Diệp Khiêm không chút sợ hãi, vẫn nhàn nhạt cười, nhìn Bách Địa Phong, nói: "Tôi nghĩ anh hiểu sai một điểm rồi, tuy tôi đáp ứng lời mời đến đây, nhưng tôi cũng không phải là tới giúp đỡ gia tộc Ninja Y Hạ giải quyết vấn đề nội bộ, tôi không có trách nhiệm này, cũng không có tâm tư này a.

Tôi chỉ là đem chuyện tôi biết nói ra mà thôi, về phần anh có tin hay không thì chính là vấn đề của anh rồi, chuyện này cùng tôi có quan hệ gì đâu, sao lại nói tôi tới quấy rối?"

"Diệp tiên sinh, tôi nghĩ anh cũng có thể hiểu rõ, mọi thứ cũng không phải là lời trẻ con nói suông, thích nói thế nào cũng được.

Anh đã nói chuyện này cùng Trung Trạch Khánh Tử có quan hệ, như vậy tối thiểu thì anh cũng phải đưa ra chứng cớ a? Nếu không, không thể không khiến lão phu hoài nghi anh cố ý nói ra như vậy, mục đích là vì để cho gia tộc Ninja Y Hạ chúng tôi nội đấu.

Tuy chúng ta còn không tính là bằng hữu, nhưng cũng không phải là địch nhân, Diệp tiên sinh cố ý khiêu khích như vậy, phải chăng có chút không thể nào nói nổi?" Bách Địa Đoàn Tàng nói.

Khinh thường nở nụ cười một tiếng, Diệp Khiêm nói: "Tôi có khi nào nói là tôi có chứng cớ chứng minh chuyện này là do Trung Trạch Khánh Tử gây ra sao? Huống hồ, chuyện Bách Địa Đoàn Tàng ông có biện pháp giải quyết địch nhân của ông hay không, thì là chuyện của riêng ông a, ông lưu một địch nhân ở bên cạnh mình, thì người bị uy hiếp là ông, là gia tộc Bách Địa, là gia tộc Ninja Y Hạ, cùng tôi có quan hệ gì? Còn chuyện chúng ta có phải là địch nhân hay không, là ai đang cố ý khiêu khích, tôi nghĩ Bách Địa gia chủ có lẽ so với tôi càng thêm rõ ràng, không phải sao?"

Sau đó, Diệp Khiêm quay đầu nhìn Phục Bộ Thiên Tầm, nói: "Phục Bộ gia chủ, xem ra lời nói của tôi không có người nào tin tưởng a, tôi không giúp được ông rồi, là phúc là họa, ông tự giải quyết cho tốt a."

Phục Bộ Thiên Tầm hừ lạnh một tiếng, nói: "Tôi tin tưởng Diệp tiên sinh, bởi vì không có người so với tôi rõ ràng chuyện này có phải do tôi làm hay không.

Bất quá, đã có người muốn hãm hại tôi, thì lão phu cũng không phải là người sợ phiền phức, gánh xuống là được.

Chỉ là, làm phiền hà Diệp tiên sinh, lão phu thật sự có chút băn khoăn ah."

Diệp Khiêm cười nhạt một tiếng, từ chối cho ý kiến.

Trung Trạch Khánh Tử ở bên cạnh âm thầm đắc ý, không khỏi lườm Diệp Khiêm, lại phát hiện hắn có một bộ dạng phong khinh vân đạm, thậm chí còn nhìn cô nở nụ cười một chút, chuyện này khiến cho Trung Trạch Khánh Tử có chút mờ mịt, không biết hắn có ý gì.

Bất quá, chuyện này thoạt nhìn thì đã tạm thời ổn định.

Chỉ là, cô hiểu rất rõ cách làm người của Bách Địa Đoàn Tàng, lòng nghi ngờ rất nặng, chỉ sợ là sau hôm nay, lão nhân này đối với cô sẽ càng thêm cảnh giác.

"Xem ra, phải sớm đem kế hoạch tiến hành rồi." Trung Trạch Khánh Tử âm thầm thầm nghĩ.

Lông mày của Bách Địa Đoàn Tàng không khỏi nhíu lại với nhau, xem tình huống hôm nay, tựa hồ Phục Bộ Thiên Tầm cố ý muốn lôi kéo Diệp Khiêm rồi, chỉ sợ kế hoạch của hắn hôn nay sẽ tan thành bong bóng rồi a? Bách Địa Đoàn Tàng đang sầu tư không biết nên làm như thế nào, thì Bách Địa Phong lại nhịn không được nữa, nghiêm nghị nói: "Diệp Khiêm, anh công nhiên vu oan hãm hại người vô tội, cố ý phá hư gia tộc Ninja Y Hạ chúng tôi, là địch không phải bạn, hôm nay anh đừng nghĩ có thể rời khỏi nơi đây."

"Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do.

Làm gì phải cùng tôi giả mù sa mưa nói nhiều như vậy, chỉ cần nói thẳng là muốn để cho Diệp Khiêm tôi lưu lại là được, chỉ là, không biết anh có năng lực kia hay không." Diệp Khiêm cười nhạt một tiếng, nói.

Mắt thấy tình hình như vậy, lông mày Tống Nhiên không khỏi nhíu một cái, cuống quít nói: "Bách Địa gia chủ, ông làm cái gì vậy? Diệp Khiêm mặc dù có chỗ đắc tội, nhưng còn không đến mức như vậy a? Tập đoàn Bách Địa cùng tập đoàn Hạo Thiên có quan hệ hợp tác, chẳng lẽ Bách Địa gia chủ hi vọng hợp tác của chúng ta tan rã sao? Ông muốn hướng tập đoàn Hạo Thiên tuyên chiến sao?"

"Tống tiểu thư, hi vọng cô phải hiểu rõ ràng, chuyện này rõ ràng là Diệp Khiêm cố ý khiêu khích gia tộc Bách Địa tôi, nếu như chúng tôi không làm ra một hành động gì, thì sau này còn thế nào lăn lộn trên giới giang hồ? Không phải là tôi hướng tập đoàn Hạo Thiên tuyên chiến, mà là do Diệp Khiêm không coi ai ra gì, tôi phải cho người phía dưới một cái công đạo a, nếu không thì sau này tôi làm sao còn có thể lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ nữa." Bách Địa Đoàn Tàng nói.

Tuy hắn có ý muốn lôi kéo Tống Nhiên, muốn cô làm cháu dâu của hắn, thế nhưng mà nhìn tình hình bây giờ thì hiển nhiên là chuyện này không có khả năng xảy ra.

Bất quá, nếu như có thể giải quyết Diệp Khiêm, thì nói không chừng Tống Nhiên sẽ tìm nương tựa nơi hắn a, giữ lại Diệp Khiêm chỉ trở thành mối họa mà thôi.

"Không thể tưởng được đường đường là người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ, vậy mà lại là người hèn hạ hạ lưu, xem ra trước kia tôi đã đánh giá ông quá cao rồi." Tống Nhiên cười lạnh một tiếng, nói.

Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Chị Nhiên, cùng ông ấy nói nhiều như vậy để làm gì, chuyện này rõ ràng là bọn họ cố ý kiếm cớ mà thôi."

"Hừ, mặc anh có miệng lưỡi lợi hại như thế nào, thì hôm nay cũng đừng mơ tưởng có thể rời khỏi nơi đây.

Người đâu!" Bách Địa Đoàn Tàng ra lệnh một tiếng, lập tức từ bên ngoài tiến vào mười thành viên gia tộc Ninja Y Hạ, đem Diệp Khiêm bao vây lại, nhìn chằm chằm vào hắn.

"Đợi một chút!" Phục Bộ Thiên Tầm nghiêm nghị quát, nói: "Chuyện còn không có rõ ràng, Bách Địa gia chủ làm như vậy, tựa hồ có chút giấu đầu hở đuôi a.

Bất quá, tôi cũng không muốn truy cứu, tôi chỉ muốn hỏi Bách Địa gia chủ một việc."

"Phục Bộ gia chủ còn có vấn đề gì sao? Như thế nào? Chẳng lẽ ông muốn che chở cho địch nhân của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta sao?" Bách Địa Đoàn Tàng nói.

"Chuyện Diệp Khiêm có phải là địch nhân của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta hay không thì tạm gác lại, tôi chỉ muốn hỏi ông một vấn đề mà thôi, sao ông lại nói tôi muốn che chở cho địch nhân của gia tộc?" Phục Bộ Thiên Tầm nói, "Theo tôi thấy, thì người muốn che chở cho địch nhân gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta, muốn để cho gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta hướng địch nhân đầu hàng chính là Bách Địa Đoàn Tàng ông a? Ông làm như vậy, có xứng đáng là người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta hay không? Ông có mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông sao?"

"Lớn mật!" Khuôn mặt của Bách Địa Đoàn Tàng vặn vẹo, nghiêm nghị quát, "Phục Bộ, ông quá cuồng vọng tự đại không coi ai ra gì rồi.

Nói như thế nào thì tôi cũng là người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ, ông dùng thái độ như vậy để nói chuyện với tôi đó hả, quá mức làm càn a? Ông thật cho là tôi trị không được ông sao?"

"Tôi chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.

Tôi hỏi ông, có phải ông chuẩn bị đầu hàng lưu phái Ninja Giáp Hạ hay không? Mục đích ông bắt Diệp Khiêm là vì nịnh nọt Hắc Long hội, có phải hay không? Hừ, gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta cùng lưu phái Ninja Giáp Hạ tranh đấu mấy trăm năm, chưa bao giờ từng nhận thua, lại không nghĩ rằng, hôm nay gia tộc Ninja Y Hạ dưới sự lãnh đạo của Bách Địa Đoàn Tàng ông, vậy mà lại hướng lưu phái Ninja Giáp Hạ đầu hàng, quả thật là sự sỉ nhục a.

Ông không có tư cách làm người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta." Phục Bộ Thiên Tầm nói, "Tôi nói cho ông biết, hôm nay vô luận như thế nào, tôi cũng sẽ không để cho ông động tới Diệp Khiêm dù chỉ một sợi tóc, trừ phi ông giết chết tôi."

Trung Trạch Khánh Tử ở bên cạnh nhìn thấy tình hình như vậy, trong nội tâm âm thầm đắc ý không thôi, lặng lẽ phát một cái tin nhắn đi ra ngoài.

Có thể một mũi tên trúng ba con chim, đồng thời giải quyết Bách Địa Đoàn Tàng, Phục Bộ Thiên Tầm cùng Diệp Khiêm, vậy thì thật sự là một chuyện vui vẻ ah.

Lúc ánh mắt của cô lơ đãng nhìn sang Diệp Khiêm ở bên cạnh, lại phát hiện hắn đang mỉm cười nhìn mình, một bộ dạng thong dong tự tin, chuyện này khiến cho đáy lòng của Trung Trạch Khánh Tử không khỏi có chút phát lạnh.

"Ông cho rằng tôi không dám giết ông hả? Ông công nhiên che chở dịch nhân của gia tộc Ninja Y Hạ chúng ta, hơn nừa còn có ý đồ làm phản, là loạn thần tặc tử, đáng bị phanh thây xẻ thịt.

Hôm nay tôi sẽ bắt ông trước, sau đó sẽ họp xử lý ông.

Phục Bộ Thiên Tầm, ông quá cuồng vọng tự đại, lão phu một mực nhường nhịn ông cũng không phải là tôi sợ ông, ông đã không biết tốt xấu, thì từ hôm nay trở đi, trên thế giới này sẽ không còn gia tộc Phục Bộ nữa." Bách Địa Đoàn Tàng hừ lạnh một tiếng, nói.

"Rốt cục thì đã lộ ra a.

Đây là chuyện mà ông đã sớm muốn làm đi a? Bất quá, Bách Địa Đoàn Tàng, ông đã đánh giá mình quá cao rồi, ông cho rằng tôi không có chuẩn bị gì sao?" Phục Bộ Thiên Tầm cười lạnh một tiếng, nói.

Sau đó lại nhìn Diệp Khiêm, Phục Bộ Thiên Tầm nói: "Diệp tiên sinh, anh yên tâm đi, chỉ cần có Phục Bộ Thiên Tầm tôi ở chỗ này, thì sẽ không có người nào có thể tổn thương anh dù chỉ một sợi tóc.

Bất quá, cũng xin Diệp tiên sinh không nên muốn nhúng tay vào chuyện này, đây là chuyện bên trong gia tộc Ninja Y Hạ chúng tôi, chờ khi tôi giải quyết xong lão thất phu Bách Địa Đoàn Tàng này thì chúng ta lại nói tỉ mỉ."

Diệp Khiêm tự nhiên là vui vẻ khi nhìn thấy cục diện như vậy, loại chuyện nội loạn này hắn cũng chẳng muốn nhúng tay vào, huống hồ, Diệp Khiêm cũng muốn nhìn lực lượng của Phục Bộ Thiên Tầm như thế nào.

Khẽ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Tôi đối với chuyện của gia tộc Ninja Y Hạ cũng không có bao nhiêu hứng thú, ông cứ yên tâm đi, tôi sẽ không nhúng tay vào."

Nhẹ gật đầu, Phục Bộ Thiên Tầm nhìn Bách Địa Đoàn Tàng, nói: "Đã sớm biết rõ ông không có hảo ý, tự ông nhìn bên ngoài a, hôm nay ông nghĩ ông có thể đối phó được tôi sao?"

Hôm nay Phục Bộ Thiên Tầm tới đây, cũng không phải vì bảo hộ Diệp Khiêm, mà hắn đã nhận được tin tức, nói Bách Địa Đoàn Tàng muốn bắt giữ Diệp Khiêm hướng Hắc Long hội biểu đạt thành ý, cho nên hắn muốn thừa cơ tới thảo phạt Bách Địa Đoàn Tàng.

Tuy hắn cũng hiểu rõ hết thảy đều là ý tứ của lãnh đạo cao tầng Đảng Dân Chủ (JDP), nhưng hắn lại cố ý đem tất cả tội danh đỗ lên trên đầu Bách Địa Đoàn Tàng.

Đây là tranh đấu bên trong gia tộc Ninja Y Hạ, coi như là người Đảng Dân Chủ (JDP) có biết thì cũng không thể làm gì, huống hồ, chỉ cần qua ngày hôm nay, thì Phục Bộ Thiên Tầm hắn sẽ trở thành người chưởng quản gia tộc Ninja Y Hạ, đến lúc đó người Đảng Dân Chủ (JDP) cũng sẽ không truy cứu chuyện hắn giết chết Bách Địa Đoàn Tàng.

Ánh mắt của Bách Địa Đoàn Tàng nhìn thoáng ra phía ngoài, quả nhiên trông thấy ít nhất trên trăm thành viên gia tộc Phục Bộ đang cùng thành viên gia tộc Bách Địa dây dưa cùng một chỗ, không khỏi lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Xem ra ông đã sớm có tâm làm loạn rồi, tốt, lão phu muốn ông có tới mà không có về.

Còn không cùng tôi lên, đem lũ phản đồ này bắt lại cho tôi."

Vừa mới nói xong, hơn mười thành viên gia tộc Bách Địa lập tức hướng Phục bộ Thiên Tầm nhào tới.

Tuy Diệp Khiêm muốn ở một bên xem cuộc vui, bất quá Bách Địa Đoàn Tàng cũng không có ý muốn cho Diệp Khiêm xem cuộc vui.

Chuyện đã phát triển tới một bước này, Bách Địa Đoàn Tàng quyết định không thể để cho Diệp Khiêm còn sống rời khỏi gia tộc Bách Địa, nếu không thì hậu quả sẽ không thể chịu nổi.

Bách Địa Đoàn Tàng quay đầu nhìn Bách Địa Phong, nói: "Còn sững sờ ở đó làm gì, còn không mau bắt Diệp Khiêm lại."

Lâm Phong vẫn luôn giấu kín ở một nơi bí mật gần đó, tự nhiên là nhìn thấy hết thảy mọi chuyện đang diễn ra, cho nên, Lâm Phong đã gửi cho Thanh Phong đang ở bên ngoài một tin nhắn, để cho hắn tạm thời án binh bất động..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play