Một giờ sau, trong quán cà phê bên ngoài tiểu khu Cẩm Tú.
Lâm Vân Vân mang một túi xách Chanel nhỏ, dáng vẻ thướt tha vào cửa, liền thấy được ngồi ở bên cửa sổ Hạ Tiểu Nịnh.
Cô lập tức cười đi qua đó, “Tiểu Nịnh, hôm nay ngọn gió thổi vậy? Lại còn hẹn tôi ra đây uống cà phê?”
Hạ Tiểu Nịnh ngượng ngùng cười cười, “Có chút việc muốn làm phiền cô, sẽ không làm chậm trễ thời gian của cô chứ?”
“Làm sao có thể? Tôi không thiếu nhất chính là tiền cùng với thời gian, gần đây ở nhà rảnh rỗi đến mốc meo, tạm thời lại không gặp được người đàn ông nào có thể làm tôi động lòng, cô hẹn tôi ra đây, tôi vui vẻ còn không kịp nữa là!” Lâm Vân Vân ngồi xuống ở đối diện cô, chọn một ly cà phê Lam Sơn, “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì vậy, cô bé.”
“Tôi muốn làm phiền cô hỏi giúp tôi một việc……”
Hạ Tiểu Nịnh lại gần, nhỏ giọng nói rõ ràng chân tướng cho cô biết.
Vốn nghĩ rằng đó là chuyện rất đơn giản, ai ngờ Lâm Vân Vân nghe xong ngay lập tức lắc đầu, “Chỉ sợ không nghe ngóng được gì.”
“Vì sao vậy?” Lâm gia cũng không kém a, Lâm Vân Vân cũng là hào môn đại tiểu thư chân chính, làm sao lại không nghe ngóng được?
“Cái cuộc thi này tôi có nghe nói qua, là Bạch Nhu Gia tổ chức đúng không?”
"Đúng vậy.”
“Tôi nói cho cô biết,” Lâm Vân Vân nhìn chung quanh một chút, sau khi không có những người khác, mới hạ giọng tiếp tục nói, “Bạch Nhu Gia này chính là nhân vật hung ác, cô ta là nhị tiểu thư Bạch gia, trước cô ta có mấy người anh trai cùng một người chị gái, theo lý thuyết là không có thu hút nhất. Nhưng cô ta về nước không bao lâu, cũng đã trở thành đệ nhất danh viện chạm tay cũng có thể bỏng trong hội chúng tôi, không chỉ có bạn bè nhiều, hơn nữa có rất nhiều công tử hào môn duy chỉ theo cô ta, tương đối lợi hại đấy!”
“Cái này cùng chuyện tôi muốn hỏi thì có quan hệ gì?”
“Đương nhiên là có quan hệ roài! Danh sách ban giám khảo, ngoại trừ đã công bố Mộ Đình Tiêu ra bên ngoài, những thứ khác đều là tuyệt mật nha! Nếu ai tiết lộ ra ngoài, không phải là kẻ thù của cô ta sao? Sẽ không có ai ngu ngốc như vậy!”
“……” Hạ Tiểu Nịnh bả vai sụp xuống, “Cái này xem ra không thể nghiên cứu khẩu vị bọn họ trước rồi.”
“Yên tâm,” Lâm Vân Vân vỗ vai cô, an ủi nói: “Tôi đã ăn qua những món cô làm, tuyệt đối Ok! Cô không cần đặt áp lực quá lớn! Ngày mai tôi sẽ đến trường quay cổ vũ cho cô!”
“…… Cảm ơn.”
Hạ Tiểu Nịnh mặc dù tin tưởng vào tay nghề của mình, nhưng mà cảm giác thấy cuộc thi này sẽ không đơn giản giống bọn họ dự đoán như vậy.
Chỉ mong là cô đã suy nghĩ nhiều quá rồi đi……
……
Hôm sau.
Sáng sớm, Diệp Anh lái chiếc xe nhỏ của mình đến đón người, lấy cái danh là trợ lý kiêm người đại diện của Hạ Tiểu Nịnh, kỳ thật chính là muốn trà trộn đi vào nhìn thấy Mộ Đình Tiêu nhiều lần hơn.
Hai người lái xe đến trường quay đài truyền hình bên kia rồi, thời gian còn sớm, đến cũng không có nhiều người lắm, chỉ có mấy người trợ lý đang đứng chào đón ở ngoài cửa ra vào.
Có người rất nhanh liền đưa các cô vào hậu trường, “Chuẩn bị trang điểm trước một chút, sau đó chúng ta liền bắt đầu ghi hình. Thợ trang điểm lập tức tới đây, xin chờ một chút.”
Nói xong, đối phương liền đi ra ngoài.
Hạ Tiểu Nịnh nhanh chóng đuổi theo, “Xin hỏi nội dung thi đấu là gì? Cái này cần sớm nói cho chúng tôi biết, chúng ta mới chuẩn bị tốt được!”
Người nọ liếc mắt nhìn các cô một cái, “Đợi một thông báo thống nhất đã. Không cần cấp.”
“…… Được.”
Hạ Tiểu Nịnh trở lại phòng trang điểm ngồi xuống, trong lòng thoáng có chút thấp thỏm.
Thời gian từng phút từng giây mà qua đi, mắt thấy sắp đến thời gian chính thức ghi hình, nhưng thợ trang điểm còn chưa đến, ngay cả một cái gọi là nội dung thông báo cũng không có.
Diệp Anh đi ra ngoài nhìn rất nhiều lần, tìm không thấy bất luận người nào có thể giúp đỡ.
Lúc 9 giờ đúng, cửa bỗng nhiên đã bị đẩy ra, Tiêu Văn đứng ở ngoài cửa, “Hạ Tiểu Nịnh?”
“Là tôi.” Cô đứng lên.
“Đi với tôi, bắt đầu ghi hình rồi.”
_______________
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT