Ngày 30/07/20xx, ngày đầu tiên bước vào ngôi trường Y. Xếp lớp....quen bạn mới và gặp một tên não treo ngược cành cây.
--Sáng thứ hai nọ--
"wee, nhanh lên trễ giờ chào cờ bây giờ..." hai đứa bạn gần nhà một cô gái
ngồi trên xe điện phóng như điên kéo tay cô ta đi trên chiếc xe đạp đã
mua được 1 năm, hai đứa kia ầm ĩ, ríu rít trên đường....
Vừa kịp tới cổng thì trống đã "tùng tùng" vào tiết chào cờ đầu tuần của cái tiết trời vô cùng oi bức khiến người ta khó chịu. Cô nàng xuống dắt xe
dảo hoạt đi tới nơi để xe dành cho học sinh mà lòng cư nhiên suy nghĩ về sự khác lạ, mới ngày nào cô còn đang vùi đầu ôn thi giữa trời trưa nắng gắt với tiếng ve nhộn nhịp mà bây giờ lại đứng trên sân của một ngồi
trường lạ lẫm.
Vụt một cái, "Á..."
Má nó, vào cổng là phải dắt bộ sao vẫn có đứa phóng xe như đứa nghiện thế
lại còn đụng phải người ta, phiền chết đi được. Hắn ta nghiêng khuôn mặt bị che bởi một lớp khẩu trang và chiếc mũ lưỡi trai đen liếc nhìn không quá 2s rồi tiếp tục đi như không xảy ra chuyện gì, 'ta hận, một lời xin lỗi không có!!' , cô mặt cau có nhìn tên hỗn đản đó.
--Giờ chào cờ đầu tiên--
Cô nàng tên Thư ngơ ngơ nháo ra sân đứng vào phía cuối hàng của lớp 10A8.
Cứ ngồi im thin thít nhưng đầu óc thì đang nghỉ ngơi ở một nơi nào đó xa xôi. Cư nhiên nhà trường nói làm Anh Thư giật bắn :
-" Nhà trường nhắc lại lần nữa, đầu tháng 9 chúng ta sẽ khai giảng, trong
khoảng tháng 8 này chúng ta sẽ học hè vào mỗi buổi sáng và nghỉ buổi
chiều...sau đây mời thầy X lên có một vài lời đối với các bạn học sinh
lớp 10..."
Trường học mà, thực rất chán vì học mỗi ngày nhưng học sinh thì đâu biết rằng cấp ba chính là thanh xuân đẹp nhất đời học sinh.
Anh Thư, cô nàng này cực kì thích đọc truyện loại nào cũng chơi từ phim
ngôn tình đến tiểu thuyết, đọc truyện tranh và cũng thích đam mỹ...cả
những bộ có H, nhỏ là một 'sắc nữ ngầm' ăn tạp...đặc biệt nàng ta lại
còn là dân vẽ nghiệp dư...
Vừa mới xếp lớp, Anh Thư ngồi ngay đầu bàn một, mà ở trường này hầu hết các lớp sẽ xếp bàn thành hai dãy, cứ hai bàn xếp lại thành một và bốn người ngồi. Có thể nói đây không phải chỗ ngồi lí tưởng.
- Chào bạn!! -Bỗng một cô gái ngồi bên mở lời.
- Ch...Chào! -Thư giật mình đáp lại lời chào một cách thô cứng.
- Mình tên Vân Anh, bạn tên gì?
- Cứ gọi mình là Anh Thư, haha!! -cô cười gượng gạo đáp.
Tự nhiên lại có người bắt chuyện làm Thư là vui quá, xúc động quá nên xấu
hổ chứ không phải không thích nói chuyện. Và cũng không hiểu sao họ lại
thân dần, nói chuyện bớt gượng gạo hơn. Bỗng Vân Anh lấy trong cặp ra
một cuốn sổ đen viết viết rồi chỉ Thư 'Viết vào đây để trò chuyện'.
Thật sáng tạo nha. Cuộc trò chuyện suốt buổi không gây ra tiếng động giữa
các cô gái. Nhưng lắm lúc lại có tiếng khúc khích trong câu chuyện trên
giấy của họ.
Giờ giải lao giữa tiết 1, Thư ngang nhiên lôi giấy ra vẽ theo thói quen. Tự nhiên có bạn đi ngang qua đụng phải xô hết sách lẫn giấy vẽ của Thư
xuống làm cô chưa kịp chở tay.
- Xin lỗi! - cậu bạn đó nhặt đồ lên cho Thư đến khi thấy bức vẽ thì ngừng lại ngẩng đầu lên đúng lúc Thư đang nhặt cục tẩy.
Mặt sát nhau có thể khiến đối phương cảm nhận rõ hơi thở của nhau, ánh mắt
bất ngờ của nàng, sự bí ẩn trong ánh mắt của chàng. Cô bình tĩnh rút lại bức tranh của mình nói : "Là tên hỗn đản cậu, không ngờ lại là cùng
lớp, sáng nay đụng phải tôi giờ lại đụng đồ của tôi, mắt cậu để làm cảnh à!! " cô nói một hơi thật dài mà thở hổn hển. Tên này nếu mình không
nhầm thì hắn là Hạ Thiên, chính hắn...
Hắn đứng dậy đặt đồ lên bàn cô nhếch mép :
- Là cậu à, thảo nào thấy quen quen, sáng nay là do cậu đi giữa đường thôi có phải tôi cố tình đâu.
Tên này còn lí sự cùn.
- Quy định vào đến cổng là phải dắt bộ cậu sai cậu còn chối, đồ kiêu căng não bằng quả nho. Mắt hết để làm cảnh thì não lại để trang trí.
Thư 'kích tướng' thành công.
- Cậu nói ai là não trang trí... - Tên kia bị bà dì này chọc tức ói máu. Lại có đứa dám bảo hắn não để trang trí, thật tức mà.
Giờ hắn và cô mới để ý, hai người đang làm cả lớp chú ý liền xấu hổ quay
đi, tên kia đang định ra ngoài thì trống đánh vào lớp. Cãi nhau với một
đứa con trai làm tốn bao nhiêu calo của cô. Cô nghiến răng nghiến lợi
nhìn trên bàn vì bức tranh của cô sau vụ cãi nhau đã bay hơi. Tên khốn
nào đã lấy vậy, tức thật. Còn ai đó ngồi phía cuối lớp miệng cười cười
đầy dã tâm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT