*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Không nghĩ tới bất tri bất giác đã chơi lâu như vậy, bản thân mình cơ hồ đã quên đi khái niệm thời gian.
Vừa ly khai trò chơi, một trận mệt mỏi ập đến, đại não trở nên mê man.
Thẩm Thanh mở ra cabin trò chơi, gọi y tá đem mình đưa về giường bệnh đắp chăn nghỉ ngơi.
Nhìn sang bên thấy muội muội ghé vào giường bệnh nằm ngủ gục, trên bàn để hộp cơm bên trong là cháo trứng muối thịt nạc do nàng tự tay làm.
Bởi vì chờ đợi rất lâu, cháo đã sớm lạnh, phía trên đã đông đặc lại.
Thẩm Tiểu Đồng từ nhỏ đã là công chúa được nuông chiều từ bé, mười ngón tay không dính nước lạnh.
Ngay cả rau quả cũng chưa từng đi mua qua, chớ nói chi là nấu cơm.
Giờ phút này, nàng vì chiếu cố mình một cái bệnh nhân, thế mà tự tay nấu cháo trứng muối thịt nạc mà mình thích, nàng nhất định rất vất vả đi!
Thẩm Thanh không muốn lãng phí "Tâm huyết" của muội muội, nhìn thấy y tá đến, gọi nàng lại giúp mình ngồi dậy.
Đây chính là đãi ngộ của VIP, có y tá chuyên môn chăm sóc, hai mươi tư giờ gọi là đến, có thể thỏa mãn tuyệt đại đa số yêu cầu.
Bao quát cả... khụ khụ,ta là một người đứng đắn a!
Nếm thử tay nghề của muội muội!
Nàng hẳn là kế thừa thiên phú nấu nường từ mẹ đi...
Không cầu quá nhiều, chỉ cần kế thừa một phần mười từ mẹ cũng được...
Thẩm Thanh trong đầu nghĩ, một bên bê lên bát cháo trứng muối thịt nạc, nếm thử một miếng.
Thẩm Thanh triệt để sợ ngây người, lập tức hướng về phía y tá hoảng sợ nói: "Nước! Ta cần nước! Nhanh lấy nước cho ta "
Thanh âm đã đến tình trạng khó mà ức chế.
Đến cùng là Thẩm Tiểu Đồng hắc ám chế biến* thế nào a?
Bát cháo trứng muối thịt nạc này rút cục nàng cho bao nhiêu muối a?
Mặn chết ta rồi!
Thẩm Thanh vội vàng ra hiệu y tá đem chậu sạch tới,cổ họng muốn nôn ra đến nơi.
Động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên đánh thức Thẩm Tiểu Đồng.
"A, ca ca, ngươi rốt cục đã chơi xong rồi!"
Câu nói của nàng lộ ra oán niệm nồng đậm.
Nàng rất tức giận.
Thẩm Thanh nói là một lát liền ra, kết quả để mình đợi năm, sáu tiếng, rốt cục chịu không nổi, bắt đầu ngủ quên lúc nào không biết.
"Ngươi vẫn đang bị thương đó, sao có thể suốt đêm chơi trò chơi được?"
Ca ca hiện tại mới bị trọng thương, đáng nhẽ nên nghỉ ngơi thật tốt, kết quả hắn thế mà liên tục chơi game thời gian dài như vậy!
Thẩm Tiểu Đồng đang chuẩn bị tiếp tục giáo huấn ca ca mình, lại nhìn thấy Thẩm Thanh trong tay bưng bát cháo trứng muối thịt nạc do mình làm.
"Ca ca, đây là bát cháo ta tỉ mỉ nấu cho ca, thế nào? Hương vị có phải rất ngon hay không?"
Thẩm Tiểu Đồng nhìn ca ca mình, gương mặt như viết chữ ngươi nhanh khen ta a.
Trong lòng Thẩm Thanh khó chịu muốn chết, cháo ăn vào có mùi khét lẹt, quỷ dị chính là miếng thịt trong bát cháo vậy mà có vị hắn chưa từng biết, trọng yếu nhất là: rút cục ngươi cho bao nhiêu thìa muối vậy?
Còn hỏi ngon hay không, chẳng lẽ ngươi là đầu bếp lại không tự mình nếm thử sao?
Vậy mà lấy ta làm chuột bạch!
Thẩm Thanh cảm thấy mình có lẽ phải đi rửa dạ dày.
Đối mặt với ánh mắt đầy ánh mắt của muội muội, Thẩm Thanh vẫn phải trái lương tâm nói.
"Oa, tiểu Đồng nấu nướng rất lợi hại, rất có phong phạm trước đây của mẹ."
Muội muội là nhất tính mệnh xếp sau!
"Thật sao?"
Câu nói này phảng phất là khích lệ lớn nhất đối với Thẩm Tiểu Đồng, con mắt của nàng trở nên lấp lánh, phảng phất sao trời sáng chói.
"Ca ca là tốt nhất!"
"Ca ca, ngươi nhanh ăn hết bát cháo đi, một chút cũng không cho để lại nha!"
Thẩm Tiểu Đồng vẻ mặt thành thật hướng về phía Thẩm Thanh nói.
"Cái gì?!"
Giọng nói của Thẩm Thanh nhịn không được đề cao gấp mười lần.
Nói đùa cái gì vậy, ăn một ngụm thiếu chút nữa mất nửa cái mạng, ăn toàn bộ thì...
"Chẳng lẽ ca ca gạt ta?!"
Thẩm Tiểu Đồng một bộ “để ta tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng”.
Aizz, tự mình gieo xuống quả đắng, nhất định phải cắn răng nuốt xuống.
Thẩm Thanh không nguyện ý nhìn thấy bộ dáng thương tâm của muội muội.
Cúi đầu nhìn thoáng qua bát cháo trên tay, một bộ thấy chết không sờn.
Hắn ngẩng đầu đem bát cháo trứng muối thịt nạc một hơi toàn bộ nuốt xuống.
Chỉ cần ta nuốt thật nhanh, sẽ không thấy mặn nữa!
"Xem ra ca ca rất thích, ngày mai ta lại nấu cháo cho ca ca!"
Thẩm Tiểu Đồng phi thường cao hứng nói, điều này đại biểu kiệt tác của mình được người thân cận nhất tán thành, nàng giống như đứa bé được món bánh kẹo mình thích nhất, rồi đem nó chia sẻ cho người mình thích.
"Khặc!"
Thẩm Thanh suýt chút nữa đem bát cháo vừa nuốt vào bộ phun ra ngoài.
Còn làm nữa?
Ăn một lần đã suýt nữa mất mạng, một lần nữa... Ai còn chịu nổi?
" Tiểu Đồng a! Món cháo trứng muối thịt nạc thực ra đối với người bệnh là không tốt..."
Thẩm Thanh liền khuyên giải nói.
"Thật vậy a! Cái này ta không biết rõ..."
Thẩm Tiểu Đồng phảng phất đứa bé đã làm sai chuyện gì, vội vàng nói xin lỗi.
"Đúng rồi, ta có thể làm gà KFC cho ngươi!"
Thẩm Thanh trong đầu lập tức nghĩ đến món chân gà cháy đen trên internet, 100% là hắc ám chế biến.
Hắn không hứng thú làm chuột bạch.
Mình còn muốn thể nghiệm nhân sinh tốt đẹp, không muốn vừa mới tìm tới mục tiêu cuộc sống, cứ như vậy bị độc chết...
" Tiểu Đồng, ca ca biết rõ tâm ý của ngươi!"
"Tâm ý của ngươi ta xin tâm lĩnh, chỉ là loại chuyện này vẫn nên giao cho bác Vương, hoặc là người làm trong bệnh viện đi!"
Trong nhà có thuê đầu bếp, rõ ràng có cơm ngon không ăn, hết lần này tới lần khác muốn lấy thân thử độc.
Nói hết lời mới bỏ đi ý nghĩ tiếp tục coi hắn làm chuột bạch thí nghiệm của Thẩm Tiểu Đồng.
Hắn lại cùng Thẩm Tiểu Đồng hàn huyên một hồi, liền mệt mỏi ngủ mất.
- --------------------------
- hắc ám chế biến: vốn là hắc ám xử lý, thực ra sửa thuần Việt cũng được, nhưng câu này còn là tên của một trò chơi nấu ăn bên Trung Quốc dịch tiếng anh là Monster chef nên mình không sửa mà chỉ chú thích vì có vẻ con tác cũng hướng sự tưởng tượng của người xem vào trò chơi này để thể hiện sự đáng sợ của một loli.