Từ trên trực thăng, dưới sự giúp đỡ của Hoa Tịnh Y, Selena an toàn bước xuống. Bộ sườn xám đỏ rực như mẫu đơn hôm qua đã được thay bằng chiếc váy liền màu trắng dài qua đầu gối. Giày cao gót cũng đổi thành giày bệt đơn giản. Tóc búi cao giờ đã được xoã ra cực kì trang nhã.
Nguyên tắc của Selena rất đơn giản. Bên ngoài có chanh xả lồng lộn bao nhiêu không cần biết, về nhà thì luôn luôn là con gái ngoan của bố mẹ.
Theo sau Selena, Tư Đồ Lăng Tuyết cũng đi xuống. Dẫn cô ấy đến trước bố mẹ, Selena chủ động giới thiệu: "Bố mẹ, đây là Tư Đồ Lăng Tuyết."
Daniel Nguyễn hơi liếc qua cô gái trẻ, lại nhìn ái nữ nhà mình: "Đưa Tư Đồ tiểu thư đây hẳn là con vẫn có kế hoạch riêng. Selena, dù gì bố cũng phải nhắc nhở con, mẹ con đang mang thai. Là song thai."
"Bố yên tâm." Selena rất chắc chắn: "Mọi việc con đã lo liệu ổn thoả. Tất cả đều nằm trong kế hoạch của con."
Daniel Nguyễn bất ngờ nhìn sang phía mấy đứa con nuôi, vẻ mặt không hài lòng: "Lần nào cũng thế. Tại sao chúng mày cứ đến là cái sân golf của ông lại thành đống hỗn độn thế hả?"
Mấy người đàn ông lớn bằng đầu bằng cổ nhưng vì ngày trước bị dạy dỗ rất nghiêm khắc bởi người bố nuôi này. Cho nên khi nghe chất giọng nghiêm nghị của Daniel Nguyễn, cả đám đều giật mình thon thót.
Selena lắc đầu buồn cười. Bố vẫn luôn coi bọn họ như mấy đứa trẻ vậy. Cô tiến đến lấy lòng ông bố khó tính nhà mình: "Aiya, bố à, ngày mai con gọi người đến sửa sang lại là được chứ gì. Mấy anh lâu ngày mới đến đây chơi. Bố đừng tức giận với các anh nữa, nha!"
Daniel Nguyễn không vui. Con gái đã cầu xin thì hắn còn có thể nói gì. Chỉ có thể nói là...
"Được rồi. Chuyện này sẽ không có lần sau đâu. Nhớ chưa?" Daniel Nguyễn bất lực lắc đầu. Hắn một đời oanh liệt, ngay cả mụ vợ sư tử hắn cũng chưa thua, lại thua trên tay hai cô con gái. Đúng là tạo nghiệt!
Liếc qua đám nghĩa tử trời đánh, lại nhìn con gái yêu, Daniel Nguyễn nhàn nhạt nói: "Selena, con đi lên thư phòng nói chuyện với bố. Còn mấy thằng khỉ kia, vào phòng khách ngồi chơi với mẹ đi."
...
Trong thư phòng, hơi nóng từ vòi của chiếc ấm Tử Sa phả ra nghi ngút. Selena nhấc ấm ra khỏi khay trà, rót vào hai chiếc chén nhỏ.
Daniel Nguyễn cầm chén lên nhấp một ngụm trà, thuận miệng hỏi: "Selena, trà này con lấy ở đâu vậy?"
Selena vân vê miệng chén trà trên tay, khẽ cười: "Trà Long Tỉnh này là con nhờ Tuyết Anh mua hộ. Đây là trà chính gốc Long Tỉnh Tây Hồ. Sao nào? Bố uống có vừa miệng không?"
Daniel Nguyễn gật gù cảm thán: "Đúng là trà ngon. Lần sau bảo Tuyết Anh lấy nhiều một chút."
"Vâng."
Daniel Nguyễn nhấp thêm một ngụm trà nữa rồi đặt chén xuống. Hắn dựa lưng vào ghế sofa, tay gõ nhịp nhịp lên thành ghế: "Bố nghe Ebisu nói, con định dẫn sát thủ tới đây?"
"Đúng ạ." Selena khoanh tay trước ngực, cũng dựa vào ghế: "Tên gián điệp của Tư Đồ Lăng Tuyết đã lật lọng. Sát thủ bây giờ được phái đi, chả mấy chốc tên gián điệp kia sẽ hỏi Tư Đồ Lăng Tuyết vị trí của cô ấy. Đến lúc đó, chỉ cần dẫn dụ sát thủ vào Nguyễn gia. Con sẽ có cách để khiến Tư Đồ Nhân Nghĩa tin rằng việc ám sát đã thành công."
"Nhưng Selena, Tư Đồ Nhân Nghĩa kia cũng chẳng phải đồ ngu đâu con." Hai bàn tay Daniel Nguyễn đan vào nhau. Hắn nhắc nhở con gái: "Tư Đồ Nhân Nghĩa sẽ không dám động tay chân đến chúng ta. Nhưng nếu chúng ta cứ ở trong Nguyễn gia, hắn cũng không thể để sát thủ xông vào xử lí Tư Đồ Lăng Tuyết."
Selena dùng ngón tay lướt nhẹ qua cánh môi, khuôn mặt điềm nhiên: "Cho nên con cần bố và mẹ thuận nước đẩy thuyền."
"Có ý gì?" Daniel Nguyễn hứng thú nhìn con gái. Nha đầu này lại định bày trò gì đây?
"Hừmmm, con muốn hai người thu xếp đi Hawaii một chuyến. Dù sao cũng đang mùa hè, rất thích hợp để đi du lịch." Selena nhấp một ngụm trà: "Mẹ tính ra cũng đã mang thai hơn ba tháng. Thời điểm này chỉ cần chú ý một chút là được."
"Vậy còn con?" Daniel Nguyễn nhướn mày hỏi.
"Con?" Selena chỉ vào mình. Cô bật cười: "Để xem nào. Sát thủ chắc chắn sẽ canh chừng ở bên ngoài, thừa cơ ra tay. Do vậy, hôm đó con sẽ dẫn các anh ra ngoài ăn đồ nướng."
"Có chắc chắn là sẽ về kịp không?" Daniel Nguyễn trầm tư nhìn con gái. Nếu mà không về kịp, tính mạng của Tư Đồ Lăng Tuyết có thể sẽ gặp nguy hiểm. Đến lúc đó, còn không biết sẽ ăn nói thế nào với Tư Đồ gia tộc đâu.
"Yên tâm đi. Con sẽ để Tịnh Y, Như Ý và Nhạc Nhan ở nhà. Với lại, Tư Đồ Lăng Tuyết kia cũng không vừa đâu. Con chẳng rảnh đến mức đưa một con gà què lên làm gia chủ của một đại gia tộc." Selena đặt chén trà lên mặt bàn bằng kính.
Cô nhếch môi cười lạnh lùng. Nhưng mà để kế hoạch này được thành công mĩ mãn thì cô cần phải đến gặp một kẻ nữa. Sự tin tưởng của kẻ này là yếu tố then chốt quyết định.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT