Trần Lương tiếp tục đi bộ về phía trước, cũng không mang lên vật được quấn vải kia. Bên trong lớp vải chính là 1 thanh thiết nặng 100 cân. 2 thanh chính là 200 cân. Hắn mang chúng từ khi còn ở Mai Hoang Trấn, sau khi đã làm quen được nửa năm với trận pháp trọng lực gấp 10 của hắn.

Trong trận chiến vừa rồi, 200 cân thiết này tương đương với hơn 2000 cân trọng lượng. Chỗ hắn vừa giao chiến, trọng lực đã không còn là gấp 10 nữa rồi, mà là 11, 12 lần.

Mới đi được trăm bước lại gặp 3 tên đệ tử Quỷ Địa Phái, đều là Tiên Linh cảnh. Có điều 3 tên này lực chiến đấu không tồi, giữ chân Trần Lương mất một lúc.

Trọng Môn bí địa tuy rộng nhưng số người tham gia cũng rất đông, nên cũng rất dễ chạm trán người khác.

Đi thêm 150 bước, Trần Lương cùng Ngạo Thiên gặp một thạch nhân chặn đường, phải tốn không ít khí lực.

Chiến đấu nhiều cùng với áp lực lớn trong bí địa khiến Trần Lương và Ngạo Thiên có chút mệt mỏi.

Trong Trọng Môn, nghỉ ngơi không có tác dụng mấy, vì ngồi một chỗ cũng phải gánh trên người mười mấy lần trọng lực thì không những không được nghỉ mà còn mệt hơn. Vì vậy các võ giả thường sẽ không ở trong Trọng Môn được cả 30 ngày mà sẽ rời đi trong vòng một tuần.

Nhưng Trần Lương vẫn từ từ tiến lên. Chiến đấu trong bí địa cũng là một cách luyện tập rất tốt. Cái hắn đang cần lúc này chính là chiến đấu, không ngừng chiến đấu.

Lúc này hắn đã tiến vào khu vực gấp 20 lần trọng lực, đối thủ cũng không còn là hạng cắc ké, chiến đấu với thạch nhân cũng vất vả hơn.

Ba bóng dáng hiện ra đằng sau một đồi đá tiến đến. Một người đứng giữa nói:

“Chào Trần đệ, ta là Mã Lương Bằng, đệ tử của Trường Giao Phái, một trong những môn phái đứng đầu tại Côn Bằng Vực. Sư tôn có bảo ta nếu gặp ngươi trong bí địa thì nhắn ngươi môn phái rất hoan nghênh ngươi gia nhập, đồng thời sẽ bảo vệ ngươi trước các lệnh truy nã”

“Được rồi, ta sẽ cân nhắc” Trần Lương ngắn gọn trả lời. Hắn tất nhiên sẽ không tham dự bất kỳ lời mời nào. Chưa nói đến vấn đề lợi ích hắn nhận được thì tin tưởng là điều quá xa xỷ với hắn.

“Vậy bọn ta sẽ đồng hành cùng đệ. Mục tiêu của đệ hẳn là hồ nham thạch tại trung tâm? Tiếp theo trọng lực sẽ càng cao, đối phó với thạch nhân sẽ ngày càng khó khăn”

“Ta nhiều kẻ thù, các ngươi không sợ liên lụy sao, hay các ngươi sẽ bỏ đá xuống giếng?”

“Chúng ta còn chưa phải đồng môn, sẽ không đứng ra bảo vệ ngươi. Còn việc bỏ đá xuống giếng, sư tôn đã coi trọng ngươi, bọn ta cũng không muốn nghịch ý người”

Trần Lương tiếp tục tiến lên. Hắn không tin Mã Lương Bằng, nhưng đối phương đã không ra tay lúc này, Trần Lương cũng liền bỏ qua, hắn không sợ nếu đối phương muốn trở mặt.

Trên đường đi, đoàn người gặp 2 thạch nhân tấn công. Trần Lương cùng Ngạo Thiên phụ trách giải quyết 1 con, đúng là dễ dàng hơn nếu một đối một.

Trần Lương đã cất đi Địa Long Thương. Cây thương này nặng 2000 cân, tương đương với hơn 4 vạn cân tại đây, nếu cầm để chiến đấu thì cầm lên được cũng khó triển khai tấn công.

Đoạn đường đi tiếp theo, mỗi khi gặp võ giả tấn công Trần Lương, hắn cùng Ngạo Thiên đều phải tự chật vật đối phó. Chỉ khi gặp thạch nhân mới có 3 người Mã Lương Bằng cùng vào hợp tác tác chiến.

Tổng cộng có 2 nhóm đã tấn công Trần Lương kể từ khi đi cùng nhóm người Mã Lương Bằng.

Cước bộ của Trần Lương mười phần chậm chạp tiến lên. Trọng lực lên nhóm đã vào khoảng 27 lần, không ai bảo ai, đều sử dụng nguyên khí bao bọc cơ thể.

“Trần đệ, có thể đi nhanh hơn không?” Mã Lương Bằng nói. Hắn đang không ngừng hao tổn nguyên khí nên muốn thúc giục cước bộ của Trần Lương, đồng thời thăm dò sức chịu đựng của mục tiêu

“Ta đã đang rất gắng gượng, chỉ sợ khó tiến tới được hồ nham thạch” Trần Lương có phần thở dốc nói.

Ba tên đệ tử Trường Giao Phái nhìn nhau. Một tên nói

“Đi càng chậm, càng mất nhiều nguyên khí. Vậy bọn ta đi trước”

“Các ngươi cứ đi, nếu không gắng được ta sẽ tự quay về”

“Chỗ này nếu ngươi gặp thạch nhân sẽ rất nguy hiểm. Tốt nhất ngươi nên tăng thêm nguyên khí để tăng tốc cùng chúng ta”

“Trước khi gặp các ngươi ta đã phải chiến đấu khá nhiều, khi đi cùng các ngươi cũng phải chiến đấu nhiều hơn các ngươi, nên giờ nguyên khí cũng gần cạn rồi. Trọng Môn và những ngăn trở trong đây khó khăn hơn ta nghĩ. Chắc ta sẽ quay về luôn” Trần Lương đứng lại thở dốc, có ý quay về.

Tên đứng bên phải nói thầm với Mã Lương Bằng “Sư huynh, theo tin tức nhận được, tuy hắn có lực chiến đấu tương đương Giáp Linh cảnh, nhưng tu vi thực sự chỉ là Tiên Linh, lượng nguyên khí không thể sánh ngang với Giáp Linh được

“Đúng vậy. Hơn nữa, chúng ta một đường tiến lên, chỉ gặp 2 thạch nhân cũng đã tốn kha khá nguyên khí, hắn còn phải đối mặt với nhiều võ giả truy sát, nguyên khí bây giờ không thể còn mấy được” Tên đứng bên trái hùa thêm.

“Sư huynh, tên Trần Lương này tổng giải thưởng lên đến 8 vạn tinh thạch cấp 1 cùng vô số linh dược, bảo vật. Tuy nhiều nhưng bảo vật thì có bao giờ là thừa, không cần thiết chia cho những tên kia. 3 chúng ta hoàn toàn đủ để bắt hắn. Thậm chí, hắn đứng còn không vững, chỉ phải lo con Tam Nhãn Lang kia thì 2 người là có thể hạ gục nó” Tên đứng bên phải tiếp tục.

Người bên trái, kẻ bên phải mỗi người một lời khiến Mã Lương Bằng cũng thoái ý. Theo giao ước với những người kia thì đội nhóm nào gặp Trần Lương sẽ thông báo quá truyền tin thạch tới những người còn lại để hội họp cùng đánh bắt mục tiêu.

Bí địa không phải là nhỏ, lại thêm trọng lực cao khiến tốc độ di chuyển chậm chạp nên những người kia cần nhiều thời gian mới tới đầy đủ. Lúc này, bọn hắn đã chờ sẵn nhóm người Trần Lương ở phía trước một đoạn không xa.

Nhóm người Mã Lương Bằng ban đầu cũng không có ý định vào bí địa để bắt Trần Lương lĩnh thưởng. Nhưng trước khi bước vào bí địa, tên Cầm Mao Thử của Thiên Khung Phái đã tới gặp bọn hắn cung cấp thêm thông tin ngoài lệnh truy nã của Quỷ Địa Phái còn có lệnh truy nã của 2 môn phái khác, đồng thời nói lên những bảo vật mà Trần Lương có bên người.

Mã Lương Bằng từng có liên hệ với Cầm Mao Thử, những thông tin đối phương cung cấp thường rất chính xác.

Bảo vật động lòng người, 3 người Mã Lương Bằng quyết định gia nhập liên minh truy bắt Trần Lương.

Còn tin tức bảo sư tôn bọn hắn coi trọng Trần Lương hoàn toàn là giả, bọn hắn bịa ra để đi theo Trần Lương.

Mã Lương Bằng suy nghĩ xem có chắc chắn thu thập được Trần Lương cùng Tam Nhãn Lang. Dù sao bên ngoài Trọng Môn, Trần Lương đưa ra một Kim Thiết Nhân khiến hắn lo lắng không biết Trần Lương còn thủ đoạn nào khác.

Mã Lương Bằng còn đang tính toán, phía sau, Trần Lương đã lên tiếng:

“Các ngươi bàn bạc xong chưa?”

3 người quay lại, thấy Trần Lương không còn dáng vẻ mệt mỏi như lúc nãy, hắn thân hình đứng thẳng, mười phần oai chấn.

“Ngạo Thiên của ta tai rất thính, đã nghe nhất thanh nhị sở lời các ngươi” Trần Lương bổ sung, một tay vuốt vuốt lông Ngạo Thiên.

Ngạo Thiên cũng tru lên một tiếng tự đắc.

“Đã ngươi nghe được, vậy thì chết đi” Mã Lương Bằng nói rồi cùng 2 tên còn lại triển khai thần thông. Hắn tự tin dù bị phát hiện nhưng 3 người bọn hắn đều là Giáp Linh đỉnh cao trong môn phái, chả có nhẽ không thu thập được 1 tên Tiên Linh cảnh cùng 1 Tam Nhãn Lang chưa trưởng thành.

Ba bọn hắn đều là thổ thuộc tính. Một tên làn da thay đổi sang màu nâu, có cường hãn phòng ngự cùng lực lượng. Một tên có Tinh linh hóa hình là một cự nhân to lớn. Một tên khác cũng có Tinh linh hóa hình nhưng hình dạng là một thanh đao.

Tên thứ ba vốn dĩ sử dụng vũ khí là một thanh đao mười phần bá đạo, đã chém giết không ít đối thủ. Có điều hiện giờ hắn cũng đành dùng tay giống như hai người kia bởi vũ khí đã trở nên quá nặng.

Trong bọn hắn không có ai tập trung tu luyện quyền đạo, chỉ là có học sơ qua để tham dự Trọng Môn. Đây cũng là lí do bọn hắn không có vội manh động hạ sát đám người Trần Lương, chỉ khi thấy mục tiêu mệt thở không ra hơi mới động sát tâm.

Trần Lương hiển lộ ra Chiến thần Atula, không muốn lãng phí nguyên khí nên chỉ dùng 3 tay tung ra Không Phá Quyền hướng tới cả 3 tên.

Quyền khí bay tới, 3 người Mã Lương Bằng cảm nhận được nguy hiểm lớn nên dùng hết sức vung đấm ngăn cản. Tên có làn da màu nâu là nhẹ nhàng nhất, chỉ lùi 1 bước. Hai tên còn lại đều phải lùi 4, 5 bước mới đứng vững.

Cả 3 tên đều không bị thương, dù sao bọn hắn cũng là Giáp Linh cảnh, cơ thể được cải tạo rất nhiều so với Tiên Linh.

“Sao hắn còn nhiều nguyên khí để đánh võ kỹ mạnh như vầy” Một tên ngạc nhiên thốt lên

“Chúng ta trúng kế rồi. Từ lúc đi đường đến giờ đều là hắn giả bộ chiến đấu khó khăn, giả bộ mệt nhọc để qua mặt chúng ta”

“Tên này chủ tu cả quyền pháp, chúng ta rút lui hội họp với đám người kia, bọn hắn cách đây không xa”

“Muốn chạy, để mạng lại” Trần Lương hét lên rồi cùng Ngạo Thiên tiến lên tấn công. Hắn biết phía trước sẽ phải đụng độ với càng nhiều kẻ thù, cần phải tốc chiến tốc thắng.

Nếu chỉ có một mình Trần Lương thì muốn tiêu diệt ba kẻ này cũng cần tốn nhiều thời gian, công sức, nhưng có thêm Ngạo Thiên khiến cuộc chiến trở nên nhẹ nhàng vô cùng.

Trần Lương tấn công giữ chân 2 tên, còn lại để Ngạo Thiên dễ dàng gặm đầu 1 tên rồi lại 1 tên. Chỉ sau 20 hơi thở, cuộc chiến đã kết thúc.

Trần Lương mới chỉ tiến lên được 10 bước đã thấy phía trước là 8 thân ảnh hiện ra, trong đó có một số gương mặt hắn quen thuộc, chính là Ưng Sát, Nhữ Yên cùng Vũ Như Cương của Thiên Khung Phái. Cầm Mao Thử không có khả năng chịu được trọng lực 30 lần nên hắn không tham gia nhóm này.

“Truyền tin thạch không liên lạc được, đúng thật là có vấn đề” Một tên có làn da ngăm đen, thân thể cường tráng, mặt mũi trải sương gió nói.

“Các ngươi tập hợp 11 người chỉ để nhằm vào một mình ta sao?” Trần Lương hỏi “Không phải có phần quá coi trọng bổn tôn”

“Đích thực có phần quá coi trọng ngươi. Nhưng những thông tin mà Cầm Mao Thử nói về lượng bảo vật và tiền thưởng truy nã ngươi cùng với những thủ đoạn và số lượng người ngươi giết khiến bọn ta đồng ý hợp tác bắt sống ngươi” Một tên mũi nhọn, mắt như chim ưng nói.

“Tuy giảm mất 3 người, nhưng 8 bọn ta có thể đứng vững ở nơi gấp 30 lần trọng lực như này thì đều có chiến lực không tầm thường. Ngươi biết điều đưa tay chịu trói, tránh nhận đau đớn vô ích. Dù sao bọn ta cũng muốn giữ sức để đi tiếp. Nếu ngươi cố gắng phản kháng thì sẽ phải chịu đoạn tứ chi. Ngươi nên suy nghĩ” Một nữ nhân dáng người kiều diễm lên tiếng

“Trần Lương, cuối cùng ngươi cũng phải đền tội cho những gì gây ra cho Hỏa Diệm Quốc” Nhữ Yên cất lời.

Từ khi vào được Thiên Khung Phái, nàng đã cố gắng tu luyện. Nhưng khi nhìn thấy chiến lực giành giải quán quân trong cuộc tranh tài tại Thiên Khung Phái, nàng càng điên cuồng tu luyện hơn.

Nàng vốn dĩ đã có thiên phú rất cao, được vua cha bồi dưỡng tu luyện từ nhỏ, vào Thiên Khung Phái càng là như cá gặp nước, tiến bộ rất nhiều. Nên lúc này nàng cũng có được chiến lực, thể lực và ý chí không hề thấp.

Trần Lương nghiêm trọng nhìn 8 đối thủ. Nếu chỉ đối đầu với 2, 4 người thì hắn không sợ, nhưng 8 người này đều không phải kẻ yếu, khiến hắn không thể không cẩn thận đưa ra phương án giải quyết.

Trong khi 2 bên còn đang thăm dò đối thủ, Ưng Sát triển lộ thần thông của hắn hiện ra đôi cánh lửa sau lưng

“Ưng huynh vội vàng quá, chúng ta có nhiều thời gian mà” Tên mũi nhọn cười nói.

“Đề phòng thôi, các ngươi nhìn kỹ nguyên khí bao quanh Trần Lương kìa, cực kỳ mỏng, chứng tỏ hắn không chịu áp lực nhiều đâu” Ưng Sát nói, đưa sự chú ý của mọi người tập trung vào Trần Lương.

Mọi người quay qua nhìn Trần Lương. Nhưng không phải ai cũng có thể nhìn ra được như lời Ưng Sát nói.

Quả thực rất khó có thể nhận ra được mức độ dày đặc của nguyên khí, trừ khi cách nhau quá nhiều.

Nếu không có sức quan sát hơn người, thì bên ngoài sẽ thấy mức độ nguyên khí bao bọc quanh Trần Lương và những người kia không khác gì nhau.

Đôi mắt của Ưng Sát có khả năng nhìn rõ hơn người thường gấp  3 lần. Cộng thêm thói quen để ý những tiểu tiết giúp hắn dễ dàng nhận ra lượng nguyên khí Trần Lương đang dùng để vận chuyển quanh cơ thể ít hơn nhiều những người ở đây.

Ưng Sát sinh ra trong một tiểu gia tộc tại Ngự Thú Thành. Gia tộc hắn chuyên lấy săn bắt động vật, yêu thú và làm nghề bảo tiêu để sinh sống. Hàng hóa vận chuyển cũng không phải loại quá cao cấp gì. Thỉnh thoảng trong tộc nhân cũng có người bị yêu thú giết hoặc chết trên đường vận chuyển hàng hóa.

Ưng Sát từ nhỏ đã có khả năng nhìn xa, nhìn rõ hơn người thường cùng thiên phú luyện võ giúp hắn vượt lên trên đồng lứa, trở thành người nổi bật trong gia tộc.

Chính vì vậy, tấm mắt của hắn không nằm ở đời sống an nhàn tại gia tộc. Có điều vật lực thiếu thốn nên tuy có nổi bật nhưng cũng chỉ là nổi bật với đồng lứa trong gia tộc, còn sức chiến đấu cùng tu vi đều rất kém.

Cơ duyên của hắn đến vào năm 12 tuổi, khi được các vị tiền bối dẫn đi tập làm quen với săn thú. Đi qua một hang động, đoàn người không ai nhận ra, chỉ riêng hắn nhìn thấy sự chuyển động bất thường của linh khí.

Hắn chờ mọi người đi săn về rồi quay lại hang động này. Nó được che đi bằng một trận pháp che giấu cơ bản, nhưng đủ để qua mặt các võ giả cấp thấp.

Ưng Sát vào trong. Cảnh tượng lúc đó làm hắn sợ hãi bỏ chạy ra ngoài. Sau đó hoàn hồn lại hắn mới cẩn thận dò từng bước vào trong hang.

Trong hang cũng không lớn, chỉ bằng một căn phòng nhỏ. Nổi bật trong đó là một xác chết còn chưa phân hủy hết, bốc mùi hôi thối rất ghê tởm. Nhìn kỹ xác chết sẽ thấy người này không phải chết do vết thương ở đùi, mà là trúng độc chết.

Ưng Sát nhìn quanh thấy không có gì nguy hiểm mới từ từ tiến lại gần xác chết xem xét. Cơ thể người này đã bị biến dạng, không còn nhận ra được gì. Quần áo trên người hắn cũng không có gì đặc biệt.

Bên cạnh xác chết chỉ có 2 thứ đáng nói, một là thanh loan đao, hai là nhẫn không gian.

Thanh loan đao không phải là một phàm khí bình thường, mà là một thập thánh khí. Trên thân đao còn khắc hình một con báo đen có một vết sẹo trên mặt.

Trong nhẫn không gian có một quyển công pháp tu luyện, 1 vạn tinh thạch cấp 1, một số linh dược cùng các vật phẩm cơ bản khác.

Sau này Ưng Sát mới biết được công pháp hắn tu luyện không tầm thường, là một loại quỷ cấp công pháp cao cấp.

Ưng Sát nhờ vào cơ duyên này đã đột phá hạn chế của gia tộc, tu luyện tới Tiên Linh sơ kỳ liền đến Thiên Khung Phái tham gia dự tuyển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play