Biết rõ mình bị người khác xem là quân cờ, trêu đùa trong lòng bàn tay, trong nội tâm của Nghiêm Hàm tự nhiên có chút không thoải mái.

Nghiêm Hàm vốn là người có chút ngạo khí, vốn hắn cho rằng Diệp Khiêm mặc dù có chút xấu, nhưng cũng có thể coi là người có chút chính nghĩa, thế nhưng mà hôm nay lại không nghĩ rằng hắn là bị Diệp Khiêm trêu đùa, loại cảm giác khuất nhục khi bị bán đứng này, khiến cho hắn có chút khó có thể tiếp nhận.

"Nếu như anh có ý nghĩ như vậy, thì tôi cũng không có cách nào." Mặc Long nói, "Lâp trường của mọi người khác nhau, đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.

Nếu như anh cho rằng là chúng tôi đang lợi dụng anh, thì tôi cũng không muốn giải thích gì hết.

Chúng tôi không cần anh cảm ơn, cũng không sợ anh oán hận." Nói xong, Mặc Long không có để ý tới Nghiêm Hàm nữa, ánh mắt chuyển hướng về phía Vưu Hiên, nói: "Tôi cũng không sợ nói thật cho ông biết, hội nghị hôm nay đều chỉ vì dẫn ông nhập cục mà thôi.

Lúc ông tới bến tàu, thì người của chúng tôi đã đi tới căn cứ của lính đánh thuê Bát Kỳ rồi, nếu như tôi tính toán không sai thì trong vòng một giờ là có thể giải quyết xong lính đánh thuê Bát Kỳ."

Cả người Vưu Hiên không khỏi ngơ ngác một chút, hắn biết rõ sức chiến đấu của lính đánh thuê Bát Kỳ, dưới tình huống không có ngoại viện, hơn nữa Diệp Khiêm còn áp dụng phương thức đánh lén, lính đánh thuê Bát Kỳ không có bất luận sự chuẩn bị gì, kết cục xem ra là đã chú định rồi.

Vưu Hiên biết rõ lần này hắn đã phạm sai lầm quá nghiêm trọng, nếu như không phải hắn quá tự tin, thì làm sao có thể tạo thành cục diện như vậy? Lính đánh thuê Bát Kỳ bị hủy diệt, có thể nói là do một tay hắn tạo thành.

Chuyện khiến cho Vưu Hiên lo lắng hơn chính là, nếu như lính đánh thuê Bát Kỳ bị tiêu diệt, thì hắn nhất định sẽ bị nghiêm trị, đến lúc đó Hắc Long hội nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Cho dù là công lao nhiều năm tích lũy của hắn, chỉ sợ cũng không đủ để triệt tiêu sai lầm này a.

Hơn nữa, rất có thể cao tầng của Hắc Long hội sẽ cho là hắn cố ý thả ra tin tức giả, lúc đó kết cục của hắn sẽ có dạng gì, hắn cơ hồ có thể đoán được.

Chuyện này đã phát sinh, Vưu Hiên cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể mong đợi vào việc bắt được Nghiêm Hàm trở về, có thể giúp cho hắn vượt qua kiếp nạn này.

Hít thật sâu một hơi, Vưu Hiên nói: "Anh cũng đừng có tự tin như vậy, chuyện này còn chưa kết thúc, ai thắng ai thua cũng còn chưa kết quả a.

Tuy sức chiến đấu của lính đánh thuê Bát Kỳ không bằng Nanh Sói, nhưng anh phải hiểu rõ, nơi này là Nhật Bản, Hắc Long hội có thế lực rất khổng lồ a.

Cho dù các anh có tiêu diệt lính đánh thuê Bát Kỳ, thì tôi cũng có thể cam đoan, các anh tuyệt đối không có khả năng rời khỏi Nhật Bản.

Hơn nữa, tôi muốn nói cho anh biết một điều, tất cả những người đang ở nơi đây đừng nghĩ có thể rời khỏi bến tàu.

Diệp Khiêm dùng chiêu di hoa tiếp mộc này, quả thật là tính toàn rất giỏi, bất quá lại đẫy các anh vào chỗ chết rồi."

Mặc Long cười nhạt một tiếng, nói: "Vậy sao? Ông cũng quá coi thường lão đại của chúng tôi rồi?" Dừng một chút, Mặc Long nhìn vào một nơi hẻo lánh, nói: "Thanh Phong, sao còn chưa động thủ, tính đợi tới khi nào?"

Vừa mới nói xong, Mặc Long liền giơ tay kéo Tạ Tử Y vọt đến bên cạnh xe.

Tiếng súng lập tức vang lên, những Ninja do Hắc Long hội phái tới chặn đường Nghiêm Hàm lập tức trở thành những tấm bia sống, chỉ qua vài giây, liền ngã xuống bảy tám người.

"Ninja Giáp Hạ, hừ, cũng quá bình thường rồi." Thanh Phong lớn tiếng nói, "Các chị em, thỏa thích vung vẩy binh khí trong tay, thiêu đốt nhiệt huyết của mọi người a.

Xông lên a!"

Nói xong, Thanh Phong dẫn đầu dẫn thành viên Lang Thứ vọt ra, hướng những Ninja Giáp Hạ công tới.

Mặc Long bất đắc dĩ lắc đầu, tức giận mắng một câu, "Ngu ngốc!" Mặc Long cũng có chút không hiểu, vì cái gì những Ninja này không thích dùng súng, mà lại thích một ít vũ khí lạnh, có phải bọn họ là kẻ ngốc hay không.

Nếu như Thanh Phong trực tiếp dùng súng bắn phá tại nơi bến tàu trống trải này, thì những Ninja Giáp Hạ này căn bản không có cơ hội sống sót.

Thế nhưng mà tên ngu ngốc này vậy mà lựa chọn đánh giáp lá cà, chuyện này khiến cho Mặc Long có chút buồn bực, bất quá cũng may, trên phương diện nhân số đã có ưu thế rất lớn, đối phó những Ninja Giáp Hạ này hẳn không phải là vấn đề gì.

Quay đầu nhìn Tạ Tử Y, Mặc Long nói: "Em ở chỗ này đừng nhúc nhích, anh đi hỗ trợ."

"Tôi cũng đi." Nghiêm Hàm nói, "Mục tiêu của bọn họ là tôi, tôi không thể ở chỗ này xem cuộc vui được."

Mặc Long quay đầu nhìn Nghiêm Hàm, nói: "Bọn họ là mục tiêu của tôi.

Nếu như anh muốn hỗ trợ, vậy thì hãy giúp tôi bảo hộ cô ấy, chuyện còn lại người của chúng tôi sẽ giải quyết.

Tuy chúng tôi lợi dụng anh, bất quá anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ bảo đảm an toàn cho anh.

Lão đại của chúng tôi đã đáp ứng đưa anh rời khỏi Nhật Bản an toàn, thì nhất định sẽ thực hiện lời hứa, anh có thể yên tâm." Sau đó lại nhìn Tạ Tử Y, nói: "Em không phải là đối thủ của bọn họ, đợi ở chỗ này đừng nhúc nhích."

Tạ Tử Y đối với công phu của Ninja Giáp Hạ hiểu rất rõ rãng, lần trước nếu như không phải Mặc Long bảo hộ cô, thì chỉ sợ cô đã chết ở trong tay Ninja Giáp Hạ rồi.

Nên lúc này cô cũng sẽ không đi giả trang làm anh hùng gì hết.

Hơn nữa, cô cũng không muốn tạo thành gánh nặng cho Mặc Long, khiến cho Mặc Long không thể thỏa sức phát huy, vì phải bảo vệ cô nên bị bó tay bó chân.

"Anh đi đi." Tạ Tử Y gật gật đầu nói.

Mặc Long vừa mới bước ra bước bộ bỗng nhiên lại thu trở về, nhìn Tạ Tử Y, nói: "Em có thể nói lời gì dễ nghe một chút hay không? Nói cài gì mà Anh đi đi? giống như là để anh đi chết vậy."

Tạ Tử Y hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Mặc Long, đây là lần thứ nhất Mặc Long cùng cô nói giỡn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút mừng thầm.

Lúc cô muốn nói chuyện, thì Mặc Long đã hướng trên chiến trường chạy vội mà đi.

Hỏa Vẫn trong tay giống như bí mật mang theo hỏa diễm, nhanh chóng đâm thấu trái tim một gã Ninja Giáp Hạ.

Bay lên một cước, đem tên Ninja Giáp Hạ kia đạp bay về sau, Mặc Long nói: "Ninja Giáp Hạ rất giỏi sử dụng độc, tất cả mọi người chú ý một chút, tốt nhất đừng thân cận quá mức."

Sau khi tới gần Thanh Phong, Mặc Long trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Tiểu tử ngươi, để tao xem sau đó mày ăn nói như thế nào cùng lão đại.

Không có tổn thất thì tốt, nếu như có ngươi nào bị giết chết thì mày đợi bị phê bình đi a."

Thanh Phong có chút bĩu môi, hắc hắc nở nụ cười một tiếng.

Bưng súng máy bắn phá, hoàn toàn chính xác đã ghiền, nhưng Thanh Phong lại cảm thấy thiếu đi một chút kích thích, nào có thống khoái giống như đánh giáp lá cà, hơ nữa còn có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, cớ sao mà không làm.

Chuyện khiến cho Mặc Long không ngờ chính là, võ công của Vưu Hiên lại cao như vậy, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Mặc Long còn thật sự có chút không thể tin được.

Ba thanh viên Lang Thứ vây công Vưu Hiên, mà hắn vẫn có thể ứng phó tự nhiên, hơn nữa còn mơ hồ chiếm cứ lấy thế thượng phong, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể nghĩ đến người có bề ngoài thoạt nhìn nhã nhặn, vẻ mặt thư sinh lại là một cao thủ? Bất quá, chuyện này cũng thật ứng với câu nói kia, người không thể xem bề ngoài, nước biển không thể đo bằng đấu ah.

Theo thời gian dần trôi qua, Mặc Long đã tiến đến gần Vưu Hiên, vừa cùng hắn đánh nhau, vừa phân phó gã thành viên Lang Thứ nói: "Các anh đi giúp những người khác đi, ông ấy giao lại cho tôi." Ba gã Lang Thứ thành viên lên tiếng, sau đó liền rời khỏi.

"Người không thể xem bề ngoài a, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tọi thật không thể tin được, Vưu Sư Gia lại là một cao thủ võ lâm." Mặc Long vừa đánh, vừa nói.

"Hừ, đêm nay tôi sẽ bắt anh lại, tôi cũng không tin Diệp Khiêm sẽ không tới cứu anh." Vưu Hiên nói, "Diệp Khiêm có thể sử dụng kế âm tôi, thì tôi cũng có thể sử dụng kế âm anh ấy.

Tôi nghĩ, anh ấy nhất định sẽ không muốn nhìn thấy anh bị chúng tôi tra tấn a? Đến lúc đó, tôi sẽ để cho anh ấy tự chui đầu vô lưới, có đến mà không có về."

"Cách nghĩ này không tệ, nếu như ông có thể bắt giữ tôi, thì cho biết rõ sẽ rơi vào bẫy của ông, lão đại cũng nhất định sẽ đi tới cứu tôi.

Bất quá, điều kiện tiên quyết là, ông có năng lực kia hay không." Mặc Long nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói.

"Có năng lực kia hay không, thì cứ thử qua anh sẽ biết." Vưu Hiên cười lạnh nói, "Đã sớm nghe nói sức chiến đấu của thành viên Nanh Sói rất mạnh, hôm nay nhìn thấy cũng không hơn gì cái này a.

Hắc Lang Mặc Long, am hiểu ngụy trang, Súng Bắn Tỉa, tôi nói không sai chứ? Bất quá, hôm nay giống như anh không có cách nào phát huy ưu thế của mình."

"Không có sao.

Tôi rất thích dùng sở đoản của mình, tấn công sở trường của địch, có như vậy tôi mới có thể học tập thêm nhiều thứ." Mặc Long thản nhiên nói.

Tình trạng chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, Ninja Giáp Hạ cũng đã tổn thất năm sáu người, chỉ còn lại sáu bảy người mà thôi.

Thành viên Lang Thứ cũng tổn thất bốn năm người.

Chuyện này chủ yếu vẫn là do thành viên Lang Thứ chiếm lấy ưu thế số lượng, nếu không chỉ sợ tổn thất sẽ còn nghiêm trọng hơn.

Tuy các cô đều đã trải qua huấn luyện sát thủ nghiêm khắc, nhưng so với Ninja Giáp Hạ thì chênh lệch rất nhiều.

Nhìn thấy một màn như vậy, Thanh Phong cũng không khỏi khẩn trương lên.

Tuy hắn có chút hồ đồ, thế nhưng mà cũng không phải đại biểu cho hắn không quan tâm an toàn của huynh đệ, tuy những chị em này đã từng là người của tổ chức sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, cùng Nanh Sói có mối hận cũ, thế nhưng mà dù sao bọn họ đã bị Nanh Sói hợp nhất, đổi tên thành Lang Thứ, như vậy bọn họ chính là một phần tử của Nanh Sói.

Thanh Phong có chút hối hận vì đã xúc động rồi, hắn thật sự có chút quá liều lĩnh rồi, không có dự liệu được công phu của những Ninja Giáp Hạ lại cao như vậy, nếu như không phải bên hắn có ưu thế số lượng, thì chỉ sợ hôm nay sẽ bị tiêu diệt triệt để.

Bị trách phạt nhất định là không thiếu được rồi, Thanh Phong hiện tại chỉ hy vọng có thể mau chóng giải quyết trận chiến này, thời gian kéo quá lâu, đối với Nanh Sói rất bất lợi.

Hơn nữa, hắn cũng không hy vọng thành viên Lang Thứ lại hy sinh.

Nghĩ tới đây, thế công của Thanh Phong liền trở nên mãnh liệt, khí thế trên người cũng dâng lên cao.

Tuy đánh lâu như vậy mà vẫn không đánh bại được Vưu Hiên, trong nội tâm của Mặc Long cũng có một ít sốt ruột, bất quá hắn biết rõ, quyết đấu cùng cao thủ giống như Vưu Hiên, ngàn vạn lần không thể luống cuống tinh thần, nếu không người thua nhất định là hắn.

Bất quá, cũng may Mặc Long đã đi theo bên cạnh Hoàng Phủ Kình Thiên học tập cổ võ thuật đã hơn một năm, hơn nữa Hoàng Phủ Kình Thiên còn cẩn thận bồi dưỡng hắn, thân thủ tự nhiên so với trước kia thì cao hơn rất nhiều.

Thanh Hỏa Vẫn trong tay, là thanh chủy thủ từ Châu Âu truyền đến, được Mặc gia xem là bảo vật gia truyền, dưới sự tăng cường của khí kình cổ võ thuật, uy lực của nó tăng lên rất nhiều.

Vưu Hiên cũng theo thời gian dần trôi qua cảm thấy có chút cố hết sức, trong nội tâm cũng không khỏi khẩn trương lên.

Nhưng hắn là cao thủ bên trong lưu phái Ninja Giáp Hạ, từ nhỏ đã tiếp nhận huấn luyện Ninja, công phu cũng là người nổi bật trong lứa tuổi của hắn, cũng chính bởi vì vậy, hắn mới có thể được Hắc Long hội nhìn trúng, phái đến Phúc Thanh Bang đảm nhận nhiệm vụ nằm vùng.

Thế nhưng mà, dưới thế công cường đại của hắn, Mặc Long chẳng những không có dấu hiệu bại lui, ngược lại ý chí chiến đấu càng ngày càng dâng lên cao, chuyện này khiến cho hắn có chút giật mình..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play