Trong qúa trình bàn bạc kinh doanh, Trần Lương không khỏi nhìn nhiều mấy lần nữ nhạc sư. Hắn cảm giác vóc dáng ấy, thân hình ấy rất quen thuộc. Nhưng nếu đúng là người hắn nghĩ, sao đối phương lại không ra chào hỏi hắn một câu.
"Thủy Kính Tiên Sinh cũng quan tâm nữ nhạc sư sao?" Nhạc Phương vừa cười vừa hỏi như hiểu ý đối phương lắm
"Không hẳn, tại hạ chỉ là thấy người này có chút quen mắt" Trần Lương lắc đầu từ chối
"haha, nam nhân gặp mỹ nhân đều thấy quen mắt cả. Nói thật với môn chủ, bên ta thuê nàng về đã phải bỏ ra giá không nhỏ, nhưng bên ta không ai được nhìn thấy mặt nàng"
"Cả bên ngài cũng giấu. Nữ nhạc sư này thật bí hiểm"
"Đám đệ tử bên ta nhiều người đoán già đoán non, có thể nàng dung nhân quá xấu, hay tội phạm truy nã, hoặc cũng có thể muốn vòi tiền... Có điều lí do là gì không quan trọng. Có một sự thật là nàng chơi nhạc rất say đắm. Mời Thủy Kính Tiên Sinh nghe thêm một bản nhạc trước khi ra về"
"Đa tạ Nhạc Phương đại nhân"
Nữ nhạc sư bắt đầu vận chuyển nguyên khí, điều khiển linh khí chơi một bản nhạc nói về khao khát được chu du khắp thế giới của một chàng trai ưa khám phá.
Chuyến đi mừng thọ này đã thành công tốt đẹp, Trần Lương thả lỏng người thưởng thức âm nhạc. Sau lưng hắn, hai hộ vệ cũng thoải mái thư giãn nghe nhạc hay, ngắm người đẹp.
Bất chợt, Trần Lương cảm thấy có sát khí rất nhỏ phía sau, hắn vội bật người về phía trước.
"Cẩn thận" Trần Lương vừa hét, vừa xoay người ra sau nhìn.
Cảnh tượng trước mặt hắn, 2 hộ vệ bị kiếm cắm xuyên cổ, tạo ra 1 lỗ hổng lớn. Chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết đây là 1 đòn chí mạng, chắc chắn tử vong. Còn 1 kiếm thứ 3 đâm ở chỗ hắn vừa ngồi, may sao tránh kịp.
3 người này đều là sát thủ rất giỏi che giấu sát khí, che giấu hành tung khiến người khác khó lòng phát hiện. Nếu Trần Lương đứng ngang hàng với 2 hộ vệ, chỉ sợ hắn cũng xong đời.
3 bọn hắn sử dụng Ẩn Nặc Thuật đã thành thói quen. Mặc dù đã hiển thị ra đứng trước mặt Trần Lương, nhưng cả 3 vẫn tiếp tục duy trì Ẩn Nặc Thuật khiến Trần Lương quét tinh thần lực qua không cảm nhân được bọn hắn, không biết bọn hắn tu vi mạnh yếu như nào. Đoán chừng cũng phải cỡ Huyền cấp.
Ám sát bất thành, đề phòng con mồi chạy thoát, 3 tên sát thủ chạy ra chặn cửa
Tiếng đàn đã dừng, nhưng nữ nhạc sư vẫn ngồi đó, có thể cũng tham dự vào trận ám sát này. Nếu không phải tiếng đàn của nàng thu hút sự chú ý của 3 người Trần Lương, bọn hắn sẽ dễ nhận ra được sát thủ hơn.
"Nhạc Phương, chuyện này là sao?" Trần Lương vừa hỏi, vừa lấy ra Khuyển Dạ Xoa, vừa hiển hóa ra Chiến thần Atula.
"Thủy Kính Tiên Sinh, phản kháng vô ích. Hôm nay là tử kỳ của ngươi" Nhạc Phương vừa nói, vừa di chuyển về phía sau Trần Lương.
4 nhóm người xếp thành 1 hàng dọc. Đứng sát cửa là 3 sát thủ, xong đến Trần Lương đơn độc một mình, xong đến 2 người Ngô Tài Phái, cuối cùng là nữ nhạc sư ngồi bên huyền cầm.
"Chúng ta làm ăn với nhau rất tốt. Sợ là có hiểu nhầm, có kẻ gian chia rẽ 2 chúng ta. Nhạc Phương đại nhân vui lòng nói rõ, ta sẽ trả lời thỏa đáng" Trần Lương vội nói. Hắn đang rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm, chưa thấy lối thoát.
"Không nhầm, không nhầm, bọn ta nghe lệnh của Trọng Đạt đại nhân hành sự, không hề nhầm" Nhạc Phương thong dong nói, cảm thấy mọi chuyện đã nằm trong tầm tay.
"Trọng Đạt, Đại quân sư của Tý Sứ Quân?" Trần Lương hỏi
"Chính xác. Giờ ngươi có thể nhắm mắt yên nghỉ rồi"
Nhạc Phương vừa nói xong, nữ nhạc sư lại tiếp tục chơi nhạc, thậm chí là dùng cả nguyên linh khí.
"Ha, nhạc sư thật biết chơi nhạc theo hoàn cảnh. Ngươi yên tâm, bọn ta không giết người diệt khẩu. Dù sao Thủy Kính Tiên Sinh biến mất khi tham dự đại tiệc của Ngô Tài Phái, bọn ta chắc chắn không tránh khỏi liên lụy, vì vậy đã có ý định rời đi. Nhạc sư là người của Nhã Nhạc Cung, Ngô Tài Phái không muốn có thêm kẻ thù" Nhạc Phương quay đầu nói với nữ nhạc sư.
Xong hắn lại quay ra nói với Trần Lương:
"Có nhạc sư chơi nhạc tiễn đưa ngươi về cõi chết, ngươi cũng thật có phúc"
"Đã có 3 sát thủ, lại có thêm 2 Huyền cấp lục huyệt võ giả, các ngươi còn mời thêm nhạc sư. Mưu kế của Nhạc Phương ngươi thật cẩn thận"
"Thực ra bản thân ta thấy không cần nhạc sư. Có điều Trọng Đạt đại nhân trước giờ hành sự cẩn thận, luôn lấy tiêu chí sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức. Kế hoạch là của Trọng Đạt đại nhân, ta chỉ theo mà làm, không dám nhận lời khen.
À, tiện cho ngươi biết 1 điều, 2 võ giả ngươi cử đi bắt Thân Thành Phú đều đã bị bọn ta giết, và cũng là mưu kế của Trọng Đạt đại nhân nhằm tiêu hao cao thủ Mùi Sứ Quân."
"Khốn kiếp, tên Trọng Đạt này tính kế ta lâu như vậy. Ta mải đối phó kẻ thù ở gần. Mà hắn lại có thể tính kế xa như vậy, còn chỗ nào trên Giang Đông Quốc này không có bàn tay của hắn"
"Trọng Đạt đại nhân mưu cao kế hiểm, thông minh tuyệt đỉnh. Có ngài phò trợ, Đại tướng quân Lã Thị Xuân Thu chắc chắn sẽ thống nhất Giang Đông Quốc" Nhạc Phương vừa nói, vừa thể hiện rõ sự thần tượng trên khuôn mặt hắn với người tên là Trọng Đạt kia.
- ------
Trọng Đạt, vừa sinh ra đã có cơ thể nửa đen, nửa trắng, đồng đều chiếm giữ bên trái và bên phải cơ thể.
Lúc mới sinh, hắn chỉ khóc lên một tiếng, rời từ đó liền im bặt. Đến năm 2 tuổi hắn vẫn không nói 1 lời nào. Mọi người cho rằng hắn là dị nhân câm.
Đến năm 3 tuổi, thời điểm làn da bên ngoài trở về màu bình thường, không còn bị phân 2 nửa đen trắng, cũng là lúc hắn bắt đầu nói. Lúc này đây, hắn như biến thành một con người khác, nói rất nhiều, không còn câm nín như trước.
Không giống các đứa trẻ khác, thích vui chơi, chạy nhảy, Trọng Đạt chỉ thích đọc sách. Lúc hắn cất tiếng nói đầu tiên chính là nhờ mẹ hắn dạy đọc, dạy viết.
Trọng Đạt thông minh tuyệt đỉnh.
Lên 4 tuổi, hắn đọc thông viết thạo.
Lên 8 tuổi, Trọng Đạt thuộc làu kinh sử, không gì không biết, tri thức vượt qua nhiều người trưởng thành.
12 tuổi, Trọng Đạt đã trở thành trụ cột trong gia tộc, đưa ra các quyết sách quan trọng chấn hưng gia tộc.
Nhờ hắn mà gia tộc từ một tiểu tộc không đáng nhắc đến, đã bước vào hàng trung lưu, nhiều tài lộc
Không chỉ thông minh tuyệt đỉnh, Trọng Đạt còn là thiên tài võ học.
Cơ thể hắn chứa song thuộc tính, Quang thuộc tính, chất lượng 10, Ám thuộc tính, chất lượng 10.
Trọng Đạt được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, lại có thiên phú võ đạo khá cao, nhưng vì là song thuộc tính, nên tu vi của hắn tiến triển không quá nhanh
Dù được gia tộc đáp ứng mọi yêu cầu, nhưng hắn vẫn thấy không đủ. Với Trọng Đạt, gia tộc của hắn, nơi hắn sống chỉ là một hồ cá nhỏ, không đủ cho hắn vùng vẫy.
Vì vậy, năm 50 tuổi, cảm thấy đã giúp gia tộc đứng vững gót chân, Trọng Đạt rời đi ngao du, cũng là để hắn ngộ đạo thuộc về mình.
Dù trí tuệ tuyệt đỉnh, đi đâu cũng được chào đón, rất nhanh có được quyền nói chuyện. Nhưng hắn cũng rất nhanh chán. Tiến đến mỗi một nơi, hắn đều chỉ ở lại 10 đến 20 năm liền rời đi.
Thế lực nhỏ thì hắn cảm thấy không đủ lớn để triển lộ hết năng lực. Thế lực lớn thì thông minh là không đủ, mà võ đạo của hắn lại không phải thuộc hàng nhất đẳng, thông minh ngược lại còn bị kẻ khác tìm cách tiêu diệt. Hơn hết thảy, hắn cảm giác thiếu thiếu điều gì đó.
Hắn muốn tìm một nơi mà trí tuệ được phát huy, nhưng không phải là thế lực về kinh doanh. Trước giờ kinh doanh là sở trường của hắn, là năng lực để hắn phát triển gia tộc của mình. Nhưng hắn chán rồi.
Cuối cùng, sau trăm năm lăn lộn, hắn tìm được công việc thuộc về mình, sứ mệnh cao cả mà thiên đạo giao cho hắn, trở thành quân sư, phát huy trí tuệ chiến thắng kẻ địch.
Quân sư, không cần phải tu vi cao hơn hết thảy, không cần võ đạo vượt người, vì quân sư đã có quân lính bảo vệ.
Là quân sư, mọi người sẽ nghe lời ngươi nói, được trổ hết trí tuệ, trổ hết thủ đoạn hòng đạt được mục đích.
Là quân sư, ngươi sẽ nắm trong tay sinh mạng hàng vạn, hàng triệu người. Chỉ một nước đi sai, rơi vào vực sâu không đáy. Nhắm 1 nước đi đúng, liền vinh quang hưởng không hết.
Mà quân sư, muốn được trọng dụng, thì nơi đó phải có chiến tranh.
Sau khi làm quân sư, hắn mới tìm ra được sở thích của mình, đó là nhìn ngắm chiến tranh, nhìn ngắm hỗn loạn.
Thời điểm Hoàng cấp tu vi, Trọng Đạt đầu quân làm quân sư cho Lôi Chấn Bắc. Lôi Chấn Bắc là một độc tài có tham vọng lớn. Hắn xua quân khắp nơi muốn thống nhất một vùng Trung Đông. Quân lính của hắn vừa thiện chiến, vừa tàn bạo, đi đến đâu là nơi đó có máu chảy thành sông.
Đáng tiếc, Trọng Đạt cùng Lôi Chấn Bắc bị một người tên là Tử Long đánh bại. Tử Long hay được nhân dân Trung Đông yêu mến gọi là Con Trai Rồng.
Trọng Đạt rất giỏi lôi kéo người khác yêu mến mình, hoặc làm thuộc hạ cho mình. Có 1 bước ngoặt đã nâng năng lực này của hắn lên một tầm cao mới, là thời điểm hắn gặp được sư phụ của hắn, một lão giả thần bí mạnh vô cùng.
Hắn gặp sư phụ mình trong tình cảnh sư phụ hắn vừa đồ sát trăm người, đang định vỗ chết hắn thì dừng lại. Sư phụ hắn chăm chú nhìn hắn một hồi rồi nói như ra lệnh:
"Ngươi có Phá Hoàng Mệnh Căn. Từ nay ngươi chính là đồ đệ của ta"
Không để Trọng Đạt có thời gian suy nghĩ hay trả lời, sư phụ hắn liền kéo đi tu luyện trăm năm. Trăm năm này, không chỉ dạy võ đạo, Trọng Đạt còn được học làm luyện đan sư. Với trí tuệ của hắn, học một biết mười, rất nhanh chóng trở thành luyện đan sư cấp 6.
Sư phụ hắn vô cùng độc ác, thích giết người, nhưng năng lực cứu người cũng lại là tuyệt đỉnh. Tuyệt kỹ Châm Cứu của Thân Thành Phú là học từ Trọng Đạt, mà Trọng Đạt là học Châm Cứu từ sư phụ hắn.
Sư phụ hắn truyền dạy rất nhiều kiến thức quý giá, nhưng lại không đòi hỏi báo đáp gì, mà chỉ có 1 yêu cầu duy nhất khi hắn xuống núi:
"Ngươi ra ngoài lịch luyện ngàn năm rồi trở về đây tu hành. Ta chỉ có 1 yêu cầu duy nhất trong ngàn năm này, đó là phát huy hoàn toàn sứ mệnh mà thiên đạo đã an bài cho ngươi, Phá Hoàng Mệnh Căn"
Nhờ có tuyệt kỹ Châm Cứu, Trọng Đạt cứu chữa được rất nhiều người, lại thêm năng lực lôi kéo bẩm sinh, giúp cho Tỵ Sứ Quân có được lớn mạnh nhất đội quân.
Sư phụ Trọng Đạt còn có một cây loan đao màu trắng tên là Thiên Sinh Nha, được làm từ răng nanh của Thiên Linh Khuyển.
Thiên Sinh Nha có năng lực rất đặc biệt, đi ngược lại với các thanh đao khác, đó là năng lực không để người mới chết rơi vào chết hẳn. Cụ thể là khi ngươi mới chết trong vòng 3 hơi thở, người khác dùng Thiên Sinh Nha chém ngươi sẽ giúp ngươi không chết được trong vòng 1 ngày. Sau đó ngươi được chữa trị thì sẽ sống lại. Sau 1 ngày vẫn chưa được chữa trị, vẫn tử vong thì dùng Thiên Sinh Nha chém tiếp sẽ có thêm 1 ngày nữa.
Trọng Đạt truyền tuyệt kỹ Châm Cứu cho Thân Thành Phú khiến hắn trở thành tay sai cho mình.
Trọng Đạt dùng Châm Cứu, cứu chữa cho Nhạc Phương, biến hắn và cả Ngô Tài Phái trở thành thuộc hạ của mình.
Trọng Đạt và Trần Lương, đã kết thù sâu như biển.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT