Muốn bước vào tu luyện tiên thiên chân khí trước tiên phải tiến hành luyện thể, đó là một quá trình bắt buộc vì muốn câu thông với tiên thiên chân khí cơ thể phải thật gần với tiên thiên tức là loại bỏ những tạp chất tích tụ của cuộc sống phàm nhân. Chính vì vậy Trần Ngọc tạm thời cũng không bắt đầu tu luyện ngay, điều hắn cần làm lúc này chính là nhanh chóng đạt đến luyện thể đỉnh phong. Trần Ngọc bây giờ cũng đã 28 tuổi, những tạp chất tích tụ đã ăn cả vào xương cốt và ngũ tạng, muốn loại bỏ được nó thật sự không dễ dàng gì.

- “Bây giờ pháp môn tu luyện đã có, ta sẽ bắt đầu tiến hành cuộc huấn luyện địa ngục cho ngươi”, Kim Đức vừa nói vừa quan sát Trần Ngọc từ đầu đến chân ánh mắt của ông ta dường như đang nhìn một con chuột trong phòng thí nghiệm thật sự khiến Trần Ngọc sởn cả gai ốc.

Kim Đức lấy trong người ra một nhành cỏ mà từ thân cho đến lá đầu có màu đỏ như máu, lá của nó có hình cầu còn gân lá không sắp xếp theo bất cứ quy luật nào. Đây chính là Thiêu huyết thảo, công dụng như tên sau khi dùng khiến cho nhiệt lượng của máu trở nên vô cùng nóng, máu chính là thứ tiếp xúc nhiều với cơ thể nhất nên sẽ giúp ngươi có thể loại được tạp chất một cách hiệu quả nhất, tuy nhiên sau khi sử dụng cảm giác lại có chút không dễ chịu nên ngươi cần phải cố gắng một chút, thứ này mỗi đêm ngươi dùng 2 lần, sau 5 ngày xem như có thể tiếp tục bước thứ 2.

Thiêu huyết thảo, loại thảo dược này xem ra rất thú vị, Trần Ngọc thầm đánh giá loại dược liệu này, “nhưng nó sử dụng như thế nào vậy?”.

- “Cứ trực tiếp nhai nuốt là được”, Kim Đức tỏ ra rất tùy tiện.

Thật sự không ngờ có loại dược thảo dễ sử dụng đến như vậy nếu như không có sự hướng dẫn của Kim Đức thì dù hắn ta có nó trong tay cũng không biết sử dụng thế nào, không một chút chần chờ Trần Ngọc bỏ đoạn Thiêu huyết thảo vào miệng rồi nhanh chóng nhai nuốt. Dược thảo chỉ vừa đến dạ dày mà công hiệu của nó đã thể hiện rất rõ, toàn bộ huyết dịch trong cơ thể Trần Ngọc như sôi trào, toàn bộ cơ thể đã chuyển sang màu huyết sắc, những lỗ chân lông đều giãn to ra trong hắn lúc này không khác gì một huyết nhân.

“ Cái gì mà chỉ có một chút không thoải mái chứ, rõ ràng là giết người”, Trần Ngọc muốn hét lên thật to nhưng sự đau đớn khiến cho hắn không cách nào mở miệng được, cảm giác bị thiêu đốt từ trong ra ngoài chỉ có thể hình dung bằng một từ chết không được mà sống cũng không xong, hắn ta lăn lộn nhiều vòng trên đất, hai hàm răng cắn chặt để cố kìm nén nỗi đau đang phải gánh chịu. Cơn đau liên tục kéo dài gần một canh giờ gần như đã vắt kiệt hết sức lực của Trần Ngọc, hắn giờ đang nằm dài trên mặt đất cơ thể không còn một chút sức lực, trải nghiệm của Thiêu huyết thảo khiến hắn thật sự khó quên.

- “Tiểu tử, cứ nằm đó nghĩ ngơi dưỡng sức, một canh giờ sao lại tiếp tục”, Kim Đức lại tỏ ra vô cùng thờ ơ.

- “Thêm một lần nữa ta thật sự sẽ chết đó”, Trần Ngọc dùng hết sức lực còn lại của mình để phản đối cuộc huấn luyện địa ngục này, hắn thật sự không muốn còn chưa quyết đấu đã phải bỏ mạng.

- “Mới có một chút đau đớn còn không chịu được sao có thể làm được việc lớn, ngươi thử nhìn xem xung quanh mình đi”.

Nhìn theo hướng tay của Kim Đức, Trần Ngọc phát hiện những vị trí mình vừa lăn qua đều để lại những chất dịch màu đen thẩm đang bốc mùi khá kinh dị, đây chính là những tạp chất trong cơ thể mình sau, làm sao lại có thể nhiều như vậy chứ. Nếu như không dùng Thiêu huyết thảo này có thể phải mất ít nhất một đến hai năm mới mong loại bỏ được từng ấy tạp chất, xem ra muốn rút ngắn thời gian thì phải chấp nhận mạo hiểm và khổ cực rồi.

Trần Ngọc sau khi quan sát xung quanh chỉ lặng im không nói nhưng trong ánh mắt của hắn có thể thấy được một sự quyết tâm, Kim Đức cũng phát hiện điều đó nên ông ta cũng không cần phải hối thúc hắn làm gì. Một canh giờ lặng lẽ trôi qua, Kim Đức tiếp tục đặt một nhánh dược thảo vào tay Trần Ngọc, “dùng hay không dùng ngươi cứ tự quyết định”.

Trần Ngọc có chút do dự, hắn ta đã cố gắng đưa nó vào miệng 2 lần nhưng rồi lại lấy ra, nhưng cuối cùng sự quyết tâm đã vượt lên trên được sự sợ hải, lần thứ 3 đưa vào miện lần này hắn ta đã trực tiếp nhai nuốt xuống. Tuy đây đã là lần thứ 2 cảm thụ nỗi đau này, hắn cũng đã ít nhiều quen thuộc nhưng sự đau đớn nó mang lại không cách nào kiềm nén, hắn lại tiếp tục lăn lộn trên mặt đất cho đến khi dược thảo hết tác dụng.

Lần thứ 2 sử dụng đã chấm dứt, trời cũng đã dần chuyển sáng, Kim Đức vì không muốn Kim Hoa phải nghi ngờ nên đã về trước, chỉ còn một mình Trần Ngọc ở đó, lúc này hắn đã ngủ thiếp đi từ rất lâu. Lúc Trần Ngọc giật mình tỉnh giấc đã là buổi trưa rồi, hắn cố gắng đứng dây và trở về nhà vì bụng của hắn lúc này đang réo gọi, quãng đường 5 dặm lúc bình thường hắn cũng không thấy quá xa nhưng lúc này lại dài đằng đẳng, vừa mệt vừa đói trải qua một đoạn đường dài đúng là trải nghiếm rất khó quên.

Tuy là như vậy nhưng hắn cũng không quên tìm một nơi tắm rửa và thay y phục vì khắp người hắn lúc này đầy những chất dịch màu đen hôi thối. Nhờ có Kim Đức đỡ lời mà hắn cũng không bị Kim Hoa nghi ngờ gì khi về trễ, sau khi ăn uống xong hắn lại lăn ra ngủ để lấy lại sức cho buổi huấn luyện tiếp theo.

Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi hôm nay đã là đêm thứ 5 Trần Ngọc phục dụng Thiêu huyết thảo, cơ thể hắn vẫn đỏ bừng như thế nhưng hắn vẫn tỏ ra rất bình thản, không còn lăn lộn trên đất như trước nữa, những chất dịch trên cơ thể hắn cũng đã ít hơn nhiều rồi.

Đôi mắt của Trần Ngọc đột nhiên mở ra, trong ánh mắt của hắn lúc bây giờ thấp thoáng có thể thấy được ánh tinh quang, hắn ngửa mặt lên trời rồi hét lớn một tiếng, tiếng thét này làm cho cả sơn động phải vang vọng. Chưa bao giờ Trần Ngọc thấy mình mạnh mẽ như bây giờ, công dụng của Thiêu huyết thảo quả nhiên thần kỳ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play