Gia Di trở về thân phận Blue Rose ra trận. Trên chiếc BMW đen truyền bóng loáng, cô ngồi ghế sau im lặng đến dường như không có sự hiện diện. Lái xe phải nhìn vào kính chiếu hậu nhiều lần mới khẳng định phía sau có người ngồi. Trời chuyển từ hoàng hôn sang chập tối, ban đêm nhiệt độ như đột ngột giảm xuống. Hàn khí toả ra từ cô không khác gì Tuấn Thần. Lúc cô điều động người Tiêu Gia họ đều kinh ngạc. Khí chất cao cao tại thượng không khác một nữ vương làm cho bọn họ không dám phi lễ. Tất nhiên đã nghe qua người này là Blue Rose trong truyền thuyết được Lão đại đích thân khảo nghiệm, họ không muốn phục cũng phải phục. Chỉ là chưa quen với cách hành sự của vị Kim bài sát thủ này...

Dưới cái mặt nạ lộ một nửa, Gia Di sắc mặt lạnh như tản băng ngàn năm. Tâm tư của cô hiện tại là giúp Tuấn Thần lo liệu việc ở đây. Thay anh ra trận giành lại đồ dù anh có cho phép hay không. Cô ở bên anh không phải chỉ để làm gánh nặng của anh mà là trợ giúp anh...

" Nhanh một chút." Cô lạnh lùng nhắc nhở lái xe.

" Vâng, thưa tiểu thư!" Anh ta không biết nên xưng hô như thế nào cho đúng, chỉ đành gọi là tiểu thư.

Chiếc xe chở Gia Di tăng tốc dẫn đầu, theo sau là bốn chiếc BMW khác cũng nhanh chóng đuổi theo trên con đường đầy xe cộ.

Tại bến cảng...

" Lần này Tiêu Lão đại kia...nhóc con đó tiêu tiêu thật rồi. Ha ha ha..."

" Lão đại, chuyện này còn phải nói?! Chúng ta đã chuẩn bị lễ vật lớn như vậy mà..."

" Con gấu đó chưa làm gì được thằng oắt đó đâu. Ha ha ha, mấu chốt là ở phương tiện đi lại..."

" Lão đại chơi ác thật."

" Thằng oắt đó dám phế em ta, cho hắn chết không toàn thây là quá nhẹ rồi. "

" Lão đại thật sự tin rằng hắn sẽ chết không toàn thây?"

" Chú em, đang chọc tức ta đó hả?! Xe hắn không còn thì đi trực thăng, mà trực thăng đã bị lão hồ ly Thạch Đinh giở trò. Khi trực thăng đến đó sẽ bị một loại từ trường nhiễu loạn. Khẳng định thằng oắt họ Tiêu lên trực thăng không bao lâu sẽ bị rơi mà mất mạng. Ha ha ha, đến lúc đó sẽ chẳng còn mảnh xương."

Hai người này đây không ai khác là Nhị Báo và thuộc hạ thân cận. Hắn khoái chí, thuộc hạ của hắn cũng vậy. Hắn đã hạ được ai chứ? Là Tiêu lão đại trong truyền thuyết. Hai người bọn họ kẻ tung người hứng, ta nói ngươi đáp chỉ toàn ba hoa kế sách hay mới khử được Tiêu Lão đại. Tiêu lão đại không còn thì Tiêu Gia mới phất lên cũng sắp bị san phẳng...

Bến cảng này chất đầy khoang chứa. Bọn người Khôi đang chuyển số hàng từ một toa ra bên ngoài. Hàng này khỏi nói cũng biết là của Tiêu Gia...

Chúng chuyển hàng ra cho cuộc giao dịch. Nhưng hoàn toàn không biết, bên giao dịch sẽ không bao giờ đến. Quả thật trước cơn bão lớn lúc nào cũng có một khoảng bình yên. Cứ cho chúng đắt ý thêm nữa đi...

Đúng 18 giờ 30, năm chiếc BMW đến đúng địa điểm. Nhị Báo đeo trên mặt một nụ cười tươi rói đến chào đón. Nhưng khi nhìn thấy kí hiệu đại diện của Tiêu Gia thì mặt hắn méo xẹo. Nhị Báo bị doạ đến lùi nhanh về sau mấy bước, hắn phất tay ra lệnh thuộc hạ bao vây năm chiếc xe. Đến hắn cũng tự mình đem súng ra thủ trước mặt. Loáng thoáng có vài giọt mồ hôi lăn trên thái dương của hắn. Nổi sợ hãi của hắn hiện tại mang tên " Tiêu Lão Đại "...

Người trong bốn chiếc BMW đồng loạt rút súng ra khỏi xe. Tình hình trước mắt là phong cách hành sự của Tiêu Lão Đại, lấy ít địch nhiều, lấy mạnh địch yếu. Sức chiến đấu của người Tiêu Gia trong giới hắc đạo đều rõ như ban ngày...

Số người của Nhị Báo nhìn chung có thể áp chế người của Tiêu Gia về số lượng mà thôi. Còn về chất lượng thì hắn tự thân biết, thuộc hạ của hắn không thể nào so với người Tiêu Gia...

" Tiêu Gia các người muốn gây sự sao? Có biết quỷ tắc làm ăn không vậy." Nhị Báo lấy can đảm mà nói.

"..." Gia Di vẫn im lặng trong xe, mà Nhị Báo cũng không thể nhìn được người trong xe là người nào.

" Tiêu Lão Đại là người không biết quy tắc vậy sao?" Không ai trả lời hắn trở nên tự đắt.

"..." Cô vẫn im lặng, chờ hắn nói đến trọng điểm.

" Mà tôi nói này... Là do con gấu trong Rừng Đen quá kém cỏi hay tại Tiêu Lão Đại đây mạng lớn? Sao vậy? Chắc hẳn ngài đây bị thương khắp mình rồi nên mới không ra ngoài?" Hắn lấy giọng mỉa mai.

"..." Bên trong xe đã dày đặc sát khí. Lái xe cảm nhận như không thể thở nổi, không rét mà rung lên liên hồi.

" Ha ha ha, Tiêu Lão Đại không dám ra ngoài vì sao nhỉ? Mặt không còn hình dạng hay chân đã bị phế?" Nhị Báo không biết điều tiếp tục chế giễu.

"..."

Người của Tiêu Gia nghe hắn ta nói nhiều như vậy mà tức đến xanh mặt, âm thầm liếc mắt với nhau rồi nhìn về chiếc BMW có Gia Di ngồi. Họ thật không hiểu tại sao cô còn chưa có động tĩnh gì cả. Nhưng có tức đến mấy họ vẫn lựa chọn chờ lệnh, tay cũng bất giác nắm chặt súng hơn và lên nòng sẵn sàng nổ súng bất kì lúc nào...

_____________________________

Mọi người đoán được sắp tới là gì hông? Mình thì đoán được rồi đó😆😆. Yêu thích thì bình chọn ạ. Cảm ơn đã ủng hộ mình trong thời gian dài như thế. Yêu mọi người quá đi😘😘😘😘😘😘...

Hóng chap sau a~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play