Cô mềm mại dán anh cường tráng, cách hai lớp quần áo hơi mỏng, nhiệt độ ở trong không khí không ngừng trao đổi lẫn nhau……

Phong Thanh Ngạn chỉ kinh ngạc một khoảnh khắc, chợt liền híp híp con mắt đen, làm như rất hưởng thụ cô đột nhiên lên như này, lơ đãng nhào vào trong ngực.

Một tay ôm lấy eo nhỏ của cô ngăn cô té ngã, một tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị mồ hôi dính ở trên trán, “Mệt không? Nghỉ ngơi một chút.”

“Bong bóng——”

“Những cái đó đều không quan trọng.”

“Nhưng ——”

“Không nhưng mà gì hết.” Anh nhẹ nhàng nâng cô dậy, chuẩn bị ôm đến bên cạnh đi nghỉ ngơi.

“Phong tiên sinh, thi đấu còn đang tiếp tục, quả bóng của hai người nổ, có thể trở về điểm xuất phát lấy thêm một quả bóng.” Giáo viên bên cạnh tiến lên nhắc nhở, “Vẫn có cơ hội chiến thắng.”

Hạ Tiểu Nịnh như ở trong mơ mới tỉnh, nhanh chóng lui một bước, kéo tay áo anh, “Nhanh chạy trở về một lần nữa! Lần này em nhất định càng chuyên chú một chút, không để Mạn Mạn thất vọng!”

“……” Phong Thanh Ngạn yên lặng liếc mắt nhìn đối phương một cái.

Giáo viên trường này, như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy!

……

Quanh mình âm thanh hò hét còn đang tiếp tục, trò bóng này thi đấu nửa giờ sau cuối cùng mới kết thúc.

Tuy rằng quả thứ nhất nổ, nhưng sau đó lại tổng điểm số các trò trước, cùng mấy nhóm khác xếp thứ nhất.

Mấy người trọng tài khó xử mà thương lượng trong chốc lát, quyết định nghỉ ngơi trước hai mươi phút, thêm một hạng mục thi đấu khác.

Hạ Tiểu Nịnh ngồi ở bên cạnh sân thể dục, uống nước Phong Mạn Mạn chuẩn bị cho cô, nhẹ nhàng thở dốc, bên cạnh Phong Thanh Ngạn tức thì bất động thanh sắc di chuyển thân hình cao lớn, che khuất tới gần nắng độc giữa trưa hè.

Hai người vừa rồi ở trên sân thể dục, một cái ôm kia đã hấp dẫn không ít ánh mắt, giờ phút này thật nhiều phụ huynh đều nhìn trộm đánh giá bên này, thưởng thức Phong Thanh Ngạn thịnh thế mỹ nhan.

Mà sớm bị loại vợ chồng Phong Thanh Tầm đang ngồi ở trong khán giả. Kha Linh Lung nhìn chằm chằm vào mặt Hạ Tiểu Nịnh, một đôi mắt đẹp hận đến nhanh phun hỏa.

Lại là người phụ nữ này! Khắp nơi giả mạo Phong gia thiếu phu nhân, giả mạo mẹ hai đứa nhỏ!

Bên kia, Phong Tu Viễn nghe được tin tức mới nhất, lại chạy về bên người ba ba, “Các giáo viên quyết định thi đấu thêm một trận, năm phút đồng hồ sau bắt đầu.”

“Em đi toilet một chuyến trước.” Hạ Tiểu Nịnh nhanh chóng đứng lên.

“Liền ở bên kia ——” Phong Mạn Mạn nhiệt tình mà chỉ cho cô.

“Được.”

Hạ Tiểu Nịnh lập tức đi đến phía toilet của khu dạy học, không chú ý đến cách đó không xa Kha Linh Lung trong hàng khán giả cũng đứng lên, lén lút đi theo phía sau mình.

……

Khu dạy học.

Kha Linh Lung cùng đến không xa không gần, sau khi xác định Hạ Tiểu Nịnh vào toilet, cô ta liền đeo kính râm lên, đợi bên cạnh bồn rửa mặt.

Ánh mắt Không có ý tốt nhìn khắp nơi, thẳng đến khi nhìn thấy một vật thể nhô lên trên vách tường bên dưới song cửa sổ, cô ta mới ngừng lại được, đã tính trước mà cong cong môi.

Hạ Tiểu Nịnh từ trong phòng kế bên đi ra, đến bên cạnh bồn rửa mặt, bên cạnh còn có một người phụ nữ ăn mặc tinh xảo, mang kính râm rửa tay, đi ra ngoài trước cô.

Cô chưa từng để ý, chỉ nghĩ là phụ huynh của học sinh nào.

Tắt vòi nước đi, cô lắc lắc tay, đang chuẩn bị muốn đi ra ngoài, phía sau lại giống như có thứ gì túm đầu gối mình một chút.

Nhanh chóng dừng bước lại nhìn phía sau, rồi lại không nhìn thấy cái gì.

Chẳng lẽ là ảo giác?

Hạ Tiểu Nịnh nhíu mày, đang định xoay người nhìn lại một chút, Phong Mạn Mạn đã chạy đến cửa thúc giục, “Tiểu Nịnh, mau mau, còn thiếu mami rồi, mami nhất định đoán không được nội dung thi đấu này, nhưng ba ba con nhất định sẽ mang mami chiến thắng!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play