Nàng hận nhất chính là người khác vũ nhục nàng không còn trong trắng!
Mặc dù nàng và Liễu Ngọc Trần thật sự đã yêu nhau nhiều năm, nhưng bọn họ cũng không có phát sinh quan hệ gì, vì sao những người này nhiều lần nhục nhã một nữ tử yếu đuối như nàng đến vậy?
“Ngọc Thần…” Đàm Song Song cắn môi, nước mắt lập lòe trong mắt.
Trái tim Liễu Ngọc Thần đau xót, không quan tâm đây là nơi nào, cắn răng thề, nói: “Song Nhi, ta nhất định sẽ cưới muội làm vợ, cho muội một danh phận.”
Hắn sẽ không cho phép người khác lấy thanh danh của Song Nhi ra làm chuyện để nói! Cửa ra vào của Đệ Nhất Lâu, bỗng nhiên truyền đến một trận xôn xao.
Liễu Ngọc Thần cũng không khỏi nhíu mày, ngước mắt nhìn về hướng cửa ra vào…
Chớp mắt một cái, tròng mắt của hắn đột nhiên co lại, ánh mắt của hắn lóe lên trong mắt đầy sự ngạc nhiên, mang theo một chút ngỡ ngàng.
Chỗ cửa ra vào, một vị thiếu nữ đang đứng.
Nói như thế nào nhỉ? Thiếu nữ này hơi béo một chút, cũng có thể dùng từ quá mức đẫy đà để hình dung, nhưng mắt mặt ngọc mày ngài, da trắng như ngọc, dáng vẻ ngược lại chọc tim người ta ngứa ngáy.
Khuyết điểm duy nhất, chính là… Dáng người có chút béo.
Ừ, chỉ là có chút mà thôi…
Dù sao, người to béo mập mạp giống Phong Như Khuynh rất ít, nếu như dáng người cô nương này có thể tinh tế một chút, thịt trên mặt có thể ít đi một chút, dĩ nhiên là một mỹ nhân tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành.
Không biết tại sao, Liễu Ngọc Thần cảm thấy thiếu nữ này có chút quen mắt, tựa như đã gặp qua ở chỗ nào rồi, nhưng lại nghĩ không ra…
“Ngọc Thần!” Đàm Song Song nhìn thấy trong mắt Liễu Ngọc Thần chợt lóe qua một tia kinh diễm, trong lòng không khỏi luống cuống một chút, vội vàng lôi kéo ống tay áo của hắn.
Hiện tại nàng đã mất đi chỗ dựa là Đàm gia, Liễu Ngọc Thần đã trở thành chỗ dựa duy nhất của nàng, nàng không thể để bất kỳ con hồ ly tinh nào quyến rũ hắn đi!
Cô nương kia tuy rằng không gầy như nàng, nhưng mà… Ngũ quan của nàng ấy lại rất là xinh đẹp minh diễm, khiến cho nàng cảm giác ảm đảm thất sắc, hơn nữa, lấy hình thể hiện tại của nàng, đã có thể làm Ngọc Thần sinh ra cảm giác kinh diễm, nếu như tinh tế giống như nàng thì sao?
Ánh mắt của Ngọc Thần, sẽ còn ở trên người của nàng sao?
Lần đầu tiên Đàm Song Song có cảm giác nguy cơ.
Lúc trước cho dù đối mặt với Phong Như Khuynh, nàng cũng chưa bao giờ có cảm giác nguy hiểm như bây giờ, chỉ vì Phong Như Khuynh quá béo, béo giống như là một đống thịt mỡ, cho dù ai nhìn vào cũng không có cảm giác đói bụng, nhưng thiếu nữ trước mắt, rõ ràng là Phong Như Khuynh mập mạp kia không thể đánh đồng được.
Nàng không thể không dâng lên lòng cảnh giác!
“Đó là tiểu thư nhà ai? Sao ta chưa bao giờ gặp qua?” Liễu Ngọc Thần khẽ cau mày, nhìn thiếu nữ mắt ngọc mày ngài, đáy mắt ngược lại hiện lên một tia sáng.
Nếu là trước kia, giảm béo là một chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng mà trong một tháng này, Đệ Nhất Lâu cho ra một món dược thiện, có thể giảm bớt cân nặng, nếu nàng tinh tế thon thả như Đàm Song Song, tất nhiên so với Đàm Song Song càng đẹp hơn.
Hơn nữa, nếu như Đàm Song Song không thon thả như hiện tại, lấy dung mạo hiện tại của nàng ấy, cũng đủ khiến người khác không thể quên rồi…
“Công chúa, ngài đi nhanh như vậy làm gì? Chậm lại, đợi thần và Lưu Ly với ạ!”
Đúng lúc này, một giọng nói oán trách từ thiếu nữ phía sau truyền đến.
Chốc lát, mọi người đã thấy hai nha hoàn ăn mặc như tiểu nha đầu bước nhanh đi theo thiếu nữ, đi vào đại sảnh bên trong Đệ Nhất Lâu.
Vốn Thanh Linh đang định tiếp tục nói cái gì đó, nhưng khi nàng tiến vào đại sảnh, liền phát hiện tất cả ánh mắt đều tập trung trên người nàng và Lưu Ly, tức khắc khiến cho nàng hoảng sợ, yếu đuối lui về phía sau mấy bước.
“Công chúa, này… Là chuyện gì vậy?”
Vì sao mọi người đều dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng? Là do nàng nói sai cái gì sao?
ps: Trước kia Phong Như Khuynh to béo mập mạp, hiện tại nàng chỉ hơi béo hơi mập, khoảng cách tinh tế thon thả, cũng chỉ còn một bước ha ha, từ từ sẽ tới.
Vì chúc mừng nữ chủ đã giảm béo thành công, tuần mới đã đến đừng quên đề cử phiếu nha.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT