Khi Nùng Tậu trở về, Sao đã chuẩn bị xong bữa trưa. Nùng Tậu ngồi xuống bên bếp lửa và cả hai cùng dùng bữa. Trước khi ăn cơm, Nùng Tậu tự dưng đưa cho em hai cái tò he mà chàng ta mua được ở chợ ban nãy. Sao nhìn chàng ta chằm chằm, Nùng Tậu ngắn gọn nói - Mua vì công việc, cứ nhận, không cần trả lại tiền."

- o-

- Truyền thuyết đó là thế nào vậy? - Nùng Tậu bắt chéo chân, một tay nâng chén rượu, một tay gác lên rìu, hứng thú dò hỏi.

Bên dưới chàng, ông lão nắn tò he gãi gãi trán, suy tư kể - Như ngài biết đấy, hồ Lì luôn được bao phủ trong một cơn mưa than khóc. Ai chạm phải mưa ấy thì cơ thể sẽ nổi đầy mụn cóc và tay chân đầu ngực sẽ teo tóp dần lại, đến khi chỉ còn một bãi máu. Cơn mưa khiến cho hồ Lì trở thành một nơi bất khả xâm phạm.

Nùng Tậu rót thêm chén rượu khác, rung chân lắng tai nghe.

- Cá sấu Lì quanh năm đều ngủ say dưới hồ và thi triển cơn mưa than khóc để tự bảo vệ mình. Nhờ có cơn mưa mà chẳng ai dám bén mảng đến gần nó.

- Đến gần nó làm gì? - Nùng Tậu cau mày, chàng nghĩ rằng chỉ có những vị Thần lớn hoặc các dũng sĩ mới có việc với mấy con vật đó chứ? Người bình thường mà động đến chúng thì chỉ có nước trở thành mồi ngon cho chúng thôi.

- À à… Chuyện này… Thật ra hồ Lì có công dụng rất đặc biệt, nước hồ có thể trị được bá bệnh đấy.

- Thế hử?

- Vâng, vì công dụng ấy mà rất nhiều người đã liều mạng xông vào hồ để lấy nước.

- Ra vậy.

- Lì rất hung dữ, nó không để ai chạm vào nước hồ. Người ta nghĩ ra rất nhiều cách nhưng đều không lấy được nước, đôi người còn bỏ mạng nữa.

Nùng Tậu hơi nhăn mặt, hẳn rồi, nếu con vật ấy mà để các ngươi động vào nước của nó dễ dàng thì nó đã không được gọi là "Lì". Mấy con sấu nhỏ của Năm Chèo trông vậy chứ thông minh kinh khủng. Nếu không biết cách chế phục chúng thì sẽ chẳng làm gì được chúng đâu, sơ sẩy một chút là dâng mạng cho chúng ngay.

- Dù Lì sừng sỏ là thế nhưng không phải không có ngoại lệ, thật ra có người đã lấy được nước hồ đi mà không bị Lì tấn công đấy. - Ông lão nắn tò he lúc này đã hoàn thành xong một con công tuyệt đẹp, ông ấy cắm nó lên giá và lại tiếp tục nặn tò he khác - Cách đây vài trăm năm trước, có nàng Bi Cu* Loăn là tộc nhân Chơ Ro sống gần khu vực vùng ven của Lì. Nàng Bi Cu Loăn xinh đẹp nết na lại có tài hát hay múa giỏi. Cha của nàng không may gặp phải bệnh hiểm nghèo, Bi Cu Loăn thương cha nên quyết tâm tiến vào hồ Lì xin nước. Nàng bước lên sân khấu tre ở giữa hồ, nhảy múa vũ điệu Chơ Ro khiến Lì say mê. Nó không còn than khóc nữa mà đột nhiên bật cười rồi cho phép Bi Cu Loăn mang nước về nhà cứu cha.

- Thật? - Nùng Tậu thốt ra từ đó với vẻ mặt không tin tưởng lắm. Chàng cảm thấy hai chữ "bật cười" kia thật đáng hoài nghi. Bọn sấu đó cũng biết "bật cười" trước nghệ thuật ư? Chúng còn biết rung động với âm nhạc và vũ điệu nữa ư? Trong thâm tâm chàng, chúng chỉ là những con vật hung bạo và tai ương thôi.

Ông lão nắn tò he nhún vai - Đó là truyền thuyết. - Nói xong, ông lại cắm tò he mới vừa nặn lên giá, đó là tò he cô Tấm.

Nùng Tậu nhón lấy tò he chim công và tò he cô Tấm mà ông ấy vừa nặn xong rồi gửi lại cho ông tiền. Ông lão mỉm cười hài lòng, chàng gật đầu chào ông rồi đứng dậy rời đi.

Nùng Tậu quay về nhà, căn nhà này mới được chàng và em dựng lên không lâu, ngay sau khi họ đến đây. Vùng "Không gian vây kín" của cá sấu Lì - Con sấu thứ hai mà họ đang theo đuổi nằm gần Đồng Nai. Cũng như Chớn, không gian vây kín của Lì là một hồ nước được bao bọc bởi khu rừng lớn. Bên ngoài khu rừng là nơi định cư của tộc người Chơ Ro bản địa.

Nùng Tậu đến gặp già làng của người Chơ Ro và ngỏ ý muốn ở lại đây một thời gian. Già làng sau khi biết được thân phận của chàng, ông cũng thuận lòng cho phép chàng dừng chân tại mảnh đất cuối làng, nơi gần với vùng ven của Lì. Nùng Tậu và Sao đốn tre, đan lát vách nứa rồi dựng nhà. Họ dựng được ngôi nhà sàn đủ cho hai người sống với kiến trúc tương tự như ngôi nhà thứ hai mà họ dựng lên ở vùng ven của Chớn - Ngôi nhà hai phòng với một gian chung có bếp lửa và ban công.

Khi Nùng Tậu trở về, Sao đã chuẩn bị xong bữa trưa. Nùng Tậu ngồi xuống bên bếp lửa và cả hai cùng dùng bữa. Trước khi ăn cơm, Nùng Tậu tự dưng đưa cho em hai cái tò he mà chàng ta mua được ở chợ ban nãy. Sao nhìn chàng ta chằm chằm, Nùng Tậu ngắn gọn nói - Mua vì công việc, cứ nhận, không cần trả lại tiền.

Sao nghe chàng nói vậy mới an tâm mà nhận lấy tò he. Em cắm tò he vào vách nhà trong phòng, thích thú ngắm nghía chúng. Sao có tình yêu đặc biệt đối với những món đồ chơi dân gian này, em không những thích vì màu sắc sặc sỡ của chúng mà còn yêu cả cách chế tác kì công, đòi hỏi kinh nghiệm dày dặn.

Khi thời gian trôi qua, những món đồ chơi dân gian ở Thần giới cũng càng ngày càng được nâng cấp. Những chú tò he tinh xảo và rực rỡ sắc màu hơn xưa rất nhiều. Các chi tiết được chau chuốt và nắn nặn công phu. Chú công và cô Tấm mà Nùng Tậu mang về kia so với một tác phẩm điêu khắc tuyệt mĩ không khác biệt gì.

- Quan Lang, ngài nghe ngóng được tin gì không ạ? - Sao ngồi xuống bên cạnh chàng sau khi đã dọn dẹp mọi thứ ổn thỏa xong. Nùng Tậu đang nằm nghiêng trên sàn, một tay đỡ đầu, tay còn lại vân vê chén rượu.

- Có, một truyền thuyết. - Chàng trả lời và môi thì nở nụ cười kì quái.

- Truyền thuyết? - Sao ngồi ngay ngắn lại, chuẩn bị tinh thần lắng nghe.

Em và Nùng Tậu đến vùng không gian vây kín này đã gần hai tuần. Trước lúc đến đây, Nùng Tậu cũng phổ biến thông tin cho em tương đối rồi. Nùng Tậu nói rằng, không gian vây kín của con cá sấu tiếp theo tên là Lì, nó cũng là một con cá sấu Xiêm. Không gian vây kín của nó nằm gần Đồng Nai, cách Đồng Nai hơn năm mươi dặm về phía trên. Nghĩa là họ phải đi qua cổng thông hành của vùng trên không thì mới đến được đó.

Như những chuyến đi trước, Nùng Tậu mua bè và dùng bè làm phương tiện đi lại. Sao sợ bè lắm, nhưng em cũng dần thích nghi rồi, em cứ bám chặt lấy cột bè mãi thôi. Lúc đến nơi, từ trên cao, họ có thể quan sát rất rõ khu vực bên dưới. Không gian vây kín của Lì nằm trong một khu rừng, ven khu rừng đó, ở vị trí phía tây, là nơi sinh sống của người Chơ Ro. Ngoài khu vực của người Chơ Ro ra, ở các phía còn lại là nơi sinh sống của những cư dân Thần giới khác, chủ yếu là người Kinh. Nếp sống của người Chơ Ro thì khác hẳn với nếp sống của người Kinh rồi, sự giao thoa văn hóa chỉ diễn ra ở nơi tiếp xúc giữa hai địa bàn đó thôi. Dẫu vậy, khu vực tiếp xúc ấy rất hẹp.

Nùng Tậu đưa em tiến sâu vào khu vực sinh sống của người Chơ Ro, càng vào sâu, Sao càng thấy được sự hoang sơ trầm hùng. Nơi mà già làng sinh sống là nơi gần với khu rừng có hồ Lì nhất, đó cũng là nơi đậm đà bản sắc Chơ Ro nhất, với nhà dài, với những bộ thổ cẩm tuyệt đẹp và cuộc sống bình yên tự cung tự cấp. Nùng Tậu và em ở lại làng của người Chơ Ro một thời gian, Nùng Tậu lân la đi tìm hiểu về Lì còn em thì tích cực sưu tầm tài liệu về cuộc sống của người Chơ Ro và các loại cây, các loại thảo dược mà họ sử dụng trong cuộc sống thường nhật. Cả hai chưa vội tiến vào khu rừng và hồ Lì. Nùng Tậu bảo rằng khi nào chàng tìm hiểu đủ thông tin thì hãy đi vào đó.

Về con cá sấu Lì này… Nùng Tậu thật sự có ít thông tin về nó hơn con Chớn. Lì là một con cá sấu bí ẩn, kể từ khi được Thần Lúa nhốt vào không gian vây kín đến nay, chẳng ai nghe thấy tin tức gì của nó nữa. Không giống như Chớn và những con cá khác cứ cách vài năm lại lộ diện và gây họa, Lì luôn trốn trong hồ và say ngủ, những vụ chết người liên quan đến nó thường là những vụ nghịch dại, do tự ý tiến vào không gian vây kín của nó rồi bị nó đoạt mạng thôi.

Nùng Tậu ban đầu tìm đến già làng của người Chơ Ro để hỏi về Lì nhưng ông ta một mực không chịu nói. Chàng lại hỏi sang những thiếu nữ xinh đẹp trong làng, họ khó xử nhưng vẫn kiên quyết im lặng. Không còn cách nào khác, Nùng Tậu đành đi ra khu vực sinh sống của người Kinh, nơi có những chợ lớn để hỏi dò. Vất vả lắm mới tìm được một ông lão nặn tò he có nhiều kinh nghiệm và được ông tiết lộ cho khá nhiều thông tin quý giá.

Nùng Tậu kể truyền thuyết mà chàng nghe được cho Sao.

- Tin được không? - Chàng hớp một ngụm rượu, cười khó hiểu - Con Lì đó cũng biết xem múa hử?

- Điểm mấu chốt không phải là nó có biết xem múa hay không. - Sao bấy giờ đã nắm được vấn đề và nhìn thấy những rắc rối - Để tiến vào đó và xử lí nó, chúng ta phải dừng được cơn mưa than khóc mà nó tạo ra đã.

Cơn mưa than khóc ấy là một loại thuật pháp riêng của cá sấu Lì. Theo những gì mà ông lão tò he miêu tả thì, Lì sẽ thi triển cơn mưa ấy bất kể ngày đêm, hết năm này sang năm nọ. Khi bị trúng nước mưa, cơ thể thoạt tiên sẽ nổi đầy mụn cóc. Sau đó, toàn thân sẽ teo tốp dần lại, đến khi nào chỉ còn một bãi máu mới thôi. Thật là cái chết kinh dị và đau đớn.

Cơn mưa ấy là trở ngại rất lớn cho em và Nùng Tậu, bởi nó ngăn cản em và chàng tiếp cận với Lì. Không tiếp cận được nó thì cũng không thể hạ gục nó và lấy vảy. Thế nên, việc đầu tiên mà em và chàng phải làm chính là ngừng cơn mưa than khóc ấy đi.

Tuy nhiên, theo truyền thuyết thì cơn mưa than khóc ấy chỉ bị dừng khi Lì say sưa mê đắm với điệu múa Chơ Ro. Mặc dù truyền thuyết có vẻ hơi mơ hồ nhưng cũng chỉ còn cách thử thôi. Giờ hai người đã ở trong làng của người Chơ Ro rồi, cả hai có thể thuyết phục một nhóm tộc nhân am hiểu vũ đạo cùng vào đó để giúp họ chinh phục Lì.

- o-

*Bi cu: Theo tiếng Chơ Ro có nghĩa là cây gõ mật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play