Trung tâm thành phố, quảng trường trung ương.

Đài phun nước hoa lệ được xây dựng trong khoảng sân rộng rãi, cho dù ban đêm cũng lóe lên ánh sáng huy hoàng từ dòng nước lộng lẫy liên tục phun lên. Mà chung quanh quảng trường trung tâm là các tòa nhà thương vụ cao cấp, các khu trung tâm thương mại hiện đại và vô vàn các tòa cao ốc khác. Thế nhưng, hiện giờ khu vực này lại lổ chổ các hố bom lớn nhỏ, còn có vết đao chém, vết tích đánh nhau dữ dội!

Hai tổ đội đang giằng co!

Hoa Lăng kẹp ba tấm bùa chú mang hoa văn đỏ bừng giữa hai ngón trỏ và ngón giữa thon dài, Túc Quần ngăn trước người nàng, Đường đao chắn ngang!

Âm Khôi lạnh lẽo nhìn chăm chú Hoa Lăng, sau lưng là mấy chục khôi lỗi cương thi do gã triệu hồi đang gào thét dữ dội, mà cô gái cùng nhóm với gã duỗi ra móng tay ngoằng, tràn ngập yêu khí!

"A, tiếng nổ ban nãy đã qua được một khoảng thời gian chẳng lẽ Linh Chú đại nhân của chúng ta không thấy sốt ruột sao?"

Âm Khôi cười lạnh trào phúng.

"Ha ha, ngươi cũng không vội, ta gấp làm gì chứ?"

Hoa Lăng buộc lên mái tóc của mình thành đuôi ngựa, tóc buộc gọn gàng để lộ phần trán xinh đẹp, đơn giản và già dặn nhưng vẫn thời thượng.

Tuy rằng, không tính viêm phù giống như quả bom trên tay nàng.

"Dừng! Động thủ!"

Âm Khôi cũng lười nhác lãng phí miệng lưỡi với người của quan phương, gã lạnh lùng ra lệnh đồng bọn, ả nghe vậy tức thì sáp lại Hoa Lăng!

Sau đó Âm Khôi vung tay lên!

Đằng sau lưng gã, đội quân gần bảy mươi, tám mươi con cương thì xông về Hoa Lăng và Túc Quần!

Keng!

Móng tay cô gái sắc bén như cự trảo mang theo cuồng phong phóng về phía Hoa Lăng!

Nhưng lại bị Đường Đao của Túc Quân ngăn trở!

"Đừng nghĩ đi qua!"

Ánh mắt Túc Quần nguy hiểm và sắc lẹm, bên dưới khẩu trang màu đen vang lên tiếng nói thâm trầm.

Oanh!!

Hoa Lăng vung ra viêm phù rồi nhảy lên, thân hình nàng xoay tròn giữa không trung, lại thêm ba đạo bùa chú màu sắc khác nhau văng ra ngoài!

Oanh! Ầm!!

Viêm phù nổ tung, ngọn lửa vây lấy đám cương thi liền lộ ra hiệu quả rõ rệt!

Ba đạo bùa chú kết tiếp tung ra, đạo bùa màu lam ầm ầm nổ lớn, hóa thành một dòng nước! Xông về phía ngọn lửa!

Mà ngay lúc ấy, đạo bùa màu vàng cũng đã sáng lên, hóa thành tia chớp đánh xuyên qua dòng nước!

Đạo bùa màu lục thong dong tới chậm, hóa thành cuồng phong thổi đến cương thi!

Dòng điện phân hủy nước thành oxy tăng thêm sức mạnh của cuồng phong, ngọn lửa từ viêm phù bỗng chốc bùng lên dữ dội, trong chớp mắt lan tràn đội quân cương thi của Âm Khôi!

"Dừng! Trò vặt nhàm chán!"

Sắc mặt Âm Khôi âm trầm, gã hừ lạnh một tiếng, sau đó con ngươi trợn to nhìn trong ngọn lửa!

Bóng dáng Hoa Lăng vọt ra!

Đoản kiếm khắc phù văn đâm thẳng về phía cổ họng của gã!

Tay phải hóa thành màu xanh đen lạ thường, Âm Khôi một phát bắt được mũi kiếm sắc bén đè xuống!

Gã giơ chân quét qua!

Hoa Lăng buông tay, lộn người về sau!

Âm Khôi ném đoản kiếm về phía ngực nàng!

Trong ngọn lửa, Hoa Lăng xoay tròn giữa không trung, hai ngón tay kẹp lấy đoản kiếm, bắn ngược trở lại Âm Khôi!

Trong chớp mắt giơ tay ngăn cản, Âm Khôi lập tức phát giác không ổn, phóng người nhảy vọt về sau!

Oanh!!

Đoản kiếm nổ tung giữa không trung!

Hoa Lăng đạp lên ngọn lửa, nàng nhảy lên thật cao để né tránh đám cương thi ương ngạnh đang gào thét nhao nhao đánh về phía nàng ở bên dưới, nàng ngẩng đầu thấy Âm Khôi cũng lui lại.

Trong tích tắc trao đổi chiêu thức, hai người cũng không ai chiếm được ưu thế, đúng là kẻ tám lạng người nửa cân.

"Vẫn chỉ biết đùa nghịch chút thủ đoạn nho nhỏ như vậy thôi sao!?"

Âm Khôi nói bằng giọng khinh thường.

"Ngươi cũng giống như vậy, vẫn chơi những thứ buồn nôn này!"

Hoa Lăng cũng phải dạng vừa, nàng trào phúng ngược lại.

Hai người đều kéo căng sức lực toàn thân, dự định xuất thủ lần nữa!

"Chị Hoa Lăng, chị không sao chứ? Chỗ vụ nổ bên kia chị qua rồi hả?"

Đúng lúc này, một bóng người từ trên lầu nhảy xuống, rơi xuống bên cạnh Hoa Lăng.

Hoa Lăng nhìn Thanh Nịnh xuất hiện, rồi lại đảo mắt lườm Âm Khôi, nàng thản nhiên nói.

"Chưa đi nữa, Chị vừa định đi xem một chút đến cùng là cái gì phát ra tiếng động lớn như vậy, ai ngờ đụng phải tên này nè."

Sau đó Hoa Lăng chợt khiếp sợ nhìn thấy!

Một tia chớp bự chảng phóng tới phía mình!

Quá nhanh!

Không kịp tránh ra!

"Chị Hoa Lăng!!??"

Túc Quần hô lên nhưng là bị móng vuốt của cô gái kia cuốn lấy!

"Dừng!"

Hoa Lăng cắn răng, nàng định xoay người để giảm thấp nhất thương tổn.

Ngay lúc tia chớp sắp bắn trúng nàng!

Ở phía ngược lại!!!

Một tia chớp khác giống y như đúc bắn tới, triệt tiêu lẫn nhau!

Toàn thân lấp lánh lôi điện, Thanh Nịnh nhảy xuống từ một bên cao ốc khác, nàng hét lên với Hoa Lăng:

"Cẩn thận!"

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn về phía Thanh Nịnh và "Thanh Nịnh".

Chỉ thấy trên người Thanh Nịnh đang nở nụ cười quỵ dị, lôi điện mạnh mẽ ầm ầm rền vang!

...

...

Giống như từ chết đuối được cứu vớt!

Phương Nhiên thở hổn hển từng ngụm từng ngụm!

Trong chớp mắt lạnh như băng vừa rồi khiến hắn kinh hồn bạt vía!

Ma Nữ ngủ thiếp đi, nhưng dường như đã không có việc gì, Phương Nhiên nhìn Sáng Tạo Chi Thư từ từ biến mất, hóa thành một thẻ bài vàng óng ánh dung nhập vào vị trí trái tim của mình.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bóng đêm.

Khoảng cách trái tim của Ma Nữ rất gần, thẻ bài【 LOOP 】trao đổi một lần không gian tiêu hao cũng không nhiều.

Ma ma năng tác dụng lên bản thân, thấp hơn rất nhiều so với can thiệp lên người khác.

Dưới áo choàng, Phương Nhiên đưa tay phải sờ lấy vị trí trái tim mình, nơi đó hiện tại đổi thành một thẻ bài....

Cũng không có cảm giác khó chịu như mình tưởng, thẻ bài【 CREATE 】sáng tạo ra trái tim "Phương Nhiên" bắt đầu đập lên như thường.

Chỉ là giống như bệnh nhân phải mang mặt nạ oxy để sống tiếp.

Ma Nữ yên tĩnh nhắm nghiền hai mắt ngủ say trong ngực hắn, Phương Nhiên đăm đăm nhìn vẻ mặt ngủ mê mệt của nàng.

Đổi trái tim cho người khác, bản thân thì dùng ma pháp duy trì sống sót.

Hành động điên rồ không thể tưởng tượng nổi thật sự là mình làm sao.

Phương Nhiên yên lặng nghĩ đến, chính mình cũng cảm thấy quá đỗi khó tin.

A, dù sao nếu như không cứu nàng thì mình cũng không có trợ giúp, bên ngoài có một người cấp C đang dòm chằm chằm mình, chính mình hẳn phải chết.

Giao dịch với quan phương chưa chắc có thể thành công.

Dưới nguy cơ tử vong, lấy trái tim của mình xem như thẻ đánh bạc đẩy lên chiếu bạc thì có cái gì không được đâu?

Phương Nhiên yên lặng nghĩ đến, rồi ngoảnh đầu nhìn về Ngân Đoạn Long Nha không ngừng chợt lóe chớt tắt ánh sáng trên tay ảo ảnh.

Quả thật ma năng tác dụng với mình thấp hơn rất nhiều so với cho người khác.

Dù rằng như vậy, ma năng cần để sáng tạo một trái tim vẫn là gánh nặng trên người Phương Nhiên.

Mỗi phút mỗi giây đều đang tiêu hao ma năng, có điều còn tốt, đặc hiệu của Ngân Đoạn Long Nha có thể vĩnh viễn tiếp tục kéo dài.

Trùng hợp mỉa mai chính là...

Bởi vì lúc này vô hạn ma năng đáng gánh vác sáng tạo trái tim nên tốc độ khôi phục ma năng là...

Ba phút khôi phục 1%.

Giống như những Người Tham Gia khác.

"Nhưng một khi ma năng thấp hơn trị số duy trì trái tim, Ngân Đoạn Long Nha tăng gấp bội trị số không đủ tiêu hao dẫn đến theo không kịp tiêu hao, ma năng của mình sẽ dần dần về không."

"Tim đột nhiên ngừng đập 4 giây sẽ xuất hiện các triệu chứng choáng váng, chóng mặt, xây xẩm, 10 giây sẽ rơi vào ngất, 15 giây kèm thêm run rẩy. Nhưng nếu như phát tác ngắn ngủi thì có thể hồi phục tự nhiên, nếu không sẽ tiếp tục rơi vào tình trạng hôn mê."

Phương Nhiên nhẹ giọng đọc lại những kiến thức y học của mình, khi còn bé vì có thể giúp đỡ người khác, hắn đã từng nhìn qua không ích sách vở liên quan đến y khoa. Hắn suy tư một lúc, lại tiếp tục lầm bầm.

"Mỗi giây Ngân Đoạn Long Nha đều có thể nhân đôi ma năng hiện hữu của mình, nếu ma năng về không, thẻ bài【 CREATE 】sẽ ngừng lại."

"Từ 0 bắt đầu khôi phục ma năng, "

"Ba phút đầu tiên khôi phục 1% tức là 21.6."

"Nếu đặt thời gian là t cùng với Ngân Đoạn Long Nha nhân đôi giá trị và tốc độ khôi phục tự nhiên."

"Cũng chính là 21. 6×2^t=1080- 21. 6 "

"Khoảng chừng hơn 6 giây."

"Nghĩa là mình cần ba phút + hơn 6 giây mới có thể khôi phục đầy đủ ma năng."

"Nhưng mà trái tim ngừng đập ba phút mình ắt hẳn phải chết."

Phương Nhiên chỉnh lý xong một ít tin tức, hắn suy nghĩ một lúc thì đưa ra kết luận này.

Thời gian chờ ma năng tăng từ 0 đến 1% quá trí mạng, mình nhất định phải nghĩ biện pháp giữ lại 1% ma năng.

Một lúc lâu sau, hắn thử lên tiếng

"Hệ thống, có thể khóa kin 1% ma năng trong bất kể tình huống gì ta đều không thể sử dụng không?"

Tích tắc mấy giây sau, tiếng của hệ thống đột nhiên vang lên.

【 Đinh! Khóa kín 1% ma năng, trừ Người Tham Gia chủ động ý nguyện mãnh liệt, ngoài ra không thể vận dụng 】

Phương Nhiên nhẹ nhàng thở ra, như vầy thì ổn rồi.

Phương Nhiên có 1% ma năng làm cơ sở, dù cho hắn tiêu hao hết 99% ma năng còn lại cũng có thể nhanh chóng khôi phục đầy đủ, thẻ bài【 LOOP 】nhắm chừng chỉ cần một nửa ma năng liền có thể kích hoạt.

"Nói cách khác, mình sẽ bị choáng váng khoảng 3 giây sau khi trái tim ngừng đập ư?"

Vốn dĩ có hai thủ đoạn như bật hack là thẻ bài【 CREATE 】và "Vô hạn ma năng". Giờ thì toàn bộ đều khóa kín trong "Trái tim" Phương Nhiên.

Còn thêm hạn chế nếu hắn tiêu hao quá nhiều ma năng thì trái tim sẽ ngừng đập trong 3 giây.

Phương Nhiên thở hắt ra một hơi, từ khăn quàng cổ đen nhánh rộng thùng thình ngẩng đầu lên, hắn ôm Ma Nữ trong lòng, bình tĩnh nhìn bầu trời đêm.

Cảnh ban đêm, thật rất đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play