Tessa thấy lông tay dựng đứng và khó chịu trước ánh mắt của mọi người trong phòng. "Hắn… hắn nói gì về em?”

“Anh rối trí hết,” Nate nói. “Anh không nhớ đã bao giờ nói về em với hắn chưa, nhưng cứ đến câu lạc bộ đã anh uống nhiều, và bọn anh nói đủ thứ chuyện…” Cốc trà trên tay anh run lên; anh đặt mạnh nó xuống.

“Anh bảo hắn rằng hắn muốn làm gì với em. Hắn nói hắn có lí do để biết rằng một đứa con của mẹ chúng ta rất… đặc biệt. Hắn nghĩ có thể đó là anh, nhưng sau khi quan sát anh một thời gian. hắn chỉ thấy anh ngốc bất thường.” Giọng Nate cay đắng. “Hắn nói, 'nhưng em gái anh lại khác. Cô ta có sức mạnh anh không có. Tôi không định làm hại cô ta. Cô ta cực kì quan trọng.’

"Anh ú ớ cầu xin hắn nói rõ hơn, nhưng hắn không chịu. Hoặc anh phải giao em cho hắn, hoặc anh sẽ chết. Hắn còn bảo đó là việc anh phải làm.”

Tessa thở ra từ từ. “De Quincey bảo anh viết thứ cho em,” cô nói. “Hắn bảo anh gửi vé để em lên tàu Main. Hắn bảo anh đưa em tới.”

Nate mừng khi thấy cô đã hiểu. “Hắn thề không làm hại em. Hắn bảo hắn chỉ muốn dạu em dùng quyền năng vốn có. Hắn bảo em sẽ được vinh danh và giàu ngoài sức tưởng tượng…”

“Nghe ổn đấy,” Will xen vào. “Làm gì có thứ gì quan trọng hơn tiền.” Mắt anh sáng lên tia tức giận. Jem có vẻ cực kì chán ghét.

“Đó không phải lỗi của Nate!” Jessamine quát lên. “Các anh không nghe sao? De Quincey sẽ giết anh ấy. Và hắn biết Nate là ai, từ đâu tới và rồi kiểu gì hắn cũng tìm thấy Tessa thôi, còn Nate sẽ chết vô nghĩa.”

“Em đồng cảm với hắn hả, Jess?” Will nói. “Và chuyện đó không liên quan tới việc em chăm sóc anh trai Tessa kể từ khi anh ta tới đây. Vậy là dù một người phàm dù có vô dụng tới đâu, họ cũng sẽ…”

Jess gắt lên một tiếng và đứng dậy. Charlotte, lên giọng ổn định trật tự khi hai người quát tháo nhau, nhưng Tessa không nghe; cô đang nhìn Nate.

Cô biết anh mình yếu đuối, hay theo như lời dì là ngây thơ không phải lối; rằng là một cậu con trai, lại là con trai đầu lòng, Nate luôn là ông hoàng trong cái thế giới bé tí teo của anh. Cô hiểu vì dù đáng ra anh trai phải bảo vệ em gái, nhưng trong gia đình cô, cô và dì luôn phải bảo bọc anh.

Nhưng anh ấy là anh trai cô; cô yêu anh; bản tính chở che bao bọc cố hữu lại bùng lên mỗi khi có Nate ở gần. “Jessamine đúng,” cô lên cao giọng để dẹp những giọng nói giận dữ trong phòng. “Nếu anh từ chối de Quincey cũng chẳng chuốc được kết quả tốt đẹp gì, và giờ chúng ta cãi vã cũng chẳng được tích sự gì. Chúng ta vẫn cần biết kế hoạch của de Quincey. Nate, anh biết không? Hắn có nói hắn muốn làm gì em không?”

Nate lắc đầu. “Sau khi anh đồng ý đưa em tới, hắn nhốt anh trong nhà hắn. Hắn bắt anh gửi thư cho Mortmain để xin thôi việc; người đàn ông khốn khổ đó hẳn đã nghĩ rằng anh đã ném trả lòng hào hiệp vào mặt ông ta. De Quincey không hề rời mắt khỏi anh cho tới khi hắn có được em, Tessie ạ; anh là món bảo hiểm của hắn. Hắn đưa Chị Em Hắc Ám cái nhẫn của anh để cho em thấy anh đang nằm trong tay họ. Hắn lần lữa hứa với anh rằng hắn sẽ không làm hại em, rằng hắn chỉ muốn nhờ Hai Chị Em dạy em cách dùng quyền năng. Chị Em Hắc Ám báo cáo tiến trình của em hằng ngày, vậy nên anh biết em còn sống.

"Vì đằng nào cũng quanh quẩn trong nhà, anh quan sát các công việc của câu lạc bộ Xứ Qủy. Anh thấy tổ chức đó phân cấp bậc. Có những kẻ nằm ở bậc thấp nhất, như Mortmain và bạn bè của ông ta. De Quincey và những kẻ thuộc đẳng cấp cao hơn giữ họ lại vì họ có tiền và chúng cho họ xem những ngón phép thuật và Thế Giới Bóng Tối để kéo họ tiếp tục quay lại, Những kẻ như Chị Em Hắc Ám là những kẻ có nhiều quyền lợi và trách nhiệm hơn trong câu lạc bộ. Tất cả đều là các sinh vật siêu nhiên, không ai là con người hết. Và đứng đầu là de Quincey. Mọi người gọi hắn là Ông Chủ.

"Chúng thường tổ chức các buổi họp không có mặt của con người và những thành viên cấp thấp. Và đó là lần đầu tiên anh nghe tới Thợ Săn Bóng Tối. De Quincey ghét Thợ Săn Bóng Tối,” Nate nói và quay sang Charlotte và Henry. “Hắn oán giận họ - oán giận các vị. Hắn nói rằng thế giới sẽ tốt đẹp hơn nếu Thợ Săn Bóng Tối tuyệt diệt và cư dân Thế Giới Ngầm có thể an ổn sống.”

“Vớ vẩn.” Henry rõ ràng bị mếch lòng. “Không có Thợ Săn Bóng Tối, không biết hắn sẽ an ổn kiểu gì.”

“Hắn nói họ chưa từng đánh thắng Thợ Săn Bóng Tối vì vũ khí của các vị quá tốt. Hắn kể truyền thuyết rằng Chúa Trời đã biến Nephilim thành các chiến binh siêu đẳng, để không một sinh vật nào có thể hủy diệt họ. Vậy nên hắn đi tới ý nghĩ, 'Sao không tạo ra những thứ không có sự sống nhỉ?’”

“Người máy,” Charlotte nói .“Đội quân máy móc của hắn.”

Nate bối rối. “Cô thấy chúng rồi?”

“Một vài con đã tấn công em gái anh vào tối qua,” Will nói. “May mắn thay, những con quỷ Thợ Săn Bóng Tối bọn tôi đã kịp thời giải vây.”

“Nhưng bản thân cô ấy cũng chống trả ra trò đấy chứ,” Jem lầm bầm.

“Anh biết gì về những cỗ máy đó không?” Charlotte hào hứng hỏi. “Bất cứ điều gì cũng được. De Quincey có đề cập tới chúng trước mặt anh không?”

Nate dựa lưng vào ghế. “Có, nhưng tôi chẳng hiểu nhiều. Tôi không biết gì về máy móc…”

“Đơn giản lắm.” Henry dùng giọng muốn trấn an một con mèo bị dọa sợ chết khiếp. “Hiện giờ đám máy móc của de Quincey là những món đồ cơ khí. Chúng phải được lắp ráp với nhau, giống như đồng hồ vậy. Nhưng chúng tôi tìm được một bản sao câu thần chú trong thư viện của hắn, cho thấy hắn đang tìm cách thổi sự sống vào chúng, cách để trói buộc năng lượng quỷ vào cái vỏ máy móc và khiến chúng sống dậy.”

“Ồ, vậy sao! Đúng, hắn có nói,” Nathaniel trả lời như một đứa trẻ hài lòng khi có thể đưa ra đáp án đúng trong giờ học. Tessa tưởng như thấy được những cái tai của các Thợ Săn Bóng Tối trong phòng đang hứng thú dựng lên. Họ thật sự muốn biết vấn đề này. Chính vì lí do này mà hắn thuê Chị Em Hắc Ám - không chỉ để huấn luyện Tessa. Họ là pháp sư, và họ có thể nghĩ ra cách. Và quả vậy. Chỉ vài tuần trước, họ đã tìm ra giải pháp.”

“Vậy sao?” Charlotte choáng váng. “Nhưng, vậy vì sao de Quincey chưa dùng? Hắn còn chờ gì nữa?”

Nate nhìn gương mặt lo lắng của chị sang Tessa và rồi khắp phòng. “Tôi… tôi nghĩ các vị biết. Hắn nói phép trói buộc chỉ có hiệu lực nếu thi hành lúc trăng tròn. Tới lúc đó, Chị Em Hắc Ám sẽ bắt tay vào việc, và rồi… hắn có cả tá người máy trong phòng bí mật, và tôi biết hắn sẽ tạo ra nhiều hơn - hàng trăm, có lẽ là hàng ngàn. Sau đó hắn sẽ làm tất cả sống dậy, và…”

“Trăng tròn?” Charlotte liếc ra cửa sổ và cắn môi. “Có lẽ sẽ vào tối mai.”

Jem đứng bật dậy. “Để em kiểm tra lịch âm trong thư viện. Em sẽ trở lại ngay.” Anh khuất khỏi cửa.

Charlotte quay sang Nate. “Anh chắc chắn chứ?”

Nate gật đầu và nuốt nước bọt. “Khi Tessa thoát khỏi tay Chị Em Hắc Ám, de Quincey quở trách tôi dù tôi chẳng hề hay biết gì. Hắn bảo hắn sẽ để Những Đứa Con của Màn Đêm uống cạn máu tôi. Hắn giam tôi nhiều ngày từ trước bữa tiệc. Từ đó hắn không quan tâm hắn nói gì trước mặt tôi nữa. Hắn biết tôi sẽ chết. Tôi nghe hắn nói Hai Chị Em đã làm chủ phép trói buộc ra sao. Thời khắc Nephilim bị diệt chủng đã chẳng còn xa và tất cả các thành viên của câu lạc bộ Xứ Qủy sẽ thế chỗ các vị để thống trị Luân Đôn.”

Will khào khào nói. “Anh có nghĩ ra de Quincey sẽ trốn ở đâu khi nhà hắn bị thiêu rụi không?”

Nate có vẻ kiệt sức. “Hắn có một chốn ẩn náu ở Chelsea. Hắn sẽ tới đó với những kẻ trung thành với hắn - có lẽ vẫn còn khoảng một trăm ma cà rồng trong nhóm của hắn đã không tới bữa tiệc đêm đó. Tôi biết chính xác nơi đó ở đâu. Tôi có thể chỉ cho các vị…” Anh ngừng lại khi Jem lao vào phòng với đôi mắt mở to.

“Không phải ngày mai,” Jem nói. “Trăng tròn vào đêm nay.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play