Thang máy vừa dừng Khâu Lê nhanh chóng chạy về nhà, Cố Diễm đang đứng ở cửa đợi cô, cô chạy đến ôm lấy anh, tự trách: "Thực xin lỗi." Như thế nào cô chưa từng nghĩ đến việc đi công tác, cùng nhau ra vào khách sạn có thể sinh ra nhiều chuyện xấu như vậy.
"Đừng khó chịu, không có liên quan gì đến em. Đây là cái tai hại của internet, em nên học cách thích ứng." Cố Diễm ôm cô đi vào nhà, đóng cửa lại.
Khâu Lê ngước mắt, trên mắt có một ít nước mắt: "Thực xin lỗi."
Ngoại trừ xin lỗi, cô không biết còn có thể nói cái gì.
Trên đường về nhà, cô nhịn không được, mở bình luận ra xem, là những bình luận đâm chọt vào tim.
Nói là cô hư hỏng, cũng cực kỳ cay độc Cố Diễm.
Cố Diễm: "Lời đồn đại vớ vẫn có thể làm chết người, em càng chú ý càng làm cho đối phương thực hiện được. Em không cần để ý, người chật vật chính là bọn họ.
Khâu Lê nhìn dáng vẻ điềm nhiên như mây gió của anh, cảm thấy khó tin: "Anh không có tức giận chút nào sao?"
Cố Diễm cười, hỏi ngược lại: "Sao lại phải tức giận? Nếu như anh gặp cái gì không được như ý mà nổi giận, vậy từ lúc bắt đầu gây dựng sự nghiệp anh cũng đã chết mấy lần."
Khâu Lê nín khóc mà cười, nhưng tâm trạng vẫn không tốt, luôn cảm thấy cô vô cớ mang anh đến trung tâm của dư luận, đối mặt với dò xét của mọi người.
Cố Diễm cúi đầu, nhỏ giọng nói bên tai cô: "Nếu như thấy có lỗi với anh, vậy thì bồi thường cho anh thật tốt, được không?"
Khâu Lê gật đầu, hỏi anh: "Anh muốn bồi thường cái gì?"
Cố Diễm cười nhẹ: Trái tim tinh thần đều đã bị thương, có thể đền bù trên thân thể được không?"
Khâu Lê xem thường nhìn anh, mạnh mẽ đạp anh mấy cái.
Cố Diễm bật cười.
Tin tức này, kéo dài cả một tuần, lúc sắp bị chìm xuống, lại có người làm cho nổi lên, đi lên đi xuống, mãi cho đến thị giác của dân mạng đã mệt mỏi, nhìn thấy cũng không muốn quan tâm.
Sau đó có một vị blogger nổi tiếng đã đăng một trạng thái trên Weibo:【 Chà, khoảng thời gian này tôi bế quan tu luyện đã có một tin tức thật lớn xuất hiện nha. Bổn tiên nữ nói cho các người biết cái gì mới là sự thật!】
Đăng một vài tấm ảnh.
Là chụp trên cao tốc từ Bắc Kinh đi Thanh Đảo.
Có một ảnh chụp Cố Diễm và Dung Thâm ngồi chung, hai người mỗi người ngồi một chỗ cúi đầu xem máy tính, giống như là đang xử lý công việc.
Còn có một ảnh chụp cả Khâu Lê Cố Diễm và Dung Thâm, là Khâu Lê đưa nước cho bọn họ.
Weibo này được đăng lên, lại dẫn đến một làn sóng mới, làm cho sự việc bị đẩy lên cao trào.
Dân mạng đã không hề tiếp tục quan tâm Khâu Lê có ngoại tình hay không, mà là nhất trí cho rằng Cố Diễm và Dung Thâm mới thích hợp ở bên nhau, Khâu Lê chỉ là "người thứ ba".
Khâu Lê dở khóc dở cười.
Sau khi có tin tức khác nhau được sinh ra, nhiệt độ của tin này cũng từ từ giảm xuống.
Hai tháng sau, mọi người đã sớm không nhớ rõ lần "huyết vũ tinh phong" này.
Vào tháng mười một, các mô hình điện tử thương mại đều chuẩn bị cho 11-11.
Mỗi đêm Khâu Lê đều bận bịu đến hơn mười giờ mới trở về.
Trước 11-11 một tuần, Cố Diễm nhận được điện thoại của Triệu Phương Châu mời anh tham gia tiệc tối 11-11 của Phương Quân, còn nói để cho Cố Diễm đọc diễn văn.
Cố Diễm khéo léo từ chối: "Cảm ơn, nhưng tôi đã đồng ý với Thu Thu đến công ty của cô ấy. Đến lúc đó CEO của Trung Doãn sẽ thay mặt tôi tham gia."
Triệu Phương Châu cũng không miễn cưỡng nữa, nhanh chóng đổi chủ đề.
Triệu Tiêu Quân đang ở văn phòng của anh trai, nghe được anh trai nói không có việc gì, trong lòng cô ta lạnh đi, biết người đàn ông này không có chút nào lưu tình mà cự tuyệt.
Triệu Phương Châu tán gẫu với Cố Diễm vài câu rồi nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện.
"Cố Diễm không muốn đến?" Triệu Tiêu Quân sốt ruột hỏi.
Triệu Phương Châu gật đầu, "Cậu ta còn có công việc khác."
Dừng lại: "Anh muốn để Cố Diễm đến, tất cả đều vì sự phát triển của công ty sau này, cậu ta là đại cổ đông, về tình về lý chúng ta cũng phải chủ động mời."
Nhìn em gái cứ u mê không tỉnh như thế, anh ta ý vị sâu xa nói với cô ta: "Tiêu Quân, cho dù Cố Diễm có tốt, cậu ta không thích hợp với em, em ưu tú như vậy, không cần thiết phải miễn cưỡng. Sở dĩ bây giờ em cảm thấy cậu ta tốt nhất thế giới, bởi vì không có được cậu ta, đó mới là điều tốt."
Đạo lý gì Triệu Tiêu Quân đều hiểu, cũng đã từng khuyên bản thân mình, nhưng một khi đã u mê, cô ta thoát không ra được.
Cô ta phản bác: "Chỉ là thầm mến yêu thích mà thôi, lại không phải chen chân! Em sai rồi sao?"
Triệu Phương Châu: "Đây không phải vấn đề sai hay không sai, mà là em không cần thiết lãng phí thời gian trên người đàn ông đã thuộc về người khác, cái này không giống với làm ăn, làm ăn em chỉ cần kiên trì là được, đối phương có thể bị lay động, nhưng chuyện tình cảm thì không giống vậy."
Triệu Tiêu Quân không muốn nghe, không kiên nhẫn phất tay một cái, ra hiệu cho anh ta đừng nói nữa.
Từ trước giờ cô ta đều không tin một người đàn ông có thể đi đến cùng với một người phụ nữ không có chung chủ đề, bây giờ Cố Diễm và Khâu Lê ở bên nhau, đơn giản là Khâu Lê không giống với những người bạn gái lúc trước của anh, chỉ là anh ham mới mẻ thôi.
Thời gian chung đụng càng lâu, mọi khuyết điểm đều lộ ra, khi thời kỳ mặn nồng đi qua, loại tình yêu không có cộng hưởng này như thế nào sẽ có thể đi xa?
Hiện tại cô ta không có sốt ruột chút nào.
Bọn họ cũng sẽ có một ngày lạc nhau.
Có thể chẳng bao lâu nữa, hai người bọn họ mỗi người đi một ngả.
Lúc trước chuyện của Khâu Lê và Dung Thâm ầm ĩ ở trên mạng, cô ta cũng không tin người nhà Cố Diễm sẽ có ấn tượng gì tốt đối với Khâu Lê?
Triệu Phương Châu nói với cô ta về mô hình B2B, "Em đã chuẩn bị xong chưa?"
Triệu Tiêu quân: "Ừ, giai đoạn trước đều đã chuẩn bị xong, nhất định em sẽ giao cho Cố Diễm một đáp án bài thi hài lòng."
Ngày giao lưu hạng mục đó, Cố Diễm cũng đến, là ba của họ mời, đại khái Cố Diễm không thể từ chối cho nên cùng CEO đến đây.
Các khoản tiền đã được đưa ra trong ngày đó, vốn là chia ra hai kỳ, sau khi đàm luận, trở thành tính sổ một kỳ.
Đột nhiên Triệu Tiêu Quân nghĩ đến cái gì, "Anh, em còn có việc, về trước đây."
Trở về văn phòng, Triệu Tiệu Quân cho thư ký tìm ảnh chụp tư liệu của ngày đó, mấy tấm ảnh chụp rõ ràng, toàn bộ đều có Cố Diễm, còn có các tầng cấp cao khác, nhưng vừa nhìn vào là biết Cố Diễm là nhân vật chính vì anh ở vị trí bắt mắt nhất.
Suy nghĩ một lúc lâu, cô ta đăng một trạng thái lên Weibo: 【Cảm ơn đã cổ vũ! 11-11 tôi và đoàn đội sẽ cố gắng hết sức!】
Tải ảnh lên.
Ấn đăng tải.
Khâu Lê cũng vô tình nhìn thấy nội dung của Weibo này, bị dân mạng chụp lại, trở thành hot search trên Weibo.
Nhìn thấy Cố Diễm xuất hiện trên Weibo của Triệu Tiêu Quân, hơn nữa là trước hoạt động 11-11, các cô lại là đối thủ cạnh tranh, trong lòng cô không nói ra được là tư vị gì.
Đây là Triệu Tiêu Quân đang khiêu khích tuyên chiến với cô.
Nhưng cô không thể công khai biểu đạt sự bất mãn của mình, dù sao cố diễm cũng là cổ đông của Phương Quân, nếu như cô "ngang ngược không biết lý lẽ" mà đáp lại, sẽ làm cho người khác chế giễu.
Hơn nữa trước kia cô đã trải qua một trận phong ba trên mạng, cô càng sẽ lý trí hơn.
Say đó Khâu Lê muốn mở họp liền nhanh chóng rời khỏi Weibo.
Sau khi kết thúc cuộc họp, trên đường về nhà, cô lại nghĩ đến cái Weibo này, không biết bây giờ thế nào rồi, không quản được ngón tay của mình cô tìm kiếm Weibo của Triệu Tiêu Quân.
Trông thấy cũng không quá nghiêm trọng, dưới phần bình luận của Weibo Triệu Tiêu Quân chướng khí mù mịt, đều là fans đang mắng lẫn nhau.
Sau đó mới biết Khâu Tây Văn lại mắng Triệu Tiêu Quân.
Sau khi Triệu Tiêu Quân phát Weibo một giờ, Khâu Tây Văn cũng đăng lên một trạng thái:【A, thừa nhận người đàn ông của người khác là thế nào nhỉ?! Có một câu nói thế nào, "lòng Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết"!】
Khâu Lê gọi cho Khâu Tây Văn, kích động nói: "Chị, thế nào thế nào."
Khâu Tây Văn: "Hôn hôn gì đó đều là giả, bao lì xì mới có thể biểu hiện sự chân thành của một người, số tiền càng lớn, tình yêu càng đậm."
Khâu Lê: "..., a, đúng rồi, chị, em gọi cho chị là muốn vay tiền."
Khâu Tây Văn trực tiếp treo điện thoại.
Khâu Lê bật cười.
Về đến nhà, Cố Diễm đã nấu cơm xong, đồ ăn cũng đã bày lên bàn ăn.
Khâu Lê thay đồ, nhún nhảy đi tới phòng bếp, thấy anh đang quay về phía bàn ăn chụp ảnh.
"Ông xã, em về rồi."
Cô ôm lấy cổ của anh, thân mật cọ cọ má anh, "Chụp cái gì vậy?"
"Chụp để lưu lại kỉ niệm, ghi chép trong một năm có bao nhiêu ngày anh đi công tác không thể làm cơm cho em ăn, nhân tiện nhìn lại mỗi ngày anh có thể làm được mấy món ăn khác nhau cho em ăn."
Anh vỗ vỗ cô: "Rửa tay ăn cơm."
Khâu Lê rửa tay, ngồi ở bên cạnh anh, "Sao hôm nay anh tan tầm sớm vậy?"
Cố Diễm: "Sau này mỗi ngày đều sẽ cố gắng xử lý công việc sớm một chút, tan tầm sớm, như vậy buổi tối em về nhà thì sẽ có cơm ăn."
Khâu Lê cười, hôn anh một cái, bắt đầu ăn cơm.
Chỉ là khi nhìn thấy mấy đĩa rau ranh, cô không cười được, nhăn mày ở trong lòng sinh ra mấy trăm cái khinh thường.
Cố Diễm chụp một tấm có gò má của cô, cô đang phẫn hận nhai cải xanh, giống như là có ai đã đắc tội cô vậy.
Chụp xong, Cố Diễm đăng nhập Weibo, đăng trạng thái:【 Thực đơn ngày thứ nhất & một đứa trẻ không thích ăn các món ăn.】
Một tấm có các món ăn trên bàn, còn có một tấm chụp gò má của cô.
Nhìn lại một lần, anh cười cười, ấn đăng tải.
Khâu Lê biết đến bài Weibo này cũng là do chị gái Khâu Tây Văn nói với cô:【 Cố Diễm bị ai bỏ thuốc kích thích? Không ngừng mà tú ân ái rồi!】
Khâu Lê:【??】
Khâu Tây Văn: 【Cả ngày em bận bịu làm cái quái gì vậy, cái gì cũng không biết!】
Khâu Lê: 【mặt oan ức】
Khâu Tây Văn:【 Weibo của cậu ta!】
Khâu Lê nhanh chóng đi xem, sau khi xem xong, viền mắt đều đã nóng lên.
Từng chữ từng chữ trên Weibo của anh đều lộ ra một cỗ sủng nịnh, anh đang dùng cách này để thay cô đáp lại Triệu Tiêu Quân.
Chỉ là cô không nghĩ đến, rất nhiều năm sau này, chỉ cần anh có ở nhà, mỗi lần làm cơm tối anh cũng đăng ảnh lên Weibo, mà mỗi một lần đều đăng cùng một tấm ảnh có cô ở đó.
Sau đó, anh đăng mấy nghìn trạng thái trên Weibo, đều có liên quan đến cô.
Ghi chép từng li từng tí cuộc đấu tranh của cô với rau xanh.
...
Khâu Lê nhìn cái Weibo này nhiều lần, càng xem càng thấy hài lòng, phiền muộn mà Weibo Triệu Tiêu Quân mang đến cho cô mấy tiếng trước đều đã sớm tan thành mây khói.
Đột nhiên cô ném di động xuống, nằm trên giường, hai tay che mặt, cuộn chân, hưng phấn mà giậm.
Không phải Cố Diễm bị bỏ thuốc kích thích, mà đó là cô.
Cố Diễm đang tựa vào đầu giường chơi trò chơi, bị cô làm cho giật mình.
Liếc cô một cái: "Em đang làm gì vậy?"
Khâu Lê khoát tay lên trán, nhìn anh cười khúc khích, đột nhiên vươn mình, bò lên trên người anh.
"Ai, đừng nghịch, anh đang thi đấu đây." Anh cùng Dương Soái, đánh nhau với Tưởng Bách Xuyên và Thẩm Nghiên, chính là thời khắc then chốt để quyết định thắng thua.
Khâu Lê cũng mặc kệ, giơ tay của anh lên, chui vào lòng anh, hôn lên môi của anh: "Ông xã." Duỗi đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
Trong lòng Cố Diễm có một trận bập bềnh.
"Đánh xong ván này."
"Không muốn." Cô vẫn còn đang hôn anh.
Tay cũng không thành thật mà luồn vào bên trong áo sơ mi của anh.
Trước đây lúc cô chơi trò chơi, đột nhiên anh cũng muốn thân mật với cô như vậy, hại cô bị đồng đội mắng té tát.
Cố Diễm không chịu được cô trêu chọc, chuyển di động sang chế độ im lặng đặt ở một bên, giơ tay tắt đèn, vươn mình, đặt cô dưới người anh.
Trong trò chơi, Dương Soái còn đang gọi anh: "Cố Diễm! Cố Diễm! Cậu đang làm gì thế!"
Không có trả lời.
Anh mắng: "Cậu làm cái quái gì mà hãm hại tớ vậy! Mau mau chết đi ra đây!"
Nhưng mà bên kia vẫn yên tĩnh như cũ, không có một chút tiếng vang nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT