Úc Linh chẳng biết nói gì nữa, không ngờ cái thứ tà vật gì đó kia thực sự hẹp hòi, hẹp hòi đến mức xuất cảnh giới đến rồi.
Cứ để nó có thể nguyền rủa loài người, dùng loài người hại người, mà loài người lại không thể để cho nó làm thế, trên thế giới sao còn có thể có chuyện tốt như vậy chứ?
Lâu Duyệt móc một lá bùa ra dán lên người nữ phục vụ bị ác xu nguyền rủa kia bám vào, nói tiếp, “Cô xem, tôi không gạt cô chứ, thứ ác xu kia nếu không loại trừ, với tâm tính trả thù của nó, không đem người ta đùa chơi mất mạng mới thôi, ai bảo làm hỏng chuyện tốt của nó chứ”
“Ác xu là thứ gì thế? Nguyền rủa gì thế? Chị Úc lại gặp phải quỷ sao ạ?’ Trần Minh Minh ngồi ở trước vừa hiếu kỳ, vừa thấy hứng phấn trong lòng.
Cô gái này đúng là một kẻ ngốc to gan, đối với loại chuyện yêu ma quỷ quái vô cùng không kiêng kỵ gì, trái lại ngập tràn phấn khởi. Không làm thiên sư thì quả là đáng tiếc.
Lâu Duyệt liền giải thích ngay cho cô nàng nguyên nhân vị Đại tiểu thư xui xẻo bị ác xu nguyền rủa thù dai.
Đợi lúc cô nàng nói xong, Trần Minh Minh nhìn về Đại tiểu thư với ánh mắt đồng tình, cảm thấy cô ấy thật quá xui xẻo mà, rõ ràng làm việt tốt, lại bị Boss hậu trường phản phái nhớ mãi.
Úc Linh vẫn rất bình tĩnh, chẳng nhìn ra sợ sệt hay buồn phiền gì, cứ như bình thản tiếp nhận sự thật rồi.
Lâu Duyệt giải thích gần xong thì lấy một chén nước phù thủy, rót xuống người phụ nữ kia.
Người phụ nữ kia sau khi bị dán bùa, vẻ mặt hung ác đã thay đổi, cả người trở nên hốt hoảng, màu sắc con ngươi trở nên vụt sáng rực, con mắt giữa con người và loài thú lúc đó cứ biến hóa mãi, mãi cho đến tận lúc bị rót chén nước phù thủy kia xuống, cuối cùng mới nhắm mắt lại, cả người mềm mại dựa vào chỗ ngồi, như ngủ rồi.
“Cô ấy sao vậy?’ Úc Linh hỏi.
“Không sao, nước phù thủy có hiệu lực thôi, đợi ngày mai giải trừ nguyền rủa trên người cô ấy xong là ổn” Lâu Duyệt nói, gọi quỷ nô đem người nữ phục vụ về KTV trước, cũng nói với quỷ nô, “Nếu không quen đường thì có thể tìm quỷ hỏi đường”
Quỷ nô gật đầu với cô nàng, nâng người nữ phục vụ lên rời đi.
Đợi sau khi quỷ nô rời đi, Lâu Duyệt để Trần Minh Minh lái xe rời khỏi nơi này.
Trần Minh Minh tò mò hỏi các cô là quỷ nô đi rồi thì làm sao, Lâu Duyệt cười bảo, “Yên tâm đi, đưa người trở về, cô ấy sẽ tự mình trở lại, nhận ra đường thôi”
Trần Minh Minh sau khi thỏa mãn lòng hiếu kỳ, chuyên tâm lái xe, có điều vẫn vểnh tai lên nghe hai người nói chuyện, hơi chút khó hiểu với lại vật “Ác xu” này.
Úc Linh buồn bực hỏi cô nàng, “Vừa rồi người phụ nữ đó chỉ uống một lần nước phù thủy là được, còn sao Giang Úc Y lại phải uống nước phù thủy nhiều ngày chứ?’
Lâu Duyệt không kìm được lườm cô một cái, ‘Tình hình các cô ấy khác nhau, Tiểu thư Giang là người nguyền rủa do ác xu lựa chọn kỹ, dự định bồi dưỡng đưa cô ấy lên thành tâm phúc của mình, chuyên môn tìm đàn ông trẻ tuổi cho nó. Còn vị lúc trước ấy à, là do ác xu muốn trả thù cô mà nguyền rủa, sức mạnh nguyền rủa khá kém, mới có thể đem cô dằn vặt đến chết là được, nó không thèm dùng quá nhiều sức mạnh nguyền rủa ở trên những người này đâu”
Nói đến đây, cô nàng lại nói tiếp, ‘Nếu ác xu mà nhìn cô chằm chằm, nếu không diệt trừ nó trước, đoán chừng sẽ tiếp tục nguyền rủa những nữ nhân khác tìm cô trả thù đó, gần đây cô cần cẩn thận chút, nên mang theo mấy bảo vệ bên người đi”
Úc Linh gật đầu, nếu sau khi biết thủ đoạn trả thù của ác xu, đương nhiên sẽ mang theo nhiều người theo rồi.
Có điều ác xu chỉ có thể nguyền rủa nữ nhân làm việc cho nó, sao cũng đều thấy rất rõ thứ đó, chẳng trách mà gọi nó là “Ác xu”, “Xu” không phải là ý người đẹp, người đẹp này là chỉ nhiều phụ nữ. Sức mạnh phụ nữ có hạn, như người phụ nữ vừa rồi kia, tuy bị nguyền rủa, nhưng cô ta không có quái lực đáng sợ như Giang Úc Y, đúng là dễ đối phó hơn.
“Yên tâm đi, tôi sẽ để ý tới, tuyệt đối sẽ không để những yêu ma quỷ quái ấy tới gần người chị Úc được” Trần Minh Minh nói theo.
Trần Minh Minh đưa Úc Linh về nhà trước, lúc xuống xe, Lâu Duyệt đưa cho Úc Linh một là bùa, bảo với cô, “Nếu cô gặp phải loại nữ nhân bị ác xu nguyền rủa như vừa rồi, thì dùng lá bùa này dán lên người cô ta, có thể tạm thời niêm phong lại ác xu nguyền rủa”
Úc Linh cảm ơn cô nàng, nhận lá bùa, cũng không vội đi, hỏi, “Mễ Thiên Sư họ lúc nào thì về? Chuyện bên đó sao rồi?”
“Gần xong rồi” Lâu Duyệt cười, nhưng lại nghĩ đến thứ khác, nụ cười lại cong lên.
Cô nàng liếc mắt nhìn Trần Minh Minh, cảm thấy có một số chuyện không thể nói với Trần Minh Minh được, đơn giản xuống xe, nói chuyện với Úc Linh trước tiểu khu.
Dù sao có một số chuyện, không thích hợp để người thường biết quá nhiều, miễn tạo thành ảnh hưởng không tốt. Có điều Úc Linh đúng là ngoại lệ, dù sao thân phận cô cũng khá đặc biệt, không những có thể dùng pháp khí thiên sư, hơn nữa còn có một lão đại đại yêu, xem như nhảy nửa chân vào thế giới thần quái, những thiên sư như bọn Lâu Duyệt họ vốn không coi cô là người thường được.
Thực ra lúc tổ Dị văn sớm biết Giang Úc Linh và Hề Triển Vương kết hôn đã để ý tới cô rồi.
Trên người cô có rất nhiều điểm đáng ngờ, chỉ điểm có thể dùng pháp khí thiên sư ấy, cũng đủ khiến phái thiên sư kinh ngạc rồi, xưa nay nhân loại bị sâu độc quấn thân thực ra đại đa số là người thường, chỉ có người thường trên người có chưa sâu độc này, riêng Giang Úc Linh là khác.
Tiếc là tuy Tổ Dị Văn để ý đến cô, nhưng bên cô lại có một đại yêu bảo vệ, tổ Dị Văn cũng không muốn tìm hiểu quá nhiều, vẫn duy trì thái độ bình thường với Giang Úc Linh.
Đương nhiên, thái độ tổ Dị Văn là tổ Dị Văn, Mễ Thiên Sư và hai chị em họ Lâu ở cùng cô lại rất vui, trở thành một người bạn bình thường như thế, không tính toán tới những thứ đó. Chỉ cần không vi phạm quy định thiên sư gì đó, ít người cấp trên can thiệp vào quyết định của phái thiên sư.
Vì thế, lúc cô hỏi những chuyện mà người bình thường không thể biết, họ cũng thoải mái nói cho cô.
“Những ngày gần đây, mấy thành phố gần thành phố B có cương thi ẩn nấp đã gần như thanh trừ xong toàn bộ, hiện giờ nơi nghiêm trọng là vùng Tây Bắc và Đông bắc cùng Tây Nam gần đó, nghe nói gần đây tổ Dị Văn đang không ngừng kêu gọi sự giúp đỡ từ phía thiên sư cấp trên”
Nói đến đây, Lâu Duyệt đột nhiện nghĩ ra cái gì, không nhịn được phì cười bảo, “Cô còn nhớ lần công kích mộ Tu La vào tết Trung nguyên kia không?”
Úc Linh gật đầu, sao mà không nhớ rõ chứ, sở dĩ Hề Từ bị thương nặng vậy, hiện giờ cần dương thương cũng là vì giới ma Đông Phương những thứ đó trà trộn vào tạo thành mà.
Nghe bảo còn có con ma rất lợi hại trốn được, cũng không biết hiện giờ sao rồi.
“Lần này là một vùng của khu vực Tây Nam, cũng xuất hiện một cương thi cấp tướng. Có điều không hiểu sao nó lại đối đầu với con Ankass. Con Ankass này chính là con đã tập kích mộ Tu La lần đó, là một con ma vô cùng lợi hại lẩn trốn ở Đông Phương, tướng mạo nó quá giống với loài người, trà trộn vào trong loài người rất khó tìm ra nó, ai ngờ được lần này đúng là bởi con cương thi cấp tướng tự dưng ép nó hiện ra rồi”
Úc Linh không ngờ mọi chuyện lại thay đổi bất ngờ thế, không nhịn được hỏi, “Sau đó thế nào?”
“Đương nhiên là hai bên bất phân thắng bại rồi” Lâu Duyệt không kìm được phì cười to, “Nghe bảo lúc thiên sư chạy tới, cái con cương thi cấp tướng đó và con Ankass đều bị thương rất nặng, để chúng ta được lợi, giải quyết chúng nó dễ như ăn bánh vậy”
Cái con Ankass ẩn nấp trong giới Đông Phương kia vẫn là mối họa hàng đầu với nhóm thiên sư, muốn tìm để diệt trừ, ai ngờ lần này giải quyết dễ như chơi vậy, xem như là một chuyện tốt.
Úc Linh cũng không kìm được thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thấy thoải mái chút.
Lúc trước vì ma ẩn nấp ở Đông phương tập kích mộ Tu La, khiến cho cô không dám chạy đến thành phố S xem Hề Từ thế nào, sau đó cô định về thôn Ô Mạc, Hề Từ cũng không muốn cô rời khỏi thành phố B, chỉ sợ bị con Ankass nhìn cô chằm chằm.
Nghe xong tin tức khiến người vui này, Úc Linh tạm biệt với các cô nàng rồi về nhà.
Lúc về đến nhà đã rất muộn, thấy ba cô vẫn ngồi ở ghế sofa đợi cô về, không kìm được chạy tới ôm ba cô một cái ôm ấm áp yêu thương, quay đầu nhìn về phía mẹ cô trêu cợt, sau đó bảo ba cô mau chóng đi nghỉ ngơi.
“Hôm nay con đi liên hoan, không có ai ngứa mắt muốn chọc con chứ?” Giang Vũ Thành không yên tâm hỏi, vẫn nhớ lần trước cầm thú Triệu Minh Xuyên kia gây ra chuyện, vấn đề này vẫn khiến ông canh cánh trong lòng đến giờ.
“Không có ạ, hôm nay đi liên hoan đều là những người trong đoàn làm phim cả ạ” Úc Linh đáp.
Giang Vũ Thành xoa xoa khuôn mặt ấm áp của con gái rượu, sau đó bảo cô là nếu có gặp phải người nào dám có chủ ý đến cô thì cứ nói thẳng tên ông ra, cũng không tin còn có kẻ nào dám chọc con gái rượu của Giang Vũ Thành ông, dám ăn gan hùm mật báo hả?
Úc Linh cười đồng ý ngay. Úc Mẫn Mẫn mỉm cười nhìn cả cha và con gái, đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa.
Lúc trời tối yên tĩnh, tất cả mọi người đều ngủ yên, Úc Mẫn Mẫn vẫn trôi bồng bềnh trong ngôi nhà trọ nhỏ yên tĩnh.
Lúc đi ngang qua sân thượng, Nhị Hắc đang nằm ngủ ở ổ chó cảm giác được khí tức của quỷ, mở mắt ra nhìn bà một cái rồi sau đó lại nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Úc Mẫn Mẫn đi tới phòng con gái rượu nhìn cô một chút, rồi sau đó mới đến trước phòng của chồng, cuối cùng mới bay ra ngoài cửa lớn, đi tới đỉnh mái nhà đơn, thì thấy Tô Loan đang ngồi trên thiên đài, hai chân đung đưa, gió lạnh thổi bay ống quần đỏ của cô, cứ như bất cứ lúc nào cũng bị gió thổi từ trên lầu rớt xuống vậy.
Khí tức Quỷ Vương trên người Tô Loan với những con quỷ đẳng cấp không bằng cô mà nói có một loại áp chế đẳng cấp tự nhiên, để hết thảy đám quỷ không bằng cô ở trước mặt cô cũng không dám làm càn.
Úc Mẫn Mẫn cũng không ngoại lệ, dù tâm tính bà cứng cỏi, nhưng cũng không ngăn nổi loại áp chế đẳng cấp quỷ bản năng đó.
Có thể vì con gái, coi như đối mặt với Tô Loan vô cùng khó chịu, bà cũng nhất định phải tới đây.
Tô Loan quay đầu nhìn lại bà, trong đôi mắt màu đỏ có chút ước ao. Ước ao trước mặt con quỷ này, rõ ràng là nhỏ yếu hơn cả cô cho bà ta một cào có thể xé nát bà ta ra, có thể bà ta chết rồi nhưng sẽ có nhiều người nhớ bà ấy, vì bà ấy mà xông vào mộ Tu La cứu hồn phách của bà ra.
Giờ đã biến thành quỷ, vẫn có người đồng ý đưa bà ấy đến tận nhà họ Thành dưỡng.
(Là ác xu trả thù) Tô Loan không giấu bà, dù sao chuyện như vậy quỷ có thể cảm giác được.
Úc Mẫn Mẫn thở phào nhẹ nhõm, thứ ác xu này trả thù khiến người ta cực ghét, nhưng con gái bà cũng không phải loại chịu đòn mà không đánh lại, chỉ cần diệt trừ con ác xu kia ra thì tất cả mọi chuyện cũng bình thường.
Úc Mẫn Mẫn nở nụ cười với cô, (Vậy Úc Linh xin nhờ cậy cô, cảm ơn cô) Rõ ràng là thứ quỷ khí uy nghiêm đáng sợ, nét cười ấy của bà lại như khí tức triều dương xen lẫn mấy phần tươi đẹp, nhìn ra Tô Loan bất giác run lên, dường như hơi hiểu chút, người đàn ông như Giang Vũ Thành vậy, tại sao lại chấp nhất với bà như thế.
Đều đã biến thành quỷ thế rồi, năm đó lúc bà còn là con người, đoán chừng có rất ít người cự tuyệt được nụ cười của bà đi, nụ cười ấy… cứ tươi sáng như ánh nắng thế, chỉ liếc mắt nhìn một cái thôi, phảng phất như cả cuộc sống đều ngập tràn ánh nắng mặt trời hy vọng, khiến người ta không thể rời mắt nổi, vô cùng lôi cuốn ánh mắt người ta.
(Nên là thế) Tô Loan nói lạnh nhạt (Tôi và Hề tiên sinh đã có ước hẹn, lúc không có mặt ngài ấy, đều do tôi phụ trách bảo vệ sự an toàn của tiểu thư Giang) Úc Mẫn Mẫn lại nhìn cô cười, bồng bềnh ngồi xuống cạnh cô, hỏi (Ta thấy tiểu thư Tô lúc nào cũng ngồi ở chỗ này, đang nhìn gì thế?) Tô Loan trầm mặc lát mới bảo, (Xã hội loài người thay đổi thật nhanh quá, trước khi tôi chết, xưa nay chưa từng thấy nhiều nhà cao tầng như thế, nhiều người như thế…) (Đúng đó, rất nhanh) Úc Mẫn Mẫn lại cười nói.
Tô Loan không kìm được liếc bà một cái, không hiểu sao bà trở nên như vậy mà vẫn còn cười được, cứ phảng phất như trên thế giới này không có thứ gì hoặc đồ gì làm khó bà cả.
Không nói những ác quỷ bị hàm oan chết kia, chỉ là những con quỷ chết già đó, đã chết rồi còn mang theo bao nhiêu tiếc nuối và chấp niệm, khó có thể thoải mái, cả nụ cười cũng rất ít, âm khí âm u, con người rất dễ bị chúng ảnh hưởng, không cách nào hài lòng như thế.
Có thể con quỷ này thực sự không giống vậy, mấy ngày nay Tô Loan tiếp xúc nhiều với bà, phát hiện ra bà chẳng có dáng quỷ tý nào. Ngay sau đó Tô Loan liền hỏi cho rõ.
Úc Mẫn Mẫn run lên, sau đó lại bật cười bảo, (Chắc hiện giờ tôi cảm thấy rất hạnh phúc chăng, có thể cách như thế bồi bên cạnh họ, rất vui vẻ mà) Tô Loan cảm giác không ra loại hạnh phúc hài lòng này, các cô đã biến thành quỷ, âm dương xa cách, cho dù có bồi bên cạnh người thân, cũng là một loại thương tổn. Nếu để cho cô trở lại lúc còn sống bồi cạnh người thân, cô có thể còn cao hứng chút, nhưng không cách nào cười vui vẻ như bà thế.
Không cách nào lý giải được ý nghĩ của con quỷ này, cô lắc đầu bảo (Thôi bỏ đi, bà đừng nói chuyện nữa, tích góp chút quỷ khí đi) Úc Mẫn Mẫn lại nhìn cô cười, bay từ thiên đài xuống, bay vào nhà bọn họ.
***
Hôm sau, lúc Úc Linh đi trường quay, có dẫn theo hai bảo vệ, phong cách ra trận cực kỳ hình thức.
Người trong trường quay nhìn cô, trầm mặc rồi lại tiếp tục làm gì thì làm đó.
Ngược lại, hiện giờ họ cũng đã xác định vị này chính là đại tiểu thư rồi, Đại tiểu thư có dẫn theo hai bảo vệ đi đến cùng đóng phim, thật chẳng có gì, không thấy vị ảnh đế Chu Tuân lúc đi cũng dẫn theo bảo vệ đó sao?
Trần Minh Minh nhìn thấy hai bảo vệ thì vui vô cùng, vui vẻ hỏi thăm họ chút – hai người hộ vệ này chính là hai người tiểu Triệu, tiểu Lan mà lần trước đi đóng phim ở trên ngọn núi đó Úc Linh có dẫn theo, có rất nhiều kinh nghiệm đối với những chuyện linh dị đó, dẫn họ theo vô cùng thích hợp.
Lúc Úc Linh đi phòng nghỉ hóa trang, Trần Minh Minh tự mình mang đồ, vừa cười hì hì vừa bảo, ‘Chỉ cần đến là người, chúng ta cũng không sợ”
Tối qua cô nàng cũng hỏi qua Lâu Duyệt rồi, ác xu chỉ có thể nguyền rủa nhân loại tới trả thù, là người thì dễ đối phó thôi, những thứ đồ thế này tuyệt đối có thể đối phó được.
Úc Linh liếc nhìn qua dùi cui điện và mấy thứ ớt cay phấn đủ thứ, chẳng có ý kiến gì với hành vi của trợ lý nhỏ, cô ấy vui thì tốt rồi.
Mấy ngày tiếp theo, cuối cùng Úc Linh cũng biết ác xu trả thù là thế nào, còn hộ vệ của cô và Trần Minh Minh nấp trong tối chặn giúp cô không ít thứ ác ý ngập tràn công kích.
Những công kích này chính là đột ngột, thậm chí không rõ đến từ đâu. Chẳng hạn như lúc cô bình thường đang nằm cuộn trong góc ngủ, có một người đi qua, có thể sẽ đưa tay làm đổ nước nóng trên người cô; hoặc lúc đi trên đường, đằng sau đột nhiên có người xông tới cố gắng đụng cô trên đường; hoặc lúc ngồi xe về nhà, một chiếc xe mất phanh đột nhiên lái thẳng tới phía họ…Quả thật có thể trình diễn đủ các tiết mục chết người.
Đương nhiên, những thứ ác xu trả thù này đều bị cô hoặc người ở bên cạnh giúp đỡ hóa giải, coi như có người lái xe tới định đụng cô, vậy cũng phải xem xem Tô Loan có đồng ý không đã, Tô Loan mà đã không đồng ý thì dập lửa ngay.
Vì thế, tuy tình thế bên cạnh Úc Linh chồng chất, nhưng cũng không bị thương gì cả, vẫn ăn được ngủ được như trước.
Trong đó có mấy lần là công lao lớn nhất của Tô Loan và mẹ cô, được hai con quỷ đi theo bên cạnh bảo vệ, con người bị ác xu nguyền rủa vốn không cách nào tìm được cách ra tay bất cứ ở đâu.
Úc Linh dù cảm giác mình xui xẻo, thực ra cô lại cực kỳ may mắn, bởi vì lúc cô xui xẻo, đều có người xuất hiện cứu cô, giúp cô hóa giải nguy cơ.
Mãi cho đến tận giữa tháng mười một, cuối cùng Úc Linh cũng nhận được điện thoại của Lâu Duyệt, “Đại tiểu thư, chúng tôi đã xác định được vị trí của ác xu, chuẩn bị tiêu diệt nó”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT