Nghe được giá trị đan dược do vị giảm khảo thứ hai đưa ra, cả đan trường đã không còn nghi ngờ gì về người giành được ví trí quán quân của đại hội.

Mặc dù 2 vị luyện đan sư còn lại còn chưa chốt đáp án cuối cùng, mặc dù đan dược của Úy Như Phong còn chưa được định giá, mặc dù danh khí của hắn không nhỏ, nhưng không ai tin tưởng hắn có thể vượt qua được vị nữ luyện đan sư thiên tài kia.

Trao đổi với nhau 1 hồi, 3 vị luyện đan sư giám khảo thống nhất, giá trị đan dược của Bối Bối trị giá 100 củ.

Úy Như Phong mặt đen như củ ấu. Vậy là lời nói chắc như đinh đóng cột của hắn với phụ thân là giành giải nhất đan hội đã tan thành mây khói.

Chưa kể là hắn còn cá cược với mấy tên công tử khác để thể hiện uy phong trước mặt các mỹ nhân, là nếu hắn không đạt được số 1 thì từ nay gọi hắn là Thần Gió.

Đến lượt giám định đan dược của Úy Như Phong. Không phụ danh tiếng của mình, hắn cũng đã luyện ra được 1 loại đan dược của riêng mình, có tác dụng tăng cường nguyên khí, giúp Huyền cấp tăng lên tu vi.

Vị giám khảo ở giữa thay mặt 2 người còn lại công bố:

"Đan dược do Úy Như Phong luyện chế là đan dược cấp 7, có tác dụng tăng trưởng tu vi cho Huyền cấp, đẳng cấp đạt tới Trong phẩm chất. Giá trị 25 Củ"

Đây đã là con số rất không tồi, có thể nói là cao nhất Úy Như Phong có thể đạt được. Để thua trước 1 quái vật như vị nữ luyện đan sư kia, hắn cũng có thể tự an ủi bản thân phần nào, không đến nỗi mất mặt.

Trên sân đã không còn ai, vị giám khảo tuyên bố:

"Thay mặt ban tổ chức đại hội luyện đan, ta tuyên bố..."

"Khoan đã" Một tiếng nói cất lên

Giám khảo cùng khán giả cùng nhìn về nơi phát ra âm thanh trên đan trường. Người nói không ai khác chính là Tuyết Hoa.

"Ta đã luyện thành đan, mời kiểm định"

"Thời gian luyện đan đã hết, ngươi đã triệt để thất bại" Úy Như Phong nói

"Ta đã thành đan từ trước cả ngươi, chỉ vì mệt quá mà nằm xuống nghỉ. Ở đây ai cũng thấy" Tuyết Hoa nói

Úy Như Phong không nói gì tiếp. Vị trưởng ban giám khảo gật đầu để mang đan dược của Tuyết Hoa lên giám định.

Vị trưởng ban giám khảo lạnh nhạt cầm đan dược kiểm định theo đúng thủ tục. Hắn cho rằng 2 vị trí đầu đã có chủ, còn lại đã không quan trọng.

Nhưng càng kiểm tra, tâm thần hắn càng thay đổi sang kinh ngạc tột độ, thậm chí nhiều lần thất thố kêu thành tiếng.

"Các ngươi kiểm tra đi" vị trưởng ban giám khảo đưa đan dược cho người bên cạnh, xong không nói thêm lời nào, chỉ nhìn chằm chằm về Tuyết Hoa.

2 người tiếp theo cũng không tránh khỏi thất thố giống người đầu tiên. Cuối cùng bọn hắn thảo luận và đưa ra kết luân:

"Đây là Hồi Thể Đan, đan dược cấp 6, đẳng cấp Cực phẩm. Giá trị 24 Củ"

Đám đông vừa nghe xong, gần như ngay lập tức bùng nổ tiếng ồn.

"Không thể tin nổi, cùng 1 ngày có 2 Cực phẩm đan dược được luyện chế"

"2 vị mỹ nhân luyện đan sư, một người là băng lãnh đẹp đến hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. Một người lại có được vẻ đẹp đằm thắm khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang. Thật sự là làm nức lòng người"

"Nếu có thể ôm một trong 2 người đẹp vào lòng, đây sẽ cỡ nào sung sướng"

"Đáng tiếc đan dược của nàng chỉ là cấp 6"

"Cực phẩm Hồi Thể Đan, đặt giá trị là 24 củ cũng không sai. Nhưng đấy là trong trường hợp số lượng nhiều. Còn nếu xét thêm mức độ khan hiếm của Cực phẩm đan dược, đem ra đấu giá, giá trị không dưới 30 củ. Điều đáng tiếc ở đây là nàng thi đấu cùng Úy Như Phong, nếu không giải nhì chắc chắn thuộc về nàng" Một vị trưởng lão đàm luận với mấy người bên cạnh. Ai nấy đều tóc bạc trắng.

Tuyết Phi ôm tay Trần Lương, vui mừng nói:

"Phu quân, phu quân, Tuyết Hoa nhà ta luyện ra được Cực phẩm đan dược"

"Nàng ấy rất có thiên phú trong đan đạo, vì vậy ta mới khuyên bỏ qua võ đạo" Trần Lương gật đầu cười

"Thật tiếc chỉ giành được vị trí thứ ba" Tuyết Phi tiếc rẻ

"haha, chỉ kém có 1 củ mà thôi. Nàng nên nhớ, Úy Như Phong là thiếu thành chủ" Trần Lương ý vị nói

Tuyết Phi hiểu ý, gật đầu "Sau này nàng ấy sẽ giúp được chàng rất nhiều"

"Cả 2 nàng đều sẽ giúp cho ta rất nhiều. Chặng đường tiếp theo còn rất xa"

Trong lúc Tuyết Phi và Trần Lương nói chuyện, đan hội tiến hành lễ bế mạc và trao giải thưởng cho 3 người đứng đầu.

Bối Bối nhận lấy huy chương Quán quân, kèm phần thưởng là phối phương của Khôi Thủy Đan.

Úy Như Phong nhận lấy huy chương Á quân phần thưởng Mộc Khởi Đan, đan dược cấp 7, tác dụng chữa thương cao hơn Khôi Thủy Đan, có giá trị phổ thông là 25 củ.

Tuyết Hoa nhận lấy huy chương Quý quân với phần thưởng Địa Tằm Tuyết, chủ dược luyện chế Mộc Khởi Đan.

Đan hội kết thúc.

3 luyện đan sư đứng đầu vừa đi xuống, ngay lập tức có người tiến đến bắt chuyện. Mở đầu là 1 câu chúc mừng xã giao, và ngay câu thứ 2 đã vào việc chính.

"Bối Bối cô nương, xin chúc mừng giành chức quán quân đan hội. Lão phu nguyện bỏ ra 95 Củ để mua đan dược cấp 7 của cô nương vừa luyện chế"

Bối Bối còn chưa trả lời, 1 âm thang khác đã vang lên: "Hoàng Vô Không, ngươi không nghe giá trị đan dược là 100 củ sao? Nhà nghèo thì ra chỗ khác chơi. Bối Bối đại sư, ta muốn mua viên đan dược kia với giá 100 củ. Trả Tinh thạch đầy đủ ngay lập tức"

"Bối Bối đại sư, ta ra giá 105 củ"

"Ta ra giá 110 củ"

Trong khi Bối Bối bị vây quanh bởi hàng loạt âm thanh cứ hàng trăm, hàng trăm Củ cất lên, thì ở phía này, Tuyết Hoa cũng rơi vào tình trạng tương tự.

"Lão phu báo giá 50 củ. Các ngươi còn nâng được thì ta sẽ rút lui" Một lão giả râu quai nón bực mình nói. Lão đã phải nâng từ 30 củ lên tới 50 củ là mức chịu đựng cuối cùng.

"Các vị" Tuyết Hoa lên tiếng "đa tạ quý trọng, nhưng đan dược của ta không dùng để bán, các ngươi ra giá bao nhiêu cũng vô dụng"

"Tránh ra, tránh ra" Lôi Bôn dẹp đường cho Trần Lương và Tuyết Phi đi tới cạnh Tuyết Hoa.

"Đan dược này không bán, các ngươi nên rời đi" Lôi Bôn nói, sau đó mở đường cho mấy người rời khỏi chốn chen chúc này.

Trái ngược với 2 nữ luyện đan sư, bên cạnh Úy Như Phong không có ai tới hỏi mua đan dược. Lí do rất dễ hiểu, không phải vì đan dược của hắn kém hấp dẫn, mà vì hắn là thiếu thành chủ.

Với thân phận cao quý, đan dược của hắn thường sẽ để cho hắn dùng hoặc mang đi tặng. Còn nếu đem ra bán, thì phải được bán ở đấu giá hội hoặc một nơi trang trọng, chứ không phải một nơi xô bồ như này.

Có điều tình cảnh 2 người kia được đám đông chen chúc, tranh nhau mua đan dược, còn bản thân lại không có ai hỏi mua lại khiến Úy Như Phong cảm thấy mất mặt vô cùng. Đan dược của Tuyết Hoa đã có người hỏi mua giá cao hơn giá trị mà đan dược của hắn được định giá. Vậy khác gì hắn nhận một vả vô mặt cho danh hiệu Á quân.

Úy Như Phong quả thực mất hết mặt mũi, nhanh chóng rời khỏi đan hội, trở về phủ thiếu thành chủ. Hắn gần gặp 1 người để nhờ 1 việc.

Tục sự ở Khổng Tú Thành đã hết, đám người Trần Lương sau khi rời khỏi đan hội, liền hướng phía cổng thành rời đi. Có điều hướng đi của bọn hắn lại không phải đường đến nơi ở của Lữ Bích Ngọc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play