Nghe xong Diệp Khiêm nói An Đông càng thêm oán hận cao tầng gia tộc rồi, nếu như không phải bọn họ một mực chậm chạp không phái người tới, thì làm sao phát sinh ra chuyện giống như hôm nay. Hiện tại, Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu đã có hai trợ lực cường đại là Nanh Sói cùng Thất Sát, hắn làm sao có thể đấu lại bọn họ ah.

Người có chút địa vị trên giang hồ, có người nào không biết đến Nanh Sói cùng Thất Sát? Có người nào không biết sự lợi hại của hai tổ chức này? Một cái vương giả lính đánh thuê thế giới, một cái là bá chủ giới sát thủ, hai tổ chức này hợp tác có thể nói là cường cường liên thủ rồi, An Đông thật sự không biết có người nào có thể dưới sự liên thủ của hai tổ chức này mà có thể bình yên vô sự. Cho dù hai tổ chức này không liên thủ, thì chỉ cần bất kỳ thành viên nào của hai tổ chức này xuất mã cũng không phải là chuyện có thể đối phó dễ dàng. Nếu không, nhiều năm như vậy, Nanh Sói cùng Thất Sát cũng sẽ không lăn lộn phong sinh thủy khởi như vậy, hơn nữa ngay cả cục quốc an nước Mỹ và các quốc gia Châu Âu cũng không có cách nào bắt được bọn họ.

Lại viết một tờ chi phiếu đưa cho Diệp Khiêm, An Đông hỏi tiếp: "Vậy hành động tối nay của Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu có nhận được sự trợ giúp của hai tổ chức này không?"

Trong suy nghĩ của An Đông, đêm nay Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu công kích như thế chẻ tre, nếu như không phải được sự hỗ trợ của hai tổ chức này, thì sao có thể lợi hại như vậy. An Đông thầm nghĩ, nếu như hành động đêm nay của Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu nhận được sự hỗ trợ của Nanh Sói cùng Thất Sát, thì hắn cũng không cần phải chống cự làm gì nữa rồi, vẫn nên tranh thủ thời gian trốn về Mát-xcơ-va rồi nói sau. Đến lúc đó cho dù cho cao tầng gia tộc có truy cứu trách nhiệm, thì hắn sẽ nói là do có Nanh Sói cùng Thất Sát tham dự vào chuyện này, chắc hẳn bọn họ sẽ không xử phạt hắn quá nặng.

"Có thể nói có, cũng có thể nói không." Diệp Khiêm nói, "Lần này Nanh Sói cùng Thất Sát đều có một người tham gia, một người là Thất Sát Lâm Phong, người còn lại là Lang Vương Diệp Khiêm. Bất quá, bọn họ cũng không có tham gia công kích."

Lúc này An Đông đã không có lòng tin tranh đấu nữa rồi, mặc dù Nanh Sói cùng Thất Sát chỉ phái ra một người, nhưng đều là nhân vật thủ lĩnh của tổ chức. Hai người kia đều ra tay, thì hắn làm gì còn có cơ hội sống sót ah. Hơn nữa, Thất Sát nổi tiếng với việc giết người trong im lặng, nếu như hắn còn ở lại chỗ này thì không chừng đến lúc chết hắn cũng không biết mình chết như thế nào nữa. Nghĩ tới đây, An Đông không khỏi cảm thấy đầu của hắn có chút cảm giác mát lạnh, phảng phất giống như có một nòng súng lạnh như băng đang chỉ vào ót của hắn.

"Vậy Lang Vương Diệp Khiêm cùng Thất Sát Lâm Phong bây giờ đang ở đâu?" An Đông có chút khẩn trương hỏi.

"Giá tiền chuyện này đã có chút cao ah. Bất quá thấy anh làm người sảng khoái như vậy, cho nên tôi sẽ giảm giá cho anh. Ba trăm tám mươi vạn đồng Euro là được rồi." Diệp Khiêm nói.

"Thực con mẹ nó hung ác!" Trong nội tâm của Lâm Phong âm thầm kêu lên một tiếng, chỉ một câu, Diệp Khiêm đã có thể lừa gạt An Đông vài trăm vạn đồng Euro, chuyện này cũng quá không hợp thói thường a. Bất quá, mấu chốt của chuyện này là vì An Đông bị Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu tiến công điên cuồng làm cho hắn mất đi lý trí của mình, hơn nữa hắn cũng muốn biết rõ ràng mọi chuyện, bởi vậy, mới bị Diệp Khiêm lừa bịp nhiều tiền như vậy. Trọng yếu hơn vẫn là, An Đông cho rằng Diệp Khiêm có mạng để hưởng số tiền này.

Diệp Khiêm tiếp nhận chi phiếu nhét vào trong túi áo, sau đó hắc hắc cười cười, không nói câu nào nhìn An Đông. An Đông mờ mịt, sững sờ nói: "Tại sao không nói nữa à? Lang Vương Diệp Khiêm cùng Thất Sát Lâm Phong hiện tại đang ở nơi nào?"

"Ừ? Tôi không phải đã nói rồi sao, anh không nghe thấy sao." Diệp Khiêm nói.

"Anh nói khi nào a?" An Đông buồn bực nói. Bất quá, lập tức hơi sững sờ, kinh ngạc ánh mắt nhìn hướng Diệp Khiêm cùng Lâm Phong, nói: "Anhi... Các anh là?"

"Bingo, chúc mừng anh đã, đáp đúng, bất quá không có ban thưởng." Diệp Khiêm mỉm cười, nói. Tiếng nói rơi đi, cả người đã nhanh chóng xông tới, một tay ghìm chặt cổ họng của An Đông, thuận thế rút ra súng ngắn trên người hắn chỉa vào ót của hắn.

Cùng một thời gian, Lâm Phong cũng ra tay đối với người bên cạnh. Một chưởng bổ tại cổ của một gã thủ hạ An Đông, đánh hắn ngất xỉu, thuận thế cầm lấy súng lục của hắn, bắn liền tiếp mấy phát đạn. Lập tức, những thủ hạ của An Đông ở trong phòng toàn bộ đều nằm trên sàn nhà.

Thứ nhất, chuyện phát sinh quá đột ngột, thủ hạ của An Đông hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì; thứ hai, thân thủ của Lâm Phong rất cao, đối phó với mấy người này căn bản không tốn chút sức lực nào.

Những người ở bên ngoài nghe được tiếng súng, nhanh chóng tràn vào, lúc nhìn thấy lão đại của bọn họ bị Diệp Khiêm dùng súng chỉ vào ót, không khỏi có chút hoảng sợ."Tất cả không được nhúc nhích, mau hạ súng xuống, bằng không thì đầu của lão đại các anh sẽ phải nở hoa rồi." Diệp Khiêm nắm chặt súng trong tay nhìn thủ hạ của An Đông nói.

Hiện tại thủ hạ của An Đông cũng không biết phải làm sao. Đây cũng không phải bởi vì bọn họ không biết nên làm như thế nào, mà là vì bọn họ nghe không hiểu những lời Diệp Khiêm đang nói. "Đều điếc hết rồi hả, toàn bộ đem súng hạ xuống." An Đông nghiêm nghị quát. Những thủ hạ kia cuống quít đem súng trong tay mình vứt bỏ.

"Đừng... Đừng làm xằng bậy a, tôi đã toàn bộ dựa theo yêu cầu của anh làm rồi." An Đông khẩn trương nói, "Chúng ta ngày xưa không oán ngày nay cũng không thù, chỉ cần anh chịu thả tôi đi, thì điều kiện gì tôi cũng đáp ứng."

"Ha ha, vậy anh nói một chút anh có thể đáp ứng cho tôi cái gì?" Diệp Khiêm nghiền ngẫm vừa cười vừa nói.

"Tôi muốn biết, anh là Lang Vương Diệp Khiêm, hay là Thất Sát Lâm Phong?" An Đông yếu ớt hỏi.

"Lang Vương Diệp Khiêm. Anh ấy mới là đại danh đỉnh đỉnh, giết người không chớp mắt Thất Sát Lâm Phong." Diệp Khiêm nói. Nghe Diệp Khiêm giới thiệu như thế, Lâm Phong không khỏi trợn nhìn Diệp Khiêm, Diệp Khiệm lại một bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, hắc hắc cười cười.

"Anh Diệp, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, đây là chuyện của giới Mafia chúng tôi, anh cần gì phải nhúng tay vào. Chỉ cần đêm nay anh Diệp thả tôi đi, tôi cam đoan, chỉ cần về sau anh có chuyện gì cần tôi giúp đỡ, tôi nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho anh." An Đông nói, "Gia tộc Tư Lạp Đạt là nơi buôn bán vũ khí lớn nhất nước Nga, tôi tin tưởng anh Diệp đối với chuyện này nhất định sẽ cảm thấy hứng thú, tôi có thể làm cầu nối cho anh Diệp với cao tầng gia tộc."

"Đề nghị này không tệ. Thế nhưng mà, nếu như gia tộc Khố Lạc Phu Tư tiêu diệt gia tộc Tư Lạp Đạt thì cũng có thể đạt tới hiệu quả như vậy, anh thấy tôi nói có đúng không?" Diệp Khiêm vừa cười vừa nói.

An Đông có chút sửng sốt, nói tiếp: "Lời mặc dù nói như thế, nhưng anh Diệp cần gì phải bỏ gần tìm xa? Huống hồ, gia tộc Khố Lạc Phu Tư muốn tiêu diệt gia tộc Tư Lạp Đạt cũng không phải là chuyện dễ dàng, anh Diệp cần gì phải chen vào trong đó? Anh chỉ cần làm người ngồi xem, vừa có thể lấy được ích, vừa không bị liên lụy vào những chuyện phiền toái, như vậy chẳng phải là tốt hơn sao?"

"Lời này không tệ a, bất quá tôi là người ưa thích tìm chuyện phiền toái. À đúng rồi, tôi nói cho anh biết một việc, đợi tiêu diệt gia tộc Tư Lạp Đạt của anh xong, kế tiếp là đến phiên gia tộc Khố Lạc Phu Tư. Như vậy, về sau tôi cũng không cần phiền toái trong việc tìm người hợp tác rồi, anh thấy tôi nói có đúng hay không?" Diệp Khiêm nói.

Toàn thân An Đông không khỏi chấn động, hắn bị ý nghĩ điên cuồng của Diệp Khiêm chấn trụ. Hắn hoàn toàn không thể ngờ rằng, mục tiêu của Diệp Khiêm là muốn tiêu diệt hai đại gia tộc Mafia nước Nga, đây quả thực là chuyện mà hắn không thể tưởng tượng nổi. Phải biết rằng, Mafia nước Nga tồn tại đã rất lâu, cùng chính phủ có quan hệ rất mật thiết, mà Nanh Sói bất quá chỉ là một tổ chức lính đánh thuê mà thôi, muốn tiêu diệt gia tộc Khố Lạc Phu Tư cùng gia tộc Tư Lạp Đạt cơ hồ là chuyện không thể nào.

"Kỳ thật, anh cũng không cần phí miệng lưỡi nữa, đêm nay tôi sở dĩ tới đây, là muốn tiễn anh lên đường mà thôi. Cũng thuận tiện đem mọi chuyện nói cho anh biết rõ, miễn cho sau khi anh chết xuống Địa ngục không trở thành quỷ hồ đồ. Cho nên, thật xin lỗi, muốn trách, cũng chỉ có thể trách gia tộc của anh đã lựa chọn một đồng minh không nên chọn mà thôi." Diệp Khiêm nói.

Vừa mới nói xong, Lâm Phong liền không chút do dự hướng những thủ hạ của An Đông bóp cò súng, chỉ nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết cùng với âm thanh tiếng súng, rất nhanh, những người kia toàn bộ đều nằm trên sàn nhà.

Diệp Khiêm đã nói rất rõ ràng, An Đông hiểu rất rõ, hắn không thể sống qua đêm nay, mà nguyên nhân của chuyện này, cũng là bởi vì gia tộc Tư Lạp Đạt đã lựa chọn hợp tác với Yamaguchi Group, bởi vậy mới bị Diệp Khiêm trả thù.

An Đông nở nụ cười lộ vẻ sầu thảm. Tuy hắn rất sợ chết, nhưng bây giờ hắn có sợ hãi cũng không được gì, chẳng bằng mạnh mẽ lên một chút, miễn cho sắp chết còn muốn mất mặt.

"Phanh!" Nương theo tiếng súng vang lên, thân thể của An Đông chậm rãi té xuống. An Đông là đối thủ lâu năm của Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu, tại thành phố Murmansk cũng là người rất nổi tiếng, vậy mà lại vô thanh vô tức bị giết chết ở trong biệt thự của hắn. Nếu như Diệp Khiêm không tham dự vào chuyện này, thì An Đông tuyệt đối sẽ không thua Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu, cho dù bại cũng không thể bại thảm hại như vậy. Bất quá, An Đông cũng không có bao nhiêu tiếc nuối, ít nhất, hắn bại là do Nanh Sói cùng Thất Sát liên thủ đối phó hắn, hơn nữa hắn còn chết trong tay Lang Vương Diệp Khiêm. Chết như vậy, cũng đáng a.

Diệp Khiêm vứt bỏ áo khoác nhuốm máu của mình xuống sàn nhà, đi vào trong toilet rửa mặt, sau đó nhìn thoáng qua Lâm Phong, có chút cười cười, nói: "Đi thôi, trò chơi đã kết thúc rồi, chúng ta hãy trở về nhà đánh cờ a. Tôi bỗng nhiên nghĩ ra một thế cờ, nhất định có thể đánh bại anh."

Lâm Phong trợn nhìn Diệp Khiêm, nói: "Nhớ chuyển tiền vào trong tài khoản của tôi a."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play