“Baba! Hôm qua baba với mama đi đâu mà không đón con vậy ạ?” – Cô tiểu thư tròn xoe mắt hỏi ba của mình.

“Hmmm... Kỉ niệm ngày cưới!” – Anh bế con lên, tự hào nói với đứa con nít kia.

“Vậy mama đâu vậy ạ? Baba dậy sớm lên công ty à?” – Con bé nheo mày hỏi anh.

“Ừm! Hôm nay để mẹ con nghỉ ngơi nhé! Nhớ đừng cho mẹ con ra ngoài!”

“Dạ! tuân lệnh baba!” – Cô bé cười tít mắt.

Anh xoa đầu con gái cưng của mình rồi đặt con xuống, không quên bảo với quản gia chăm sóc hai mẹ con rồi đi đến công ty luôn. Hôm nào cũng vậy, bận rộn tối ngày mới về. Cũng may là cô con gái này rất tinh tế, mỗi lần ba mẹ về là chạy ngay ra cổng đỡ đồ đạc, đợi ba mẹ về thì mới ăn cơm. Thật may mắn cho cặp vợ chồng này! Sau khi anh đi ra khỏi nhà được 20 phút, cô bé chạy lên phòng mình làm bài tập, khi thấy phòng bên có tiếng động cô hớt hải chạy sang:

“Mama!! Có chuyện gì ạ?”

“Mẹ lại dậy muộn mấ...”

“Mama nghỉ hôm nay đi ạ! Baba bảo vậy!!” – Cô bé ngăn câu nói của mẹ mình, nở nụ cười chấn an cô.

“Mẹ cần phải đi chứ!” – Cô cầm túi sách chạy ra khỏi cửa.

“Mẹ...hức hức...” – Đôi mắt tròn xoe long lanh nhìn cô, tiểu thư nhà này đáng yêu hết phần thiên hạ mà!

“S...sao vậy?” – Cô quay đầu lại cúi thấp người xuống xoa đầu cô bé.

“Baba bảo nếu mẹ mà đến công ty là baba không chơi với con nữa...” – Cô cúi mặt xuống.

Cô đành phải ở nhà với tiểu thư bé bỏng này, tiểu thư nhà cô rất yêu ba nhé! Lúc nào cũng quấn quýt với nhau. Được ngày nghỉ nên cô cũng có thời gian lướt web, đọc sách, kèm con gái học,...và đến tối thì cô không quên nấu cơm. Dù người làm trong nhà đều không cho nhưng cô vẫn muốn làm. Đành đồng ý vậy, vì cô đã muốn làm là sẽ không thay đổi. Khoảng 11 giờ tối, anh vào Kim Gia, như thường lệ, anh cất tiếng:

“Tiểu Ảnh của baba đâu rồi???”

“A!!! Baba!!” – Cô bé chạy đến, mặt nở nụ cười rạng rỡ.

“KIM THIÊN PHONG!! Sao anh dám dọa con bé!!” – Cô phá tan bầu không khí vui tươi của hai cha con.

“Ơ...ơ... Anh có làm gì đâu!!” – Anh cầm tay đứa con gái mình cúi xuống, thì thầm, “Con nói gì vậy?”

“Thôi!! Con nghe lời baba nói đó!! Chịu giùm con với ạ!!” – Cô bé nói thầm mắt nhắm tít lại.

“Dạ! Vợ! Anh nghe!!” – Anh bài lên hít một hơi sâu chuẩn bị nghe cô mắng.

“Vào ăn cơm đi! Cho nhịn giờ! May tôi tha cho đấy!” – Tay cô túm cà vạt kéo anh vào.

“A...a từ từ cái nào, vợ nhẹ nhàng thôi!!” – Anh nhanh chân chạy theo.

Bữa cơm tối rất vui vẻ, họ hạnh phúc bên gia đình của mình. Tối hôm đó, cô đã mơ đến hạnh phúc của gia đình cô mãi bền lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play