Nàng không muốn thừa nhận, mình chỉ được cái miệng!
Mặc dù nàng mở miệng là đem nam nhân ngủ, rồi gì mà ăn hắn. Nhưng trong đáy lòng nàng vẫn có chút mơ hồ.
Thật ra Tô Đát Kỷ rất hiếu kì, cái vu sơn mây mưa này đến cùng là có tư vị gì. Vì cái gì mà nam nam nữ nữ thế gian đều trầm mê trong đó.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Dù sao nàng chưa từng nghe các tiền bối hồ ly nói, giao phối là chuyện tốt.
Thế là nàng nghĩ đến, cái thân thể này vốn dĩ không phải của mình, Thì Đình cũng là một người trong nhiệm vụ. Nhắm mắt, cắn răng một cái, liền muốn nhìn thử.
Chắc cũng giống người bình thường thôi nhỉ.
Nhưng mà... Tô Đát Kỷ không nghĩ tới, tiểu lão đệ của vị này lại nhân trung chi long*, siêu quần bạt tụy** như vậy a!
*Nhân trung chi long: rồng trong đám người, ý chỉ người tài giỏi hoặc có một điều gì đó đặc biệt vượt xa người thường.
**Siêu quần bạt tụy = siêu quần: Vượt lên trên người thường
Cái này mà cắn nát răng, đều không chịu nổi nha!
Sẽ bị đâm xấu mất!
〒▽〒
Tô Đát Kỷ sợ đau, muốn chạy trốn, dùng cả tay chân tránh đi động tác tấn công của Thì Đình, nghĩ đến ngày khác chiến đấu tiếp.
Nhưng đại tổng tài Thì lâm vào tình huống mất khống chế như thế, không những không buông tay, mà còn vừa hôn vừa sờ, đem hồ ly tinh tâm hoảng ý loạn trêu chọc ngược lại hoàn toàn!
Dù cho Thì Đình không có kinh nghiệm, nhưng đối với nam nhân mà nói, làm loại sự tình này, quả thực là bản năng! Editor: Miêu Bàn Tử
Ngay tại Tô Đát Kỷ mặt đỏ tim run, thở hồng hộc, mắt thấy sắp phải bị ăn sạch.
"Xì xì xì..."
Dưới háng Thì Đình đột nhiên phát ra âm thanh chấn động liên tiếp.
"ĐM!"
Tô Đát Kỷ hoa dung thất sắc*, trực tiếp văng tục đầy đầu,