại phản kích cô ta. Với tính tình cách này của cô ta ở trong vòng cũng không có bao nhiêu bằng hữu thật tình, vì thế tường ngã mọi người đẩy, thoạt nhìn tương đối thê thảm, sợ là lăn lộn không nổi nữa.
Mà đạp lên những tàn dư của kẻ thất bại, An Thúy lấy tư thái người thắng cuộc được rất nhiều người sùng bái và yêu thích.
Nhưng mà An Thúy đối với Alice một chút hứng thú cũng không có, cũng không cảm thấy được kim chủ của Alice đánh thưởng có bao nhiêu ghê gớm, cho nên đề tài này cũng không thể khiến cho cô có cảm xúc gì.
524 biết cô khẳng định là không thèm để ý, cho nên đổi đề tài rất nhanh, nói tới chuyện lợi nhuận của phòng bản vé của mấy bộ điện ảnh kia đã chia cho cô, là một khoản tiền rất lớn, khiến nó hưng phấn cực kỳ.
Đáng tiếc tiền đối với An Thúy mà nói cũng bất quá chỉ là giấy mà thôi, “Tất cả đều dùng cho từ thiện, ngươi xem mà làm.”
Cô ngậm điếu thuốc, lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, mỗi lần phó bản kết thúc đều hút một điếu, cuộc sống thần tiên tiêu dao tự tại.
524 nghĩ thầm nó đi theo đại lão lâu rồi, đến trái tim mình cũng trở nên cường đại theo, nghe tới một số tiền lớn như vậy mà bảo nó xem mà làm, nó thế nhưng còn chưa kích động đến ngất xỉu. Nó còn nghĩ đến kim chủ kia của Alice, thế nhưng còn muốn dùng tiền mua một lần lộ diện của An Thúy, lại không biết đại lão nhà bọn họ còn có nhiều tiền hơn hắn.
An Thúy nói vài câu liền trầm mặt, làn sương khói bay ra từ giữa cánh môi đỏ mọng của cô, đôi mắt mơ hồ đen nhánh lại thần bí, giống như một yêu nữ thần bí đang nằm trên một tảng đá ở dưới biển rộng sâu không lường được, khiến người ta mê muội muốn tìm tòi nghiên cứu lại kinh hãi.
Sau khi hút xong điếu thuốc, An Thúy rời khỏi không gian phát sóng trực tiếp, tinh thần trở lại trong cơ thể.
Cô gọi người tới, “Chuẩn bị cho tôi một căn phòng thí nghiệm ảo.”
Người tới nghe vậy thì sửng sốt, ngay sau đó mừng như điên mà chạy đi báo cáo.
Điều này đã gây ra một cú chấn động lớn, nhà khoa học thiên tài được chú mục nhất thế kỷ này đã không thực hiện bất kỳ nghiên cứu khoa học nào sau tai nạn thí nghiệm vào vài năm trước, tất cả công việc của cô đều được đoàn đội nhà khoa học tiếp nhận, nhưng mà rất rõ ràng là tất cả tiến độ đều chậm lại, hạng mục vẫn luôn tương đối thuận lợi ở trên tay An Thúy bắt đầu liên tiếp xuất hiện vấn đề, bất luận là ngành sản xuất nào, năng lực giữa người với người vĩnh viễn đều phân chia cao thấp. Cô là người giỏi nhất trong một đám người giỏi, càng không thể tưởng tượng được chính là cô lại còn trẻ như vậy.
Bất kỳ vật dụng nào hoặc thậm chí là một con ốc vít trong phòng thí nghiệm trước đây của An Thúy đều được phục chế lại theo tỉ lệ 1:1 đến phòng của An Thúy, cô có thể xem tất cả những văn kiện trong phòng thí nghiệm, hướng dẫn chỉ đạo các nhân viên công tác trong phòng thí nghiệm từ xa tiến hành làm thí nghiệm.
An Thúy đứng ở trong phòng thí nghiệm quen thuộc, rất nhiều ký ức nảy lên trong lòng, cuối cùng hình ảnh dừng lại ở trận nổ mạnh kia.
Khi đó, tinh thần của cô kỳ thật đã không quá ổn định, cô cực lực khắc chế bản thân, để bản thân bảo trì bình thường, nhưng lúc ấy, người yêu của cô trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà. Người trợ lý ngoan ngoãn đáng yêu với những đốm tàn nhang nhỏ trên mặt hóa ra lại là một gián điệp hàng đầu ăn cắp một số kết quả nghiên cứu của cô, bộ dáng mặc một thân tây trang màu đen ánh mắt có tính xâm lược tươi cười tự tin lại tràn ngập dã tâm hoàn toàn bất đồng với bộ dáng vừa ngốc vừa ngọt ngày thường khi ở trước mặt cô, bằng tư thái thành kính lừa gạt tín nhiệm và tình yêu của cô, nhưng vào ngày bị vạch trần gương mặt thật, vì cứu cô trong sự cố khi thí nghiệm mà chết đi.
Chưa kể đến chuyện yêu bao nhiêu, rốt cuộc thì tình yêu bất quá chỉ là một bộ phận nhỏ trong biển sao trời mênh mông mà cô chinh phục, chỉ dùng để điều hòa sinh hoạt và giải quyết nhu cầu một chút, chẳng qua là dưới tình huống tràn ngập nguy cơ, thì lừa gạt cùng phản bội có nhỏ bé đến đâu cũng sẽ bị phóng đại.
Cô rất hiểu tâm tình này của Lạc Trầm Ngư, có đôi khi nếu có thể đơn thuần mà hận một người mình chán ghét, cho dù hồi ức không tốt đẹp chút nào cũng rất tốt.
Nhưng hiện tại nhớ tới, cảm giác của cô cũng đã có chút bất đồng.
“Tuy rằng không biết là chuyện như thế nào, nhưng mà tôi xác định tiến sĩ đang trở nên tốt hơn.” Bác sĩ chủ trị của An Thúy đang thông qua máy tính theo dõi tình huống trong phòng thí nghiệm ảo kích động nói.
“Rất tốt.”
“Ngoại trừ những chuyện có thể thương tổn tới cô ấy, thì thỏa mãn tất cả các yêu cầu của cô ấy.”
“Bảo vệ tốt an toàn của cô ấy, cảnh giới tăng lên cấp ba, tất cả nhân viên công tác đều cần phải tra rõ mười tám đời tổ tông, chuyện bốn năm không thể phát sinh lần nữa. Cô ấy là tài sản quý giá nhất của nhân loại, không thể có chút tổn thất nào.”
“……”
An Thúy đắm chìm ở trong vương quốc của cô, cơ hồ là cũng đã quên 524 cùng với trò chơi, cho đến khi cơn nghiện thuốc lá lại tái phát nhưng tìm không thấy thuốc.
524 thấy cô rốt cuộc cũng online, ủy ủy khuất khuất rầm rì rầm rì.
Được rồi, vậy thì chơi một ván.
Tuy nhiên……
“Không có ngươi ở trong phó bản còn rất không quen.” An Thúy một bên hút thuốc một bên nói.
524: “!!!” Đột nhiên đỏ mặt! Nó cư nhiên cũng có thời điểm khiến đại lão nhớ thương!
“Nếu vòng đấu bán kết không có nhân viên phục vụ khách hàng, vậy thì không tham gia vòng đấu bán kết, trực tiếp chơi phát sóng trực tiếp bình thường thôi.” An Thúy thích mang 524 cùng nhau chơi, có đôi khi nghe nó phun tào còn rất thú vị.
524 lúc này cũng không biết là nên kích động việc bản thân ở trong lòng đại lão cư nhiên đã có phân lượng như thế, hay là việc vòng đấu bán kết đại lão nói không tham gia liền không tham gia.
Tuy nhiên nghĩ kỹ lại, thì với mục đích nền phát sóng trực tiếp Tinh Xán của bọn họ tìm chủ bá tham gia thi đấu khắp nơi ngay từ đầu mà nói, đã hoàn toàn đạt được. Bởi vì có An Thúy, nên lượng truy cập nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Xán hiện tại đã cao hơn 300 lần trước khi An Thúy tới, tiết kiệm được mấy trăm vạn tinh tệ phí quảng cáo, cũng ký hợp đồng với không ít chủ bá có tiềm lực, công ty cũng đã mở rộng thêm vài phần, đã không còn là một xưởng nhỏ, hết thảy đều đã đi vào quỹ đạo.
Mà với danh khí của An Thúy hiện tại, nếu cô không phát triển theo hướng giới giải trí, cũng không tới văn minh của bọn họ phát triển, vậy thì cho dù có đạt được quán quân của trận thi đấu này, bất luận là danh khí hay tiền thưởng một trăm triệu, đối với cô mà nói đều không ý nghĩa lớn gì. Hơn nữa nếu gặp lại chủ bá kỳ ba như Alice thì cũng rất khó chịu.
Nghĩ như vậy, An Thúy vui vẻ là được, tiếp tục hay không tiếp tục cũng đều không sao cả.
Cho nên thời điểm rút phó bản mới, 524 tắt nút dự thi, như vậy thì không phải bị giới hạn trong quy tắc thi đấu, giống An Thúy nói, bình thường mà chơi, bình thường mà phát sóng trực tiếp. Nghĩ đến An Thúy là vì dẫn nó cùng nhau chơi mà không dự thi, còn có chút chút kiêu ngạo nữa đấy!
Phó bản rút ra là một phó bản cấp C. 524 nghĩ thầm vừa lúc nha, phó bản trước là cấp S, hiện tại tới cái nhẹ nhàng một chút. Kết quả vừa thấy kịch bản, ừm……
Bối cảnh của phó bản này căn cứ vào một quyển tiểu thuyết hư cấu cổ đại mà chế tác.
Đuôi lông mày An Thúy nhướng lên, có chút hứng thú, xem cốt truyện chủ tuyến.
Nhân lúc loạn lạc, tứ quốc tranh bá, dân chúng bá tánh lầm than, nơi nơi đều là nạn đói và ôn dịch, pháp luật đã trở thành một trương giấy phế, tất cả mọi người ốc còn không mang nổi mình ốc. Thế gia Thượng Hà Vân thị bởi vì chiến loạn cùng với kẻ thù quật khởi, bị bắt phải di dời cả nhà. Nhưng mà phóng nhãn nhìn lại, thì lại là trước có sói sau có hổ, trải phải khó đi. Đường xá gian nguy, vì tận khả năng lưu lại huyết mạch, nên gia chủ quyết định đem nhi nữ hộ vệ cùng nô bộc với tài sản đều chia làm bốn đội, chia ra xuất phát tới bốn phương hướng khác nhau, đầu nhập vào bốn vị thế giao có quyền thế vừa vặn nằm ở bốn phương mà họ đã chọn.
Nữ chính Vân Sở chính là thứ nữ Kiều gia không được sủng ái, thời điểm vào một lần đi chùa miếu cầu phúc cho một bà lão đáng thương mấy ngân lượng, bà lão cho cô một khối ngọc bội. Trước khi xuất phát, nàng ta mơ thấy mình và huynh trưởng của nàng ta đi cùng nhau, mang theo đội ngũ của bọn họ đi theo hướng bắc, ý đồ đầu nhập vào Trấn Bắc vương ở phương bắc, kết quả trên đường ngoài ý muốn tiến vào ổ cướp, bị thổ phỉ coi trọng, bị bắt ở lại trên núi làm nữ nhân của Tam đương gia.
Sau đó lại thấy được đích tỷ ác độc khinh nhục nàng ta mặt ngoài thì ôn nhu đi hướng đông, không chỉ bình an đến mục đích, cuối cùng còn bắt được tâm của nhi tử vợ cả, có được lang quân như ý, hơn nữa trong tương lai, lang quân như ý gia nhập chiến cuộc, mấy năm sau trở thành người thắng lớn nhất, bước lên đế vị, nàng ấy cũng trở thành Đế hậu.
Sau khi bình tĩnh lại, nàng ta thương lượng với huynh trưởng, cuối cùng nghĩ cách cùng đích tỷ trao đổi phương hướng trước, thay đổi vận mệnh người một nhà, dựa vào việc biết trước mộng trợ giúp phu quân đánh thiên hạ, cuối cùng trở thành hoàng hậu.
Về phần đích tỷ Vân Châu, cũng sa vào ổ cướp, cũng bị Tam đương gia coi trọng. Nhưng vị này chính là chính thức được sủng ái từ nhỏ đến khi thành đại quý nữ, kiêu ngạo toát ra từ trong xương cốt, không giống với Vân Sở thức thời co được dãn được như vậy, không cúi đầu, thế cho nên trong sạch không bảo toàn, còn ăn đủ đau khổ, cuối cùng dứt khoát tự sát bỏ mình hương tiêu ngọc vẫn.
Còn có chút cương nha. An Thúy nhìn thấy kết cục này nghĩ thầm.
“Vậy Vân Châu đi. Thời gian tiến vào tùy ý.” Nữ chính phi ngược văn trên cơ bản đều có rất ít người có xúc động sắm vai, suy cho cùng là có bàn tay vàng, bản thân mình cũng có thể làm đại sự, nên không kích thích.
524 muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là không nói, vậy đi, tuy rằng trận này khả năng sẽ xói mòn một số người xem, nhưng mà cô vui vẻ là được, dù sao cô hiện tại danh cũng có, tiền vẫn dư thừa.
……
Thông báo An Thúy phát sóng trực tiếp vừa phát ra, các chủ bá đang muốn bắt đầu trò chơi dự thi lập tức căng thẳng thần kinh.
Trải qua chuyện của Alice, ai cũng rất cảnh giác An Thúy, sợ một không cẩn thận cùng cô tiến cùng một phó bản, cá tính của cô mãnh liệt như vậy, ngay cả khi cái gì cũng không làm chỉ đứng ở nơi đó thì cảm giác tồn tại cũng rất mãnh liệt, bọn họ đứng chung một chỗ với cô, chắc chắn là bị đối lập đến ảm đạm không thất sắc, cho dù không phải là kẻ địch của cô, chỉ sợ cũng sẽ bị cướp sạch nổi bật, fans bò tường một đi không trở lại.
Nhưng mà chờ sau khi An Thúy tiến vào phó bản, bọn họ mới phát hiện, An Thúy lần này thế nhưng không phải dự thi phát sóng trực tiếp, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra là sẽ không gặp được cô ở cùng phó bản.
Khán giả tuy rằng cũng có chút kinh ngạc chuyện phó bản An Thúy chơi không phải là phó bản đấu bán kết, nhưng cũng không quá để ý, chỉ coi là đại lão muốn đổi cách chơi. Tóm lại là rải hoa tặng lễ liếm đại lão trước, chờ sau khi xong mới chú ý đến phó bản đại lão nhà bọn họ muốn chơi lần này là cái nào ……
【emmmm……】
【emmmm……】
【 Cái này không phải là phó bản không được hoan nghênh nhất sao?? 】
【 Hơn nữa cũng không dễ chơi…… Khó có thể tưởng tượng đại lão của chúng ta ở trong phó bản này chơi như thế nào? 】
【……】
Không sai, bối cảnh phó bản cổ đại là chủng loại phó bản không được hoan nghênh nhất, chủ yếu tất cả chủng tộc của nền văn minh này đều không thể lý giải, nam nhân cư nhiên có thể tam thê tứ thiếp, nữ nhân thì địa vị lại thấp hèn, một đám nữ nhân còn đủ loại đấu đá, chỉ vì tranh một nam nhân, quả thực là không thể tiếp thu, sau khi rất nhiều nữ chủ bá vào, thường xuyên tùy tiện nói một câu mà tất cả mọi người không cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng cư nhiên là bị NPC mắng, càng nghiêm trọng hơn là còn bị nghìn người chỉ trỏ, không thể hiểu được không thể nói lý.
Dần dà, bối cảnh phó bản cổ đại ngoại trừ một số người chơi nam ra, thì không có người chơi nữ nào thích chơi, lại bởi vì bối cảnh cổ đại nên ăn uống đi tiểu ngủ nghỉ cũng rất không thuận tiện, rất nhanh, người chơi nam cũng bởi vì chơi không nổi mà cảm thấy buồn tẻ, không chơi nữa.
Đây là bước đi tương đối thất sách của công ty game Ngân Hà, hao phí nhiều tinh lực như vậy, còn đặc biệt phái đoàn đội đi đến quê quán của tác giả sưu tập tư liệu liên quan, để thiết kế phó bản, vốn tưởng rằng sẽ bởi vì tìm kiếm cái lạ mà làm ra hiệu ứng gì, kết quả là ném vào trong góc. May mắn là công ty game Ngân Hà tài đại khí thô, chút tổn thất này không để vào mắt, nhưng mà đoàn đội phụ trách chế tác phó bản có bối cảnh cổ đại vẫn rất đau lòng, dù sao thì cũng là tâm huyết, không phải là vấn đề có tiền hay không.
Sau khi phát hiện An Thúy chơi loại phó bản khiến bọn họ rất mộng bức, không ít fans đều cảm thấy có chút thất vọng, nhưng lập tức rời đi vẫn là số ít, đại bộ phận tuy rằng không thích phó bản này, nhưng vẫn lựa chọn lưu lại nhìn xem đại lão sẽ chơi như thế nào trong phó bản này, có thể sẽ có kinh hỉ gì thì sao.
……
An Thúy vừa mở mắt, lỗ tai lập tức liền chui vào một trận ồn ào tiếng cười to. Cô phát hiện bản thân bị đẩy ngã quỳ rạp trên mặt đất, váy áo mặc trên người vừa thấy liền rất lao lực, tay áo thì rộng quá mức, ngay cả đồ trang sức dường như cũng có chút nặng, ép cổ cô rất đau.
Bất quá nhưng thứ này không phải là trọng điểm, trọng điểm là bốn phía đều là người, từng đôi mắt giống như chết đói mà nhìn chằm chằm vào cô, cô như con thỏ đã rơi vào ổ sói, bị bầy sói vây quanh, bọn chúng đang nghiên cứu cách ăn cô như thế nào.
Minh bạch, chính là sau khi Vân Châu bị bắt, trước khi trở thành nữ nhân của Tam đương gia.
Những thổ phỉ này cũng không tính là chân chính giết người không chớp mắt, cướp bóc bá tánh khắp nơi, họ đều là người thường bởi vì chiến loạn sống không nổi mà từ các nơi tụ tập lại hình thành thế lực nhất bang, ngư long hỗn tạp, nhưng tổng thể thì vẫn có chút nguyên tắc và điểm mấu chốt.
Đội nhân mã Vân Châu đi qua nơi này, bởi vì vừa thấy chính là dê béo nên đã bị cướp. Bởi vì bọn họ đều hận thế gia, cho nên bọn họ đoạt tài vật, thả nô bộc, nhưng bắt Vân Châu và ca của nàng lại. Ca của nàng lúc này đã bị nhốt lại, bởi vì mỹ mạo của Vân Châu nên có người nổi lên tâm tư, cho nên bị kéo tới đại đường.
Bởi vì dựa theo quy củ của bọn họ, đồ cướp được là của mọi người, nếu có người muốn độc chiếm, thì phải được sự đồng ý của đại gia (mọi người), không thể tự mình trộm chiếm làm của riêng.
“Thiên kim thế gia chính là không giống với dân chúng chúng ta, nhìn một thân da trắng kia đi, ta đời này cũng chưa gặp qua người nào trắng như vậy……”
“thế này nếu mà sờ một chút thì sẽ không nát như đậu hủ chứ?”
“Hắc hắc hắc……”
Ánh mắt An Thúy nhìn quanh, cuối cùng dừng ở trên người hai người đằng trước, nam nhân ngồi trên ghế lót da hổ thoạt nhìn rất cường tráng, thân trên trần trụi, cơ bắp phình phình, râu quai nón, mặt mày thâm thúy, khác với tất cả những người đang nhìn cô, hắn thoạt nhìn không hề có hứng thú với cô, đang có chút hứng thú rã rời mà thưởng thức hai quả đào trên tay, còn há mồm ngáp một cái, hàm răng thế nhưng còn rất trắng.
Phía dưới bên trái chỗ ngồi của hắn lại là một nam nhân có thân hình thấp bé nhưng thoạt nhìn rất khôn khéo, hắn hẳn là Tam đương gia Trương Lôi, bởi vì trong cốt truyện có nói Nhị đương gia là nam nhân có bộ dáng thư sinh văn nhược, nơi này một người có bộ dáng thư sinh văn nhược cũng không nhìn thấy.
524 rất sốt ruột: 【 Vậy phải làm sao bây giờ? hay là bắt đầu lại? 】
An Thúy cho dù có lợi hại, thì dưới loại bối cảnh này, ở trong đám đàn ông như lang như hổ, thì sợ là cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Nhưng mà An Thúy lại hứng thú bừng bừng: 【 Không nên có ý định từ bỏ khi gặp phải vấn đề khó khăn. Đây bất quá chỉ là vào ổ thổ phỉ mà thôi. 】
524: 【?? Vì cái gì mà bộ dáng dường như còn có chút hưng phấn? 】
【 Nếu nhân thiết cơ sở là cương liệt, thì nhân thiết lần này là…… bưu hãn đi. 】
524: Bưu, bưu hãn? Ngài còn muốn bưu hãn tới mức nào chứ??
Lúc này, Tam đương gia Trương Lôi đứng lên, nâng nâng tay bảo các huynh đệ yên tĩnh lại, lập tức chuẩn bị nói ra lời nói đường hoàng để độc chiếm cô.
Trước khi hắn ta lên tiếng, An Thúy từ trên mặt đất đứng lên, “Nguyên lai cái gọi là Đông Sơn hiệp phỉ cũng bất quá chỉ là như thế.”
Vì thế tất cả mọi người đều nhìn về phía An Thúy, lời nói Trương Lôi cũng nghẹn lại, ngay cả người ngồi trên ghế lót da hổ là lão đại Hàn Kiêu cũng nhìn lại đây, đôi mắt màu hổ phách cực lãnh kai mơ hồ còn có vài phần thô bạo, giống với ánh mắt của giống báo, khiến người khác nhìn thấy liền nhịn không được biến sắc.
“Ta tuy rằng hàng năm ngốc trong khuê các, chưa từng gặp qua bao nhiêu việc đời, cũng đã nghe nói qua đại danh của hiệp phỉ núi Vị Anh. Cướp phú tế bần, cung cấp một cõi yên vui trong thời loạn thế bên cho bá tánh trôi giạt khắp nơi, cho nên ta vốn tưởng rằng chư vị tất nhiên là anh hùng hảo hán giàu có tâm địa hiệp nghĩa, mới lựa chọn đi qua đường này, không nghĩ các ngươi lại là một đám người khinh nhục nữ tử nhỏ yếu lừa đời lấy tiếng, thật là khiến người ta thất vọng.” Cô cau mày, nói đến leng keng hữu lực, có vẻ phi thường nắm chắc, cao ngạo lại thất vọng, giống như trong lòng thật sự cho rằng bọn họ là anh hùng hiệp nghĩa gì đó.
An Thúy thật sự cũng không phải nói bậy, giả thiết của đám thổ phỉ này chính là như vậy, sức chiến đấu còn rất cao, Hàn Kiêu cuối cùng còn thành nam ba trung khuyển, bị nữ chính nữ giả nam trang tới thuyết phục bọn họ quy thuận, cuối cùng mang theo các huynh đệ đánh thiên hạ cho bọn chúng, sau khi chấm dứt còn sống sót đều phong hầu bái tướng, phong cảnh vô hạn.
Một đám người thật sự không nghĩ tới An Thúy sẽ nói ra lời này, trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau, nhịn không được nhỏ giọng châu đầu ghé tai, “Chúng ta cư nhiên lại nổi danh như vậy sao?”
“Còn nói chúng ta là anh hùng hảo hán giàu có tâm địa hiệp nghĩa nữa chứ……”
“Ngươi nói thật dễ nghe, sợ là vì bảo vệ mình mà nói bừa, quý tộc như các ngươi, là kẻ giảo hoạt nhất. Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta là nam tử hán đại trượng phu, cũng không tính toán làm gì một nữ nhân như ngươi, nhiều lắm thì cưới ngươi làm phu nhân tới cùng chúng ta trải qua đêm đẹp thôi ha ha ha ha ha……” Trương Lôi lên tiếng.
Vì thế những người khác cũng lập tức cười vang lên.
Nhưng mà An Thúy lại lãnh đạm mà liếc mắt nhìn hắn ta, một chút cũng không kinh hoảng, lại nói: “Minh bạch, xem ra các vị là không tính toán buông tha ta. Vậy đi, dù sao thiên hạ cũng loạn, không một phương nào yên bình, nơi nào cũng giống nhau, lưu lại cũng có thể. Nếu là có người muốn cưới ta cũng được, bất quá ta Vân Châu từ nhỏ đã lập lời thề, chỉ gả cho nam nhân cường hãn nhất, ở trong trại này, ta cũng chỉ có thể làm áp trại phu nhân, ngươi chính là lão đại?”
Cái gọi là áp trại phu nhân, chính là thê tử của thủ lĩnh sơn trại. Không phải tùy tiện một nữ nhân thổ phỉ nào có thể làm áp trại phu nhân.
An Thúy vốn là thịt cá, không có quyền lựa chọn, nhưng mà khí thế, thần thái, cùng với lời nói không chút nào sợ hãi kia của cô, không biết là như thế nào, mà lại cướp được quyền chủ động, ánh mắt mọi người liền theo bản năng mà theo lời nói của cô, đều tụ tập vào trên người nam nhân ngồi trên ghế lót da hổ. Mạnh nhất, thủ lĩnh, là hắn.
Hàn Kiêu cũng nhìn An Thúy, vẫn là ánh mắt thoạt nhìn vừa lãnh vừa tàn bạo, nữ nhân bình thường không cẩn thận nhìn vào đều đến sợ tới mức chân mềm, nhưng mà nữ nhân trước mắt hắn này không những không chút sợ hãi nào, mà còn dám đối diện với hắn.
Trương Lôi cũng nhìn qua, qua vài giây mới đột nhiên phản ứng lại, không đúng a, một tù nhân như cô, đến lượt cô chọn người sao? Đang muốn quay đầu mắng, liền thấy ánh An Thúy mắt thẳng lăng lăng mà đối diện với Hàn Kiêu, còn nói: “Xem ra là ngươi. Lớn lên nhưng thật ra còn hợp ý ta. Nếu là ngươi vô thê thất, ta gả cho ngươi cũng được. Nhưng ta Vân Châu tính tình hung hãn, hay ghen tuông, cho nên cuộc đời này của ngươi chỉ được cưới một mình ta, nếu ngươi dám tìm nữ nhân khác, thì cẩn thân ta đánh gãy chân của ngươi.”
Lời nói này của cô, rất phù hợp với ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Hàn Kiêu của cô, giống như là đang uy hiếp, như một hồ rượu mạnh lâu năm, nhìn vào đều khiến người ta cảm thấy choáng váng từng trận.
Toàn trường yên tĩnh. Tất cả mọi người trợn tròn mắt. Này…… Này mẹ nó là quý nữ sao? Bưu hãn như vậy?! Gan cũng quá lớn! Còn muốn đánh gãy chân đương gia của bọn họ! Ăn gan hùm mật gấu rồi sao!
Đuôi lông mày Hàn Kiêu động động, trong mắt hiện lên hứng thú nồng đậm, hoàn toàn bị nữ nhân bưu hãn này gợi lên lòng hiếu kỳ, hắn rất muốn biết cô lấy tự tin từ đâu ra mà nói những lời này.
Hắn đứng lên, vóc người lập tức cao to, lực áp bách phảng phất cũng lập tức lan tràn theo, làm người khác nhịn không được thở hốc vì kinh ngạc. Hắn rất cao, gần hai mét, một thân cơ bắp cổ đồng kia khiến người khác chỉ nhìn thôi là đã thấy sợ, nhịn không được nghĩ một quyền của hắn có thể đập nát đầu người hay không. Hắn đi từng bước một xuống bậc thang, đi tới chỗ An Thúy, tựa như một con báo đang tới chỗ con mồi, có một loại cảm giác cuồng dã.
An Thúy không những không sợ, ánh mắt còn nhìn thẳng vào hắn, thậm chí còn ngạo mạn mà nâng cằm, khiến người khác mạc danh dâng lên một loại cảm giác hưng phấn, sinh ra một loại cảm giác muốn chinh phục con ngựa hoang này. An Thúy thậm chí còn vươn tay với hắn, phảng phất muốn hắn nâng tay và quỳ bái cô.
Hàn Kiêu nhìn bàn tay kia của cô, nhìn mắt cô, khóe miệng cong lên, khiến hắn càng cuồng dã. Hắn làm lơ bàn tay kia, duỗi tay về phía eo, trực tiếp một tay khiêng An Thúy trên vai, hướng phòng ngủ đi đến.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, các fan vốn dĩ đã không ôm hứng thú gì với phó bản này, nhưng vẫn là bởi vì An Thúy mà tùy tiện xem:
【 Di? Vì sao đột nhiên cảm thấy kích thích chứ!! 】
【 Má ơi, hưng phấn quá đi! 】
【 Không giống với tưởng tượng của tôi a, dường như có chút thú vị rồi! 】
___________
20/09/2021.
⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄