Tống Nhiên đương nhiên sẽ không thật sự trách cứ Diệp Khiêm, cô tự nhiên biết rõ Diệp Khiêm đã sớm an bài hết rồi, biết rõ cho dù Diệp Khiêm không ra tay, thì cũng sẽ có người giúp cô.

Nếu như chỉ vì chuyện như vậy liền tức giận, thì Tống Nhiên đã sớm bị Diệp Khiêm làm cho tức chết rồi.

Huống hồ, Diệp Khiêm đã chính thức tiếp nhận cô, chuyện này khiến cho cô vui vẻ không thôi rồi, chờ nhiều năm như vậy, rốt cục xem như tu thành chính quả.

Diệp Khiêm hắc hắc cười cười, nói: "Nhìn xem chị nói kìa, em mà là loại người này sao? Tình yêu em dành cho chị có Nhật Nguyệt chứng giám a, trung thành như một."

Trợn nhìn Diệp Khiêm, Tống Nhiên xem thường "Cắt" một tiếng.

Diệp Khiêm ha ha cười cười, sau đó dừng một chút, nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nói: "Thiên hòe, chuyện hôm nay tao phải cám ơn mày rồi, nếu như không có lời nói của mày, thì chỉ sợ hôm nay cũng sẽ không có hiệu quả như vậy.

Mày làm sao biết rõ kế hoạch của Trung Trạch Khánh Tử, nghĩ như thế nào mà đi cứu người gia tộc Phục Bộ?"

"Cũng không có gì.

Từ lần trước sau khi nghe mày nhắc tới Trung Trạch Khánh Tử, tao đối với cô ấy có chỗ hoài nghi, cho nên tao đã phái người theo dõi điều tra cô ấy.

Tuy không có thu hoạch gì, nhưng vẫn không dám có chút lười biếng.

Vì phòng ngừa vạn nhất, cho nên cũng phân biệt theo dõi gia tộc Bách Địa, gia tộc Phục Bộ cùng gia tộc Đằng Lâm, chỉ là không có nghĩ đến, cô gái này vậy mà cùng người của quân đội cấu kết cùng một chỗ." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

"Vẫn là mày chu đáo, nếu như không có lời noi của mày, thì chỉ sợ hôm nay sẽ có kết cục hoàn toàn khác.

Một khi gia tộc Ninja Y Hạ bị tiêu diệt, chuyện này đối với chúng ta sẽ rất bất lợi.

Hôm nay xem như công đức viên mãn rồi, Phục Bộ Thiên Tầm đã trở thành người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ, chúng ta tạm thời cũng có thể cùng gia tộc Ninja Y Hạ hóa giải mâu thuẫn, ít nhất có thể để cho ông ấy giúp chúng ta kiềm chế một bộ phận lực lượng của Hắc Long hội, chuyện này đối với chúng ta rất có lợi a." Diệp Khiêm chậm rãi nói, "Tin tưởng sau khi trải qua chuyện này, những người Đảng Dân Chủ (JDP) kia có lẽ sẽ rất oán hận Hắc Long hội a? Nhất định bọn họ sẽ đối với Hắc Long hội áp dụng biện pháp chèn ép, chuyện này cũng có thể xem là bọn họ đã chiếu cố chúng ta rất nhiều a."

"Chuyện này cũng không có lạc quan như vậy.

Vừa mới rồi lúc Bách Địa Đoàn Tàng cùng người Đảng Dân Chủ (JDP) đối thoại, tôi đã nghe được nhất thanh nhị sở, người Đảng Dân Chủ (JDP) muốn bắt anh giao cho Hắc Long hội để đổi lấy thời gian tạm thời hoà giải.

Hiện tại cho dù người Đảng Dân Chủ (JDP) bởi vì chuyện của gia tộc Ninja Y Hạ sẽ đối với Hắc Long hội có hận ý rất lớn, bất quá, loại chính khách giống như bọn họ, trong ánh mắt bọn họ chỉ có lợi ích mà thôi, nói không chừng bọn họ vẫn sẽ vì lợi ích của chính đảng mình, bắt anh làm giao dịch, chúng ta không thể không đề phòng a." Lâm Phong chậm rãi nói.

"Đúng vậy.

Đối với bọn họ mà nói, chúng ta thủy chung vẫn là người ngoại, không quản bọn họ có quan điểm chính trị khác nhau thế nào, thế nhưng mà khi đối mặt đại nghĩa dân tộc, bọn họ vẫn sẽ vứt bỏ thành kiến, nhất trí đối ngoại.

Huống hồ, bây giờ còn có một cái quân bộ nhúng tay vào chuyện này, khiến cho chuyện này càng ngày càng trở nên phức tạp.

Tuy tình thế bây giờ, nhìn bên ngoài thì thấy có lợi đối với chúng ta, nhưng bên trong lại tràn đầy nguy cơ, tôi cảm thấy chúng ta có lẽ nên thêm một mồi lửa, đem ngọn lửa này đốt cháy càng lớn càng tốt, khiến cho bọn họ tạm thời không rảnh để mà chú ý tới chúng ta." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

"Thiên Hòe, từ trước đến nay mày là người có rất nhiều mưu kế, mày có đề nghị gì không tốt?" Diệp Khiêm hỏi.

Đối với cách làm người của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, từ trước đến nay Diệp Khiêm vẫn luôn kính nể hắn, một người có thể ở trong thời gian ngắn ngủn, thành lập một tổ chức không kém những tổ chức khác, đây cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.

Diệp Khiêm có thể nói là hưởng lợi từ người khác, dựa trên tài nguyên có sẵn tiến hành phát triển, chuyện này so với việc dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng thì đơn giản hơn rất nhiều.

Huống hồ, cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ở chung lâu như vậy, Diệp Khiêm là hiểu rõ hắn là người mưu tính sâu xa.

Nếu như nói trí tuệ của Diệp Khiêm là xảo trá tai quái, không theo lẽ thường, thì trí tuệ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là đại trí tuệ, mỗi một kế hoạch đều có được cái nhìn toàn cục.

"Kỳ thật nói khó không khó, nói dễ cũng không dễ." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi nói, "Muốn cho tam phương này không có thời gian rảnh bận tâm tới chúng ta, thì biện pháp duy nhất là để cho tam phương này lâm vào một loại khốn cảnh, hoặc là nói, để cho bọn họ đem toàn bộ tinh lực vùi đầu vào trong những chuyện khác.

Như vậy, bọn họ sẽ xem nhẹ sự hiện hữu của chúng ta, toàn tâm đi ứng phó chuyện khác rồi.

Bây giờ là thời gian tổng tuyển cử Nhật Bản sắp diễn ra, tin tưởng tam phương đều liều mạng muốn nịnh nọt dân chúng, cho nên, chúng ta có thể ra tay từ phương diện này."

"Anh Bạch, anh có thể nói kỹ càng một chút hay khong? Muốn để cho ba thế lực đối địch này, đem toàn bộ tinh lực vùi đầu vào trong một việc, thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng a.

Hơn nữa, là chuyện gì có thể khiến cho bọn họ phải chú ý như vậy?" Lông mày của Lâm Phong có chút nhíu lại, mặc dù hắn biết đề nghị của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rất tốt, thế nhưng mà, muốn áp dụng thì lại rất khó khăn.

Diệp Khiêm thì lại cười nhạt một tiếng, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã đưa ra đề nghị như vậy, chắc là đã tính trước kỹ càng.

Nếu như không phải, thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tuyệt đối sẽ không đưa ra đề nghị như vậy.

Nói cho cùng, vẫn là Diệp Khiêm hiểu rõ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhất, cũng giống nhứ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hiểu rõ Diệp Khiêm nhất.

Hai người bọn họ phối hợp, có đôi khi không cần ngôn ngữ trao đổi, mà vẫn có thể phối hợp phi thường ăn ý.

Khóe miệng của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hiện lên một nụ cười âm lãnh.

Nhìn thấy nụ cười này, Lâm Phong không khỏi rùng mình một cái, ẩn ẩn cảm thấy kế hoạch của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhất định là phi thường tàn khốc.

Sự thật, cũng đúng là như thế.

Lúc Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đem kế hoạch của mình nói ra, tất cả mọi người đều giật nảy mình.

Toàn thân của Tống Nhiên cũng run rẩy một cái, đối với gã nam nhân lãnh khốc này cô cảm thấy có chút sợ hãi trong lòng, nếu như làm đối thủ cùng người như vậy, thì thật sự là quá kinh khủng.

Trong nội tâm của Diệp Khiêm có lẽ sẽ còn cân nhắc đến một ít người vô tội, cân nhắc đến một ít đại nghĩa.

Thế nhưng mà, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại không cân nhắc những chuyện này, đối với hắn mà nói, chỉ có tổ chức của hắn, bằng hữu của hắn, những người còn lại chết hay sống căn bản không quan hệ tới hắn, hắn cũng sẽ không có chút nào cân nhắc.

Trầm mặc một lát, Diệp Khiêm nói: "Thiên Hòe, như vậy có phải có chút quá mức hay không? Tao cảm thấy có chút..."

"Người làm đại sự không nên câu nệ tiểu tiết, huống chi, bọn họ cũng không phải người tốt lành gì, giết sạch toàn bộ cũng không phải là chuyện gì." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Nếu như mày không đành lòng ra tay thì cứ giao cho tao đi làm tốt rồi.

Mày cứ tiếp tục làm người tốt của mày đi, để tao làm người xấu là được rồi."

"Không phải, tao không phải có ý tứ này." Diệp Khiêm nói, "Tao biết rõ mày đây cũng là vì đại cục mà suy nghĩ." Sau đó quay đầu nhìn Lâm Phong, nói: "Anh Lâm, anh thấy thế nào?"

Trầm ngâm một lát, Lâm Phong nói: "Chuyện này vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, nó hoàn toàn có thể nhanh chóng đem ánh mắt của tam phường từ trên người chúng ta chuyển dời đi.

Huống hồ, tập đoàn Hạo Thiên cũng hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội lần này nhanh chóng mở rộng lực ảnh hưởng của mình tại Nhật Bản, đợi đến lúc giải quyết xong chuyện này, thì coi như tam phương muốn động chúng ta, cũng không thể không cân nhắc đến hậu quả a."

Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Được rồi, vậy cứ quyết định như vậy.

Bất quá, chuyện này cần huy động rất nhiều người, chỉ sợ cũng sẽ hi sinh rất nhiều a, tôi sẽ liên hệ những người khác, để cho bọn họ cũng phái một ít người tới giúp chúng ta một chút.

Huống hồ, người của chúng ta hành động sẽ có chút ít bó tay bó chân, dù sao hiện tại người của chúng ta đều bị tam phương nhìn chằm chằm, cũng không tiện ra tay a."

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: "Bên Đông Kinh này sẽ do người của tao ra tay, Nanh Sói tốt nhất không nên cử động, ánh mắt của tất cả thế lực bên này đều đang nhìn chằm chằm vào Nanh Sói, nếu như mày để cho thành viên Nanh Sói ra tay thì khiến cho bọn họ chú ý, đến lúc đó mọi chuyện sẽ đổ sông đổ biển."

Lời nói tuy là nói như thế, nhưng Diệp Khiêm lại hiểu rõ, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đây là đang muốn bảo tồn thế lực Nanh Sói.

Hành động lần này cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy, nhất định sẽ có rất nhiều người hi sinh, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rõ ràng là đang bảo hộ Nanh Sói.

Chỉ là, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không rõ nói, Diệp Khiêm cũng không nên nói ra.

Hắn đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hết sức rõ ràng, nếu Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã quyết định, thì cho dù hắn có phản đối thế nào thì cũng không làm nên chuyện gì.

Giống như chuyện lần trước, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe một mình đi tìm Thanh Phong, trao đổi kế hoạch.

Kỳ thật, Diệp Khiêm sau đó cũng đã biết, chỉ là chuyện đã xảy ra rồi, Diệp Khiêm cũng không có cách nào đi trách cứ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Thanh Phong, duy nhất có thể làm cũng chỉ có đối với huynh đệ chết đi cho đền bù tổn thất thích hợp.

Chuyện này đã quyết định xuống, mọi người cũng đều nhất trí bỏ phiếu thông qua, vậy cũng không cần phải thảo luận lại làm gì nữa.

Về phần chi tiết, đợi đến lúc trở về lại cẩn thận thương nghị thỏa đáng, sau đó mới có thể chính thức áp dụng.

Về phần Diệp Khiêm, còn có rất nhiều việc cần hắn hoàn thành, hắn còn phải chịu trách nhiệm liên hệ những tổ chức khác tới đây hỗ trợ.

Đây chính là một lần hành động cỡ lớn, nếu đã quyết định, thì Diệp Khiêm cũng không thể có nửa phần lười biếng.

Lúc trên đường về, Diệp Khiêm thả Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Lâm Phong xuống xe, sau đó cùng Tống Nhiên lái ô-tô hướng một quán ăn chạy tới.

Tuy hắn đến Nhật Bản cũng được một thời gian ngắn rồi, nhưng Diệp Khiêm lại còn không có hảo hảo cùng Tống Nhiên gặp mặt.

Ngẫm lại, Diệp Khiêm đối với Tống Nhiên thật sự rất áy náy, mặc dù hắn đã nói là tiếp nhận cô, tuy nhiên chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, có rất ít cơ hội ở cùng với nhau một chỗ.

Hiện tại, đại cục tạm thời ổn định lại rồi, Diệp Khiêm cũng nên hồi báo Tống Nhiên một chút, cùng cô hảo hảo gặp mặt, nói chuyện tâm tình, miễn cho lạnh nhạt cô.

Sau khi xe đến trước cửa ra vào một nhà hàng Nhật Bản Diệp Khiêm liền ngừng xe lại.

Tống Nhiên hướng ngoài cửa sổ nhìn nhìn, nói: "Nghĩ như thế nào lại mời chị ăn cơm? Hơn nữa còn chọn quán ăn Nhật Bản, em không phải rất chán ghét món ăn Nhật Bản sao?"

Diệp Khiêm hắc hắc cười cười, nói: "Kỳ thật cũng không phải, món ăn Nhật Bản cũng có chỗ độc đáo của nó, chỉ là có chút ăn không đủ no, cho nên em mới chẳng muốn đến.

Huống hồ, chị Nhiên thích món ăn Nhật Bản nha.

Chị Nhiên vì em trả giá nhiều như vậy, em cũng nên tỏ lòng biết ơn của em một chút a, chúng ta đi thôi!"

Tống Nhiên có chút cười cười, trong nội tâm chỉ cảm thấy điềm mật, ngọt ngào không thôi.

Bất quá, cô vẫn ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích, nhìn Diệp Khiêm, nói: "Em nên có phong độ thân sĩ ah, tới đây giúp chị mở cửa xe ah."

Diệp Khiêm hơi sững sờ, lập tức có chút cười cười, mở cửa xe đi xuống, sau đó thay Tống Nhiên mở cửa xe ra, giơ tay mời cô xuống xe..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play