"Được rồi, anh đừng có mà ở chỗ này cứ lôi lôi kéo kéo tôi thay vào đó chúng ta tìm cái quán cà phê nào đó gần đây ngồi nói chuyện đi."
Cô cân nhắc kĩ lưỡng vì công ty có rất nhiều người, xui xẻo bị ai đó bắt gặp rồi đồn đại thành tin đồn nhảm nhí thế là chẳng phải tự hại chính mình sao.
Vậy đó, giới giải trí này chính là nơi thị phi nhất, tuy rằng hiện giờ cô chưa có danh tiếng nhưng Cố Dĩ Trạch lại là người nổi tiếng ở thành phố A này, cô không mong muốn bị tên gia hoả này hại phải đem mình lên đầu tiêu đề tin bát quái đâu.
"Giờ này rồi còn uống cà phê? Anh xem em cũng sắp tan làm, hay là trưa này chúng ta đi ăn một bữa đi."
Cố Dĩ Trạch nhanh chóng từ chối lời đề nghị của cô, vả lại còn không cho cô cơ hội từ chối đã tự ý quyết định, "Tôi đã đặt chỗ trong nhà hàng."
Tô Vãn lặng thinh.
Nhìn dáng vẻ tên này xem ra đã có chuẩn bị truớc rồi mới tới đây, có điều chỉ sợ là hắn sớm cũng đoán được cô sẽ thoả hiệp.
Chỗ hắn ta đặt chỗ chính là một nhà hàng xa hoa kiểu Pháp, môi trường yên tĩnh, ẩm thực cũng rất tinh tế. Hầu như không có điểm nào chê bai ngoại trừ giá thành hơi đắt, bởi vậy nó rất phổ biến với một số người có tiền.
Sau khi vào cửa, cô lại cảm giác người này mang cô tới đây với mục đích không đơn giản."
Quả nhiên, không bao lâu sau khi đang ăn thì hắn chủ động nói với cô: "Tôi với Dương Tuyết Tuyết chia tay rồi."
"Ukm, tôi biết rồi, trước đó anh có nhắc tới."
Tô Vãn thản nhiên gật đầu xem như không có chuyện gì đặc biệt cứ bình tĩnh mà cắt thịt bò bít tết trên đĩa.
Cố Dĩ Trạch nhìn biểu cảm trên gương mặt của cô thì đột nhiên nhíu mày như đang bất mãn với thái độ không quan tâm của cô: "Vãn Vãn, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa nha."
"Khụ khụ..."
Cô xém chút nữa đem toàn bộ rượu trong miệng phun hết ra ngoài rồi: "Lúc trước ngoại tình chính là anh, còn nói sẽ không xem loại người như tôi ra gì, đến cuối cùng tôi hết hy vọng, bây giờ thì sao? Chạy đến chỗ tôi nói muốn bắt đầu lại? Cố Dĩ Trạch, con mẹ nó, anh bị bệnh mất trí nhớ à?"
"Vãn Vãn!"
Hắn cao giọng lên thêm vài phần, "Tôi biết, chuyện của lúc trước là do lỗi của mình, nhưng em lúc trước cũng tìm... Xem tôi như chưa nói lời này."
Hắn muốn nói rằng cô cũng qua lại không trong sáng với đàn ông trong thời gian này, nhưng nghĩ lại sẽ phá hỏng bầu không khí nên không nói ra.
Cô chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
"Sau khi ở bên Dương Tuyết Tuyết, tôi nhận ra thực tế trong lòng mình luôn có em, người tôi muốn ở bên cạnh mình cũng chính là em."
Bên kia bàn, Cố Dĩ Trạch bất ngờ đưa tay ra nắm lấy tay cô, "Huống hồ hôn ước của chúng ta do ông ngoại em cùng ông tôi giao ước, ông rất hy vọng chúng mình ở bên nhau, thế nên chúng ta tại sao phải phụ lòng tốt của bọn họ? Còn nói về những chuyện trước kia, tôi nhất định sẽ cố gắng bù đắp cho em, Vãn Vãn, tôi có thể cho em tương lai tốt hơn người đó, tin tưởng tôi đi, lần này tôi rất chân thành."
"Thật xin lỗi, tôi không chấp nhận được."
Tô Vãn cạy tay hắn ra rồi trực tiếp cầm túi xách bên cạnh lên: "Món ăn rất được, cảm ơn anh đã chiêu đãi."
Thấy cô đứng dậy muốn rời đi thì hắn vội vã đuổi theo, nhưng thật không ngờ tới được ở chỗ này lại đụng phải Diệp Dục Sâm cùng Giang Uyển Hinh.
Hai người này tất nhiên là đến đây dùng cơm rồi, chẳng qua là vị trí hai bên cách khá xa nên họ không nhìn thấy nhau nhưng hiện tại hai bên cùng lúc ra tới...
Thành ra bốn người đối mặt trực tiếp với nhau.
Đặc biệt vừa khéo cũng không kém éo le là lúc mà Cố Dĩ Trạch bắt lấy cánh tay cô thì bên kia Giang Uyển Hinh cũng đang câu lấy cánh tay Cố Dĩ Trạch, cứ nhìn như họ được ghét đôi sẵn vậy, bên ngoài nhìn vào thấy như thế này có vẻ rất hài hoà.
Đó là đơn giản bỏ ra biểu cảm của Tô Vãn và Diệp Dục Sâm vì mắt hai người đều phát ra hoả lực.
"Diệp tổng, thật quá trùng hợp."
Cố Dĩ Trạch là người đầu tiên chủ động chào hỏi, rất khách khí, một lúc sau liền chú ý thấy Giang Uyển Hinh bên cạnh, "Ngài cũng mang bạn gái tới đây hẹn hò sao?"
Cũng...
Diệp Dục Sâm nghe được từ này lại đặc biệt thấy chói tai.
- --------oOo--------
Editor: Alissa
Cập nhật 28/2/2020 tại Việt Nam Overnight truyện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT