Mỗi quốc gia đều có đặc trưng của riêng mình.

Người Nhật Bản thì tôn trọng cường giả vi tôn, không giống như Hoa Hạ thì theo đạo lý trung dung, theo bọn họ, chỉ có cường giả mới có thể đạt được cô gái mà mình yêu thích, nhưng lại không biết tình yêu cũng không phải là thứ chỉ dành riêng cho cường giả.

Theo Bách Địa Phong, chỉ cần hắn đánh bại Diệp Khiêm, thì Tống Nhiên sẽ là vật trong lòng bàn tay hắn rồi, cô nhất định sẽ yêu thích hắn.

Tình yêu, chỉ có cường giả mới xứng đáng có được nó, thế nhưng mà, hắn cũng không cách nào lý giải được tình cảm giữa Tống Nhiên cùng Diệp Khiêm, đây không phải là đồ vật mà có thể dễ dàng bị tan rã, nếu không, Tống Nhiên cũng sẽ không đợi Diệp Khiêm cho tới ngày hôm nay rồi, cũng sẽ không vì Diệp Khiêm đã có nhiều nữ nhân như vậy, mà vẫn không oán không hối chờ đợi bên cạnh Diệp Khiêm.

Diệp Khiêm không nhanh không chậm, cũng không nóng nảy suy nghĩ cách giải quyết Bách Địa Phong.

Hắn chú ý tới ánh mắt của Trung Trạch Khánh Tử, cảm thấy được cô gái này tựa hồ đang có âm mưu gì đó.

Nhìn thấy nụ cười đắc ý không có chút nào che giấu của cô, Diệp Khiêm ẩn ẩn cảm thấy, tình hình hôm nay như vậy là chuyện mà Trung Trạch Khánh Tử rất vui lòng nhìn thấy, chỉ sợ hiện tại cô cũng đang chờ đợi thời cơ ra tay a.

Lâm Phong âm thầm giám thị tất cả động tĩnh bên dưới, thỉnh thoảng còn quan sát tình hình chiến đấu giữa gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ ở bên ngoài.

Bởi vì Bách Địa Đoàn Tàng cũng không có dự liệu được hôm nay sẽ phát sinh chuyện như vậy, cho nên thành viên gia tộc Bách Địa lưu lại ở trong nhà cũng không nhiều, chỉ có thể tạm thời đánh ngang tay với người của gia tộc Phục Bộ mà thôi, vẫn rất khó phân ra thắng bại, chỉ sợ chiến đấu nhất thời cũng rất nan giải quyết được mất.

Đối với Trung Trạch Khánh Tử, Lâm Phong đã sớm có hoài nghi, hoài nghi cô chính là người của tổ chức thần bí Sakura mị nhẫn, cho nên, Lâm Phong đối với Trung Trạch Khánh Tử thập phần chú ý, vẫn đang ngó chừng nét mặt của cô.

Đương nhiên hắn cũng chú ý tới vẻ mặt đắc ý của Trung Trạch Khánh Tử, không khỏi thầm suy nghĩ nói: "Chẳng lẽ mình đã đoán đúng, cô gái này đúng là người của Sakura mị nhẫn.

Như vậy cô ấy tiềm phục bên trong gia tộc Ninja Y Hạ là vì mục đích gì? Là muốn đối phó gia tộc Ninja Y Hạ sao?"

Đang lúc Lâm Phong nghĩ ngợi lung tung, thì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không biết lúc nào đã đi tới bên cạnh Lâm Phong.

Lâm Phong có chút sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: "Anh Bạch, sao anh lại tới đây?"

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Chúng ta hiện tại có quan hệ hợp tác, anh cũng đã đến đây, thì tôi có thể không đến sao? Chẳng lẽ lại để cho tôi nhìn bọn họ đi chịu chết sao? Tôi đã sớm đã nói với Diệp Khiêm rồi, đã bảo nó tạm thời không nên trêu chọc gia tộc Ninja Y Hạ rồi, mà nó lại không nghe.

Hiện tại thì hay rồi? Tự tìm phiền toái."

Lâm Phong bất đắc dĩ cười cười, đối với tính cách của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng hiểu rõ một chút, tiểu tử này thuộc loại mạnh miệng mềm lòng.

Nếu như Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không quan tâm Diệp Khiêm thì hôm nay hắn có thể không đến, không đếm xỉa đến chuyện này, cho dù Diệp Khiêm bình yên rời khỏi nơi đây, thì cũng không có lý do gì để trách cứ hắn.

Bất quá, hắn đã đến, chuyện này cũng đủ để chứng minh Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là vì Diệp Khiêm, những lời nói trong miệng hắn chẳng qua là một ít lời nói gạt mình mà thôi.

"Tôi nghĩ, anh Diệp huynh có lẽ có tính toán của mình.

Huống hồ, gia tộc Ninja Y Hạ càng loạn, thì đối với chúng ta càng có lợi, chuyện này anh Diệp làm cũng không sai." Lâm Phong nói.

"Nó chã biết gì hết.

Hắc Long hội đã cùng Đảng Dân Chủ (JDP) thương lượng tốt rồi, tạm thời đình chỉ can qua.

Bất quá, điều kiện là Đảng Dân Chủ (JDP) nhất định phải đem Diệp Khiêm bắt lại giao cho bọn họ xử trí.

Tôi nghĩ, Bách Địa Đoàn Tàng hẳn là đã nhận được mệnh lệnh của lãnh đạo cao tầng Đảng Dân Chủ (JDP) a." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

"Khó trách, vừa rồi Bách Địa Đoàn Tàng quả thật đã nhận được một cú điện thoại, xem ra là người Đảng Dân Chủ (JDP) đã gọi tới.

Sau khi nhận điện thoại, thái độ của Bách Địa Đoàn Tàng đã hoàn toàn biến đổi, nguyên lai là vì nguyên nhân này ah." Lâm Phong bừng tỉnh đại ngộ, nói, "Bất quá, Phục Bộ Thiên Tầm hẳn cũng đã biết chuyện này, cho nên hôm nay mới cố ý tới đây gây sự với Bách Địa Đoàn Tàng."

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có chút lắc đầu, nói: "Tuy Phục Bộ Thiên Tầm cũng có thể xem là một nhân vật, thế nhưng mà ông ấy không phải là đối thủ của Bách Địa Đoàn Tàng.

Trọng yếu hơn là, hiện tại Phục Bộ Thiên Tầm cùng Bách Địa Đoàn Tàng đều bị người khác lừa, hôm nay chỉ sợ bọn họ ngay cả mạng sống của mình cũng không còn."

Toàn thân của Lâm Phong không khỏi run lên, kinh ngạc nói: "Anh Bạch, ý của anh là có người muốn hại bọn họ? Chẳng lẽ là Đằng Lâm Dực?"

Nhẹ gật đầu, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: "Tôi vừa từ nhà Đằng Lâm Dực chạy tới, ông ấy đang dẫn người chạy tới đây, xem bộ dạng là muốn mượn cơ hội hôm nay tiêu diệt Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm."

"Trách không được Trung Trạch Khánh Tử lại có vẻ mặt vẻ đắc ý như vậy, có lẽ chuyện này cũng có thể là do cô ấy an bài a.

Xem ra lúc cô ấy nhìn thấy Bách Địa Đoàn Tàng cùng Phục Bộ Thiên Tầm ngả bài, thì đã liên hệ với Đằng Lâm Dực, để cho ông ấy phái người tới kết thúc chuyện này." Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nói, "Đều nói anh hùng nan quá mỹ nhân quan, xem ra không phải giả ah.

Bách Địa Đoàn Tàng, Phục Bộ Thiên Tầm cùng Đằng Lâm Dực đều bị cô gái này đùa bỡn trong lòng bàn tay, thật đúng là chuyện buồn cười a."

Dừng một chút, Lâm Phong còn nói thêm: "Anh Bạch, anh cảm thấy chúng ta cần phải làm gì?"

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn Diệp Khiêm, nói: "Anh xem bộ dạng của Diệp Khiêm kìa, đoán chừng là nó đã đoán ra được bảy tám phần rồi, chắc hẳn trong lòng nó cũng hiểu rõ, biết rõ nên làm thế nào đi a.

Chúng ta vẫn nên yên lặng theo dõi kỳ biến a, đợi tiểu tử này lên tiếng rồi nói sau.

Huống hồ, nếu như hiện tại chúng ta đi ra ngoài thì chỉ đem chúng ta bạo lộ trước mặt mọi người mà thôi, đây cũng không phải là biện pháp tốt nhất.

Dù sao tiểu tử này đối phó Bách Địa Phong hẳn không phải là vấn đề gì, chúng ta vẫn nên đợi Đằng Lâm Dực đến rồi nói sau."

Lâm Phong quay đầu nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, có chút nhẹ gật đầu.

Trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ, thủy chung vẫn là hắn hiểu rõ Diệp Khiêm nhất a, cũng giông như Diệp Khiêm là người hiểu rõ nhất hắn.

Nếu như hai người này có thể vĩnh viễn hợp tác với nhau, thì không biết sẽ có dạng kết quả gì? Chỉ sợ trên thế giới này sẽ không có địch nhân mà bọn họ ứng phó không được a.

Chỉ có điều, hiện tại khúc mắc giữa Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Diệp Khiêm chỉ sợ cũng không dễ dàng tiêu trừ như vậy.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là một người cố chấp, chuyện mà hắn đã nhận định thì rất khó có thể sửa đổi.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Lâm Phong đều không nói thêm gì nữa, hai người lẳng lặng nhìn chuyện phát sinh ở phía dưới.

Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, hai người đối với tình thế hiện tại nhìn thấy rõ ràng rành mạch, lực lượng giữa gia tộc Bách Địa cùng gia tộc Phục Bộ ngang nhau, không có bên nào chiếm ưu thế hết.

Phục Bộ Thiên Tầm hai tay tung bay, năm thành viên gia tộc Bách Địa còn lại không có bất luận cơ hội đánh trả gì, liền trực tiếp bị Phục Bộ Thiên Tầm đánh bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất, khí tuyệt bỏ mình.

Nhìn Bách Địa Đoàn Tàng ở bên cạnh, Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, nói: "Người ta nói ông là đệ nhất cao thủ của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta, lão phu đã sớm muốn lĩnh giáo một phen.

Bách Địa Đoàn Tàng, những con chó của ông đã chết hết rồi, đến đây đi, nên chúng ta quyết một trận sống mái."

"Hừ!" Bách Địa Đoàn Tàng hừ lạnh một tiếng, nói: "Ông đã vội vả đi đầu thai như vậy, thì lão phu sẽ thanh toàn cho ông." Vừa mới nói xong, Bách Địa Đoàn Tàng chậm rãi giơ tay cầm lên một thanh đại đao Đông Dương ở trên kệ, chậm rãi rút đao ra, toàn thân thanh đao tản ra sát khí lạnh lẻo.

Hét lớn một tiếng, thanh đại đao Đông Dương trong tay Bách Địa Đoàn Tàng vung vẩy hướng Phục Bộ Thiên Tầm bổ tới.

Kiếm thuật Nhật Bản, phần lớn là dùng bổ chém làm chủ, chiêu thức đơn giản, nhưng lực công kích lại phi thường cường hãn.

Kiếm thuật Nhật Bản nguyên vốn cũng là lưu truyền từ Hoa Hạ, bất quá cái gọi là kiếm của người Nhật, kỳ thật nói là đao thì càng chính xác hơn, bởi vì đại đao Đông Dương của Nhật Bản, chính là hàng nhái của Đường đao (đao thời nhà Đường) Hoa Hạ, thiên về bổ chém.

Kiếm thuật Hoa Hạ chú trọng đâm làm chủ, dùng kiếm đâm vào tử huyệt của đối phương, bất quá độ khó tương đối cao, yêu cầu đối với người sử dụng kiếm thuật cũng tương đương cao, nếu như không phải có được tu vi nhất định, thì rất khó phát huy ra ưu thế của kiếm thuật.

Kiếm thuật Nhật Bản thì tương đối đơn giản hơn rất nhiều, phần lớn là dùng bổ chém làm chủ, đại khai đại hợp.

Bất quá, chuyện này lại có thể phát huy ra hiểu quả trực tiếp nhất.

Vào thời nhà Minh Hoa Hạ, giặc Oa (hay còn gọi là Oa khấu) thường lợi dụng đại đao Đông Dương để chém một người thành hai đoạn, có thể thấy được loại đao pháp này là có được ưu thế nhất định.

Công phu của Phục Bộ Thiên Tầm vốn ngang bằng với Bách Địa Đoàn Tàng, hắn dùng tay không chống lại đại đao Đông Dương trong tay Bách Địa Đoàn Tàng tự nhiên là gặp rất nhiều khó khăn.

Chỉ qua một lúc, trên người Phục Bộ Thiên Tầm đã bị dính vài vết đao của Bách Địa Đoàn Tàng.

Bất quá, may mắn là thân thủ của Phục Bộ Thiên Tầm không kém, né tránh kịp thời, cũng chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, không có đụng tới chỗ hiểm.

"Không thể tưởng được đường đường là gia chủ của gia tộc Bách Địa, lại dùng kiếm thuật của lưu phái Ảnh Diệp cấp thấp như vậy, chẳng lẻ không cảm thấy ô nhục gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta sao?" Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, nói.

"Ngoan cố không chịu thay đổi." Bách Địa Đoàn Tàng nói, "Kiếm thuật của lưu phái Ảnh Diệp chẳng qua là một trong những loại kiếm thuật của tôi mà thôi.

Tuy kiếm thuật của lưu phái Ảnh Diệp cũng không phải là đại môn phái gì, bất quá kiếm thuật của bọn họ lại có chỗ độc đáo riêng, ông không phải cũng bị kiếm thuật của lưu phái Ảnh Diệp tổn thương sao?"

"Hừ, cưỡng từ đoạt lý.

Kiếm thuật của lưu phái Ảnh Diệp bất quá là kiếm thuật nhị lưu mà thôi, có thể gây tổn thương cho tôi sao, hoàn toàn là do may mắn." Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, ngay tại chỗ lăn một vòng, đã đến trước khung đặt đao.

Tay không đối địch, Phục Bộ Thiên Tầm cảm thấy có chút không địch lại, nếu như không cầm binh khí thì chỉ sợ hắn sẽ thua ở trong tay Bách Địa Đoàn Tàng.

Hiển nhiên, Bách Địa Đoàn Tàng đã nhìn ra âm mưu của Phục Bộ Thiên Tầm, lúc Phục Bộ Thiên Tầm muốn giơ tay cầm lấy một thanh đao, thì Bách Địa Đoàn Tàng đã một đao chém thẳng xuống.

Nếu như Phục Bộ Thiên Tầm không tránh né thì chỉ sợ cánh tay phải của hắn sẽ bị chặt đứt.

Mắt thấy cảnh này, Phục Bộ Thiên Tầm cũng không có bối rối, tay phải lùi về, dùng chân kéo khung đặt đao kéo đến trước mặt của mình, Phục Bộ Thiên Tầm cuống quít cầm lấy một thanh đại đao Đông Dương, "Đương" một tiếng chặn lại công kích của Bách Địa Đoàn Tàng, sau đó thuận thế lui về phía sau.

Tay trái của Phục Bộ Thiên Tầm nắm chặt vỏ đao, tay phải chậm rãi rút đại đao ra.

Đáng tiếc là hắn đang mặc âu phục, nếu như hắn mặc ki-mô-nô, thì khi rút đao hắn sẽ có vài phần khí thế giống như võ sĩ Nhật Bản trong phim ảnh..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play