Ba chữ này nhẹ nhàng từ trong môi xinh đẹp của cô nói ra, toàn trường lập tức ồ lên!
Trời ạ!
Phong Thanh Ngạn? "Thuyền" của Hạ Tiểu Nịnh là Phong Thanh Ngạn? Cô cùng Phong Thanh Ngạn ở bên nhau?
Quả bom nặng nhất trong năm tuyệt đối chính là cái này!
Dưới sân khấu, Kỳ Tư Diệu rõ ràng cảm thấy được thân thể người đàn ông bên cạnh mình không có căng thẳng như vậy, thậm chí, giống như có một cổ gió xuân không biết từ nơi nào bắt đầu thổi lên……
Trên sân khấu, Hạ Tiểu Nịnh cũng rõ ràng cảm giác được khi mình vừa nói ra tên này, sắc mặt Bạch Nhu Gia xám đi với tốc độ rất nhanh, ngay cả phấn lót cao cấp cũng không thể che phủ được……
Nhưng, một trận còn chưa có đánh xong.
Cô khẩn trương nhìn về phía Phong Thanh Ngạn, trong miệng nói, lại như là đang làm nũng, “Anh còn chưa lên giải thích cho mọi người một chút? Chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn bạn gái mình bị người khác như vậy mà hiểu lầm sao?”
Vừa rồi sau thời gian ngắn ngủi lên sân khấu, cô nghĩ đến.
Muốn trấp áp được những mặt tiêu cực đó, cô biết trong mọi người, chỉ có một người có thể có biện pháp, đó chính là Phong Thanh Ngạn.
Vừa đúng lúc, anh cũng ở hiện trường.
Vừa đúng lúc, cô không có lựa chọn nào khác.
Làm ơn Phong Thanh Ngạn…… Ngàn vạn không cần ngay lúc này từ chối tôi…… Làm ơn làm ơn……
Phong Thanh Ngạn hồi phục lại tinh thần sau cú sốc vừa rồi, lập tức liền hiểu cô gái này muốn tính toán cái gì. Tuy rằng biết cô chỉ là muốn dùng con thuyền là mình này thuyền vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng……Ba chữ bạn gái mình lúc từ trong miệng cô nói ra, ngoài ý muốn lại đáng chết dễ nghe.
Trước mắt bao người, anh chân dài nhẹ bước, thẳng tắp mà đi về phía cô.
Vừa lên sân khấu, Hạ Tiểu Nịnh liền chạy tới ôm chầm lấy anh một chút.
Ở trong mắt người khác, đây là nhiệt tình, là bày tỏ tình yêu.
“Chuyện anh đề cập lúc trước để tôi giả làm mẹ hai đứa nó, tôi đáp ứng rồi! Lần này, anh giúp tôi!” Cô nhanh chóng ghé sát vào bên tai anh nói, bởi vì cô không xác định lúc này đây anh đến tột cùng sẽ đứng ở bên cạnh ai.
Là cô, hay là Bạch Nhu Gia?
Cô quả nhiên sẽ như thế…… Trong mắt Phong Thanh Ngạn vừa mới nhiễm ánh sao, bởi vì lời nói của cô cô đơn thêm vài phần, nhưng vẫn là kiên định ngay tại lúc cô muốn lui về kia trong nháy mắt giữ tay cô lại.
Sau đó, động tác ôn nhu mà tự nhiên cầm lấy micro từ một tay khác của cô, “Thực xin lỗi bởi vì chuyện riêng của tôi cùng bạn gái tôi quấy rầy tới nhã hứng của mọi người. Những lời trên mạng kia hoàn toàn chỉ là lời nói vô căn cứ, chúng tôi cùng Mộ Đình Tiêu tiên sinh đều quen biết…… Bạn tốt. Lần trước bọn họ gặp mặt cũng là đã được tôi cho phép cùng đồng ý, mọi người cứ tiếp tục. Chúng tôi rời đi trước.”
Giọng điệu chắc chắn, thái độ cường thế, nhàn nhạt nói mấy câu, khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng đều không có lá gan lại hoài nghi cùng bôi đen cô nữa.
Cái này, thật sự chuyện chỉ có thể là Phong Thanh Ngạn mới làm được.
Nói xong anh trực tiếp nắm tay Hạ Tiểu Nịnh xuống, hoàn toàn phớt lờ người một bên cánh môi ngập ngừng, ý đồ muốn giữ anh lại - Bạch Nhu Gia.
Nhìn sắc mặt Bạch tiểu thư kia như tro tàn cùng ánh mắt tuyệt vọng, tâm tình Hạ Tiểu Nịnh thật là tốt đến bạo a! Đáng đời! Tự tạo nghiệp không thể sống!
Muốn hủy hoại Hạ Tiểu Nịnh cô? Vậy cô liền mang đi người Bạch Nhu Gia để ý nhất! Tức chết cô ta!
Tề Hàng cùng Kỳ Tư Diệu ở lại tiếp tục xử lý chuyện sau đó, để bảo đảm tất cả chuyện xảy ra ở nơi này sẽ không bị càng nhiều người biết nữa, cùng với hot searc vừa nãy trên mạng đều biến mất không thấy gì nữa.
Mộ Đình Tiêu cũng là không lâu trước đó mới biết được chuyện trên mạng, anh nhanh chóng đi ra bên ngoài gọi điện thoại thông báo cho đoàn đội của mình để tiến hành xử lý khẩn cấp.
Đoàn đội đưa ra kiến nghị là chỉ giữ lấy danh dự của anh, đến nỗi Hạ Tiểu Nịnh sống hay chết không cần phải xen vào.
Anh đương nhiên sẽ không đồng ý, đây là lần đầu tiên cùng đoàn đội của mình nổi lên tranh chấp rất lớn, cuối cùng những người đó bị áp lực của anh ép buộc phải đáp ứng bảo vệ cả hai bên, tuyệt đối về sau không được hắt bát nước bẩn vào Hạ Tiểu Nịnh, Mộ Đình Tiêu mới cúp điện thoại muốn quay về bữa tiệc nhìn xem trước mắt như thế nào.
Còn không đi vào, anh nhìn thấy Phong Thanh Ngạn kéo tay Hạ Tiểu Nịnh ra ngoài.
Hai người ở cửa ra vào thoạt nhìn đang muốn lên xe, Mộ Đình Tiêu cảm giác lại bị người ta đấm một quyền khó chịu, nhưng lần này anh lại thấy rõ ràng.
Lắc trên cổ tay Hạ Tiểu Nịnh, chính là mình đưa cho cô ấy một chuỗi!
Nếu không phải bởi vì thích, tại sao lại đeo nó trong dịp quan trọng như vậy?
Như thể ở nơi hoang dã để sinh tồn, anh lại tìm thấy được một hy vọng mới, Mộ Đình Tiêu không chút suy nghĩ, trực tiếp liền vọt lên, muốn tìm cô hỏi rõ ràng, hỏi cô đến tột cùng thích ai!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT