Đạo, là cảm ngộ võ giả cần tự mình nhận ra để có thể thoát thai phàm nhân, phá kén thành Tiên. Hay chính là đột phá Cự Linh, bước vào Hoàng cấp cảnh giới.
Mỗi người đều có trải nghiệm nhân sinh, cơ duyên, thiên phú của riêng mình, vì vậy, có thiên biến vạn hóa Đạo trong thiên địa.
Quá trình từ Giáp Linh lên Cự Linh chính là trong đan điền của nhân loại hình thành nên Nhân Sinh thông qua Tụ Linh Tán. Võ giả chính thức bước vào Cự Linh cảnh là khi Nhân Sinh mở ra hai mắt.
Cự Linh cảnh sẽ không phân ra trung kỳ, hậu kỳ, đại viên mãn, mà chỉ có một bước thành tiên. Ngươi cảm ngộ ra đại đạo bản thân, ngươi bước vào Hoàng cấp cảnh giới. Ngươi không ngộ ra đạo, ngươi mãi cũng chỉ giống như một tân Cự Linh võ giả đến hết thọ hạn.
Võ giả ngộ Đạo, Nhân Sinh trong đan điền sẽ có rườm rà hoa văn quấn quanh. Đạo của mỗi người sẽ ảnh hưởng tới đặc tính của linh khí, tới thần thông của võ giả.
Võ giả tầm thường chỉ có thể điều khiển linh khí kết hợp với nguyên khí của bản thân tạo thành võ kỹ tấn công đối thủ.
Như bà lão to béo có thể đưa hỏa linh khí vào khúc côn của mình để tạo ra một hỏa côn to bằng một tòa nhà lớn. Không chỉ lớn hơn về hình dạng, cả nhiệt lượng, cường độ cũng mạnh gấp hàng chục lần so với khi lão ở Cự Linh cảnh.
Võ giả đỉnh cao, bước vào Hoàng cấp chính là mở ra một cánh cửa, bắt đầu cho những khám phá mới, năng lực mới vô cùng vô tận.
Cung Thừa Hy từng sử dụng thần thông của mình xóa xổ cả một tòa thành không còn dấu vết chỉ trong một hơi thở
Trần Lương lấy ra Vũ Phi Thuyền cùng Trương Phá Vân và Tuyết Hoa rời đi.
Ngạo Thiên lúc này đang ở trong Tiểu Cửu Giới. Tuy không có yêu thú để săn bắt nhưng link khí vẫn rất tốt nên Trần Lương chưa muốn đưa nó ra ngoài, tránh gây chú ý.
Cái tên Trần Lương đã chết giúp hắn đi lại thuận tiện, hiện giờ chưa phải lúc đánh lên sóng to mưa lớn.
Một đường thẳng tiến, 2 tuần sau Trần Lương đã trở lại nơi từng có Trọng Môn xuất hiện.
Một nam nhân mắt như diều hâu đang chờ sẵn ở đấy, chính là Ưng Sát. Hắn đã chờ ở đây được 5 ngày. Khi ra khỏi Trọng Môn, Ưng Sát theo Thiên Khung Phái trở về tông môn, tiến đến dược viên của Trần Lương thu hoạch linh dược.
Dược viên được giao cho Tuyết Hoa nổi tiếng là linh khí khô cằn, không thể trồng trọt nên sau vụ Trần Lương, tuy có người đến xem nhà của Tuyết Hoa, do không có chìa khóa nên cũng không có ai tìm cách tiến vào dược viên của nàng. Nhờ vậy linh dược trong đó vẫn nguyên vẹn đầy đủ.
Ưng Sát tiến vào cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Trần Lương muốn thu loại một loài yêu thú là Thổ Bảo Trùng, hắn cũng không biết đây là loại yêu thú gì.
Không ngờ vừa bước qua cửa dược viên, trước mặt hắn là rất nhiều linh dược tươi tốt, thậm chí có những linh dược có thể bán được hàng chục tinh thạch cấp 1, mà số lượng lại rất nhiều. Tính sơ qua, giá trị dược viên này lên tới hơn ngàn tinh thạch cấp 1, bằng cả mấy năm lăn lộn của hắn.
Ưng Sát nhìn đám linh dược thở dốc
“Thật là quái thai, mọi thứ liên quan đến tên Trần Lương này đều không thể lấy bình thường kết luận”
Ưng Sát lẩm bẩm, tuy còn kinh ngạc nhưng hắn cũng nhanh chóng thu hoạch linh dược. Thời gian thu hoạch cũng mất hơn ba ngày, nhiều loại linh dược phải cẩn thận thu hái, có loại lại phải đào hẳn cả gốc rễ.
Ưng Sát tuy không trồng linh dược nhưng kiến thức thu hái thì hắn hay bất kỳ võ giả nào cũng tự trang bị cho mình, tránh lãng phí bảo dược mà không biết.
Hắn tất nhiên là không có tiền để di chuyển giữa các vực, nên Trần Lương bảo hắn bán tất cả linh dược trong dược viên, chỉ giữ lại Thổ Bảo Trùng. Ưng Sát thu về 1100 tinh thạch cấp 1, sử dụng tàu khách du hành để sớm trở lại vị trí Trọng Môn.
Ưng Sát bước lên Vũ Phi Thuyền của Trần Lương, chiếc thuyền chỉ vừa đủ chỗ cho 4 người ngồi.
“Đây là 60 tinh thạch cấp 1 còn thừa từ bán linh dược trừ đi chi phí di chuyển” Ưng Sát trả lại tinh thạch cấp 1 cho Trần Lương.
“Không cần, ngươi giữ lấy, trả lại ta Không Thú là được”
Trần Lương thu lại Không Thú, kiểm tra bên trong có Thổ Bảo Trùng là hắn đã thỏa mãn.
Tiến tới Cao Hán Thành, nơi đặt tổng bộ của Trường Bàn Phái, Trần Lương trước tím tới cửa hàng Thiên Thị Các gần nhất.
Vu Cát, trưởng môn của Trường Bàn Phái, đã cho Trần Lương biết, tổng nhân lực tụ tập được 257 người. Đây là hắn đã cố gắng hết sức, đã chiêu mộ tới cả bên ngoài mới có được 257 người nguyện ý đi khai thác mỏ 1 năm không được ra ngoài. Ngoài ra còn phải đóng cửa mười mấy cửa hàng cùng giảm sản lượng sản xuất vải.
Trong quá trình đưa tin tới mọi nhân viên của Trường Bàn Phái, chỉ có số ít người là nhanh chóng đồng ý.
Tỷ như A Phủ, Vạn Nhiên võ giả. Hắn đang rất cần tiền mua thuốc chạy chữa cho cha. Tiền lương đi khai thác mỏ gấp 10 lần lương hiện tại của hắn, lại còn có thể nhận trước 6 tháng lương, tương đương với 5 năm làm việc hiện tại, hắn ngay lập tức đồng ý.
Nhưng rất nhiều người phân vân. Tiền lương mới quả thực gấp nhiều lần lương hiện tại, nhưng phải đi xa làm một công việc vất vả thường chỉ dành cho tù nhân khiến họ tương đối suy nghĩ.
Nếu không phải nhờ Trường Bàn Phái có danh tiếng nhất định, khiến người ta cũng tin tưởng đi theo thì Trần Lương thật khó có thể quy tụ nhiều như thế người tình nguyện làm việc trong hầm mỏ.
Đây cũng chính là lí do Trần Lương muốn hợp tác cùng Trường Bàn Phái.
Hắn không thể đi bắt những người vô tội vào lao động trong hầm mỏ cho hắn, ai không làm thì tra tấn ép lao động. Điều này trái với lương tâm của hắn
Hơn nữa, 25 tù nhân hắn vừa bắt chỉ là một số lượng nhỏ, còn dễ kiểm soát. Số lượng nhiều lên những người không tình nguyện lao động, rất dễ gây ra bạo động. Vì vậy Trần Lương sẵn sàng trả phí cao để thu hút người lao động.
Trong 257 người này cũng không có Cự Linh võ giả trở lên, chỉ có được 35 người Giáp Linh là cao nhất.
Một thị nữ tiến tới chào hỏi nhóm người Trần Lương, mặt hướng tới Trương Phá Vân, dù sao lão cũng là ra dáng bậc trưởng bối của Trần Lương và Tuyết Hoa:
“Kính chào quan khách, Thiên Thị Các rất vui được phục vụ”
“Ta muốn thực hiện một vụ làm ăn lớn, mời gọi Quản Sự tới gặp” Trần Lương cất lời
Thị nữ có phần ngạc nhiên, nhưng nàng được đào tạo bài bản, không khinh thường bất kỳ ai, khi chưa xác định rõ ràng, khách quan cần gì cứ việc đáp ứng. Nàng tiến vào trong rồi đi ra cùng với một quý phu nhân dáng dấp kiều diễm, chỗ lồi cần lồi, chỗ lõm cần lõm. Thật không ngờ quản sự của Thiên Thị Các tại Cao Hán Thành lại là một phu nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành như vậy.
Tuyết Hoa cũng rất đẹp, nhưng còn thiếu độ thành thục so với vị phu nhân này
Phu nhân hướng tới Trương Phá Vân chào
“Nghe nói khách quan có vụ làm ăn lớn muốn trao đổi?”
“Đúng vậy, liên quan đến 10 vạn tinh thạch cấp 1” Trần Lương nói
Phu nhân hướng ánh nhìn tới Trần Lương dò xét một hồi rồi mỉm cười, nói
“Xin mời quan khách vào trong bàn chuyện”
10 vạn tinh thạch cấp 1 là một con số lớn, Trần Lương vừa nói ra đã thu hút sự chú ý của một số người trong tiệm.
Nhóm người Trần Lương bước vào một căn phòng không lớn, nhưng bày trí tao nhã, hương thơm thoang thoảng. Bộ bàn ghế tiếp khách được gọt dũa tinh tế, bộ ấm chén cũng hài hòa cùng không gian, cho thấy chủ nhân nơi đây rất có khiếu thẩm mỹ.
Trần Lương ngồi xuống, không đợi phu nhân kiều diễm mời, hắn tự rót cho mình một chén trà. Tuyết Hoa cùng Trương Phá Vân đứng một bên chờ đợi.
Vị phu nhân Quản sự Thiên Thị Các nhìn thấy một màn này cũng liền đánh giá lại Trần Lương. Nàng cảm thấy vị lão giả đi theo hắn có một uy thế cường giả không tầm thường, chỉ sợ tu vi còn cao hơn nàng. Ban đầu nàng còn tưởng lão giả này mới là chủ, không ngờ lại là người hầu đi theo người trẻ tuổi kia.
“Băng Thanh Trà thật khiến cho tinh thần thoải mái” Trần Lương nhấm nháp một ngụm liền khen. Hắn kiếp trước cũng từng thưởng thức qua loại trà này, ấn tượng mãi không thôi. Băng Thanh Trà giá cả không hề nhỏ, lại không dễ kiếm, có tác dụng ổn định tinh thần.
“Công tử kiến thức phi phàm, Tố Uyên thật cảm phục. Chẳng hay công tử xưng hô như nào?
“Tại hạ Trần Sinh, muốn gửi vào Thiên Thị Các 10 vạn tinh thạch cấp 1, sau đó phiền Thiên Thị Các cử đại diện theo ta đi trả lương bằng Tinh phiếu cho 257 người”
“Trả lương hết cả 10 vạn tinh thạch cấp 1?”
“Không, trả lương hết 25366 tinh thạch cấp 1”
Theo thông tin Vu Cát truyền tới, trong 257 nhân công, có 35 Giáp Linh, 40 Tiên Linh, 80 vạn nhiên, 40 Tam tinh, 15 Nhị tinh, 17 Nhất tinh, tổng lương 6 tháng sẽ là 25366 tinh thạch cấp 1.
Số lượng này thấp hơn so với Trần Lương tính toán cần, cũng may được bổ sung thêm 25 cường giả ở Mai Hoang Trấn.
“Chi phí lưu trữ 7 vạn rưỡi tinh thạch cấp 1 trong 1 năm là 75 tinh thạch cấp 1, chi phí chuyển trả lương là 12 tinh thạch cấp 1, tổng 87 tinh thạch cấp 1. Công tử có đồng ý?” Tố Uyên phu nhân nói
“Được, của ngươi” Trần Lương thả vào 1 tô đựng tinh thạch gần bàn 1000 tinh thạch cấp 2 cùng 87 tinh thạch cấp 1.
Mấy chục vạn tinh thạch cấp 1, Tố Uyên nhìn cũng đã nhiều, nhưng một người trẻ tuổi một lần thả ra 10 vạn tinh thạch cấp 1 thì là lần đầu nàng nhìn thấy.
Nàng tuy vẻ ngoài mới chỉ như 35, 40 tuổi, nhưng thực tế đã là một Huyền cấp cảnh hơn 2 ngàn tuổi. Làm Quản sự của Thiên Thị Các, các loại người nàng đều đã gặp qua, các công tử nhà giàu cũng tiếp qua không ít, nhưng thường là đến dùng mấy trăm hoặc cao là mấy ngàn tinh thạch cấp 1 mua bảo vật. Chỉ có một số lão quái ngàn năm mới dùng đến hàng vạn tinh thạch cấp 1.
“Công tử thật hào phóng, nếu không ngại, mời công tử ở lại dùng trà để ta được chiêu đãi công tử”
“Đa tạ phu nhân có lòng, tại hạ còn có việc gấp. Mời phu nhân phân phó 1 thuộc hạ theo ta đi trả lương luôn”
“Vậy công tử đợi một lát”
Tố Uyên thu tất cả tinh thạch lại, phân phó thị nữ đi làm việc rồi quay qua trò chuyện đôi chút với Trần Lương.
“Công tử hẳn là mới tới Cao Hán Thành, có hay chăng dừng chân ít lâu?”
“Ta chỉ là đi qua, sẽ sớm rời đi”
“Chỗ ta có một số bảo vật rất đáng xem, công tử có muốn cùng ta thăm quan?”
“Không, ta đang cần gấp, mau chóng hoàn thành thủ tục”
Trần Lương hối thúc Tố Uyên. Bảo vật hắn không thiếu. Cất trữ của một Thiên Trận Sư Tam phẩm không phải là một cửa hàng Thiên Thị Các có thể so sánh.
Một lát sau, một thanh niên dáng dấp tương đối bình thường tiến vào cùng thị nữ. Hăn đặt một quả cầu lên bàn nói
Trần Lương tiến lên nhỏ máu vào đó. Bất cứ ai có trên 5000 tinh thạch cấp 1 tại Thiên Thị Các, mỗi lần giao dịch đều cần nhỏ máu xác nhận giao dịch.
“Ngươi liền cùng vị công tử đây đi giao dịch 25366 tinh thạch cấp 1” Tố Uyên nói với Lưu Phong.
“Vâng thưa quản sự”
Trần Lương dẫn Lưu Phong tiến về nơi hẹn trước với Vu Cát. Địa điểm là phòng hội nghị trung tâm của Trường Bàn Phái, có sức chứa tới 1000 người. Nơi này đang có rất đông người tập trung, bao gồm 257 nhân công sắp tới và người nhà của họ.
Do được trả trước 6 tháng lương, nên nhiều người được phép dẫn theo người nhà tụ tập tại đây để mang tiền về.
sẵn 267 người đứng chờ, bao gồm thêm 10 người từng tiến tới hang động có mỏ Không Thạch.
Trần Lương đứng lên bục cao, cạnh Vu Cát. Vu Cát dùng nguyên khí nói lớn:
“Chư vị, chúng ta có mặt tại đây là để đi khai thác mỏ tại một nơi xa như đã thông báo. Có điều, mỏ đá quý đó cũng không phải của Trường Bàn Phái chúng ta, mà là của công tử đây. Hiện giờ công tử đã dẫn theo người của Thiên Thị Các để trả trước lương 6 tháng cho mọi người”
Đợi mọi người dồn ánh mắt chú ý vào mình, Trần Lương lên tiếng:
“Đa tạ mọi người đã tới đây, ta đảm bảo cuộc sống trong 1 năm tới của các vị sẽ không quá vất vả. Chỉ cần mọi người cố gắng, ai cũng đều có thưởng lớn”
Trần Lương chỉ sang Lưu Phong nói tiếp: “Đây là Lưu Phong, người của Thiên Thị Các, Hiện ta đã gửi vào Thiên Thị Các 10 vạn tinh thạch cấp 1, gấp đôi so với tổng tiền lương của mọi người tại đây trong 1 năm. Các vị từng người bước lên nhận lương tương xứng với tu vi của bản thân. Ai thích tinh thạch, lấy tinh thạch, ai thích giữ ngân phiếu, lấy ngân phiếu”
Quá trình phát lương diễn ra nhanh chóng, ai nhận xong lương liền bước lên Vạn Lý Thuyền.
Kết thúc quá trình phát lương cũng là lúc Tuyết Hoa trở về. Nàng được Trần Lương đưa cho 1 vạn tinh thạch cấp 1 để đi mua lương thực cùng linh dược để nàng luyện đan trong 3 tháng tới.
Lương thực cũng không phải chỉ cơm rau đạm bạc, mà còn có cả thịt yêu thú, linh dược cấp thấp. Ngoài luyện đan, Tuyết Hoa cũng chú ý tới rèn luyện trù nghệ để có thể dành cho Trần Lương những món ăn ngon nhất.
Vạn Lý thuyền chở tổng cộng 271 người rời đi trong đêm, tiến về phía nam. Sau 100 dặm, chắc chắn không có theo dõi, thuyền liền chuyển hướng đông 50 dặm, cuối cùng chuyển hướng đông bắc 50 dặm nữa mới tới.
Tới điểm cần tới, Vu Cát thu lại Vạn Lý Thuyền, 270 người đi theo dấu chân của Trần Lương bước vào hang động. Nơi này quả thực rất khó bị phát hiện bởi bên ngoài cây cối rậm rạp, cửa hang vừa bé lại vừa có dây leo che lấp. Nếu không phải Chu Minh cùng đệ tử Trường Bàn Phái lạc lối cũng sẽ không phát hiện ra cửa hang này. Nhờ đó bao lâu nay cũng chưa từng có người khám phá ra.
Hiện giờ lại có thêm trận pháp che giấu cùng trận pháp không gian của Trần Lương, càng là thập phần khó phát hiện
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT